Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lão Hàng Xóm Đáng Ghét

Chương 23

« Chương TrướcChương Tiếp »
Gần về đến nhà, mặc dù ko muốn nhưng Long vẫn phải lay Trúc dậy

- Trúc ah, gần về đến nhà rồi, dậy thôi – Long nhẹ nhàng

- Ah, uhm …về…nhà rồi àh, chết Trúc ngủ quên mất, sao ko gọi Trúc dậy

- Long thấy Trúc ngủ ngon quá nên ko đánh thức ( vậy mới hun trộm đc 1 cái chứ hí hí)

- Vậy sao, Trúc vào nhà nha, hẹn gặp Long ngày mai- con nhóc cười toe toét ra khỏi xe

- Bye

…………………………………………� �……………….

Trong nhà Hoàng nhìn thấy Trúc đi từ trong xe ra, cả buổi nó ko thấy Trúc đâu nó cứ đi ra đi vào lo lắng, và hậm hực. Bây giờ thấy con nhỏ đi cùng 1 thẳng con trai khác nó càng cảm thấy lộn hết cả tiết, cái đầu nóng bừng bừng, bây giờ mà đập quả trứng lên đầu nó chắc cũng chín đc quá ( hí hí)

Trúc vừa vào nhà vừa líu lo hát, bỗng nghe tiếng gọi giật lại (khỏi nói cũng biết là ai)

- Cô đi đâu mà bây giờ mới về thế, có biết bây giờ mấy giờ rồi ko ?

- Tôi đi đâu thì liên quan gì đến anh, bây giờ anh lại còn định quản lý giờ giấc của tui nữa hả, zô ziên quá!!!!!!

- Ờ…thì…tại…tại….- Hoàng ấp úng, chẳng lẽ là nói là tại tôi lo cho cô hay tại tôi ko thích cô đi với cái thằng kia

- Tại cái gì? – Trúc nhíu mày

- Tại…tại tôi…bị đứt tay – Hoàng dơ ngón tay ra- Nhưng tôi ko có bông băng, tôi tính sang nhà cô xin thì cô ko có nhà

- Sao anh ko ra ngoài mà mua ? Trúc khó chịu

- Tui ko thích, với lại tui đau tay ko đi đc – Hoàng chống chế

- Ha ha ha ha ha – Trúc cười ngặt nghẽo, - Đau tay chứ có đau chân đâu mà ko đi đc, có mà anh làm biếng thì có

- Kệ tui, cô ko thấy cơ thể ta là 1 thể thống nhất à, tay đau cũng ảnh hưởng đến chân đó – Hoàng phụng phịu

- Thôi, tôi ko đôi co với anh nữa- Trúc phẩy tay đi vào nhà

- Ey, thế cô ko băng tay cho tôi ah, đau quá ? – Hoàng giơ ngón tay bọc bằng giấy ăn ra ngoài (eo ơi) để trước mặt Trúc

- Thì băng, cũng phải để tôi vào nhà cãi đã chứ, ngồi dưới nhà đợi tôi đi, tôi lên lầu lấy bông băng xuống, có xước da chút xíu mà loạn lên đúng là…. – Trúc càu nhàu

Hoàng hí hửng chạy vào nhà, ngồi trên ghế, đợi Trúc. Thực ra tay nó đâu có đau lắm đâu, cái xước da bé tý này ăn nhằm gì, chẳng qua nó nói đại thì đành phải theo thôi, ko ngờ con nhóc này cũng tin thật, he he ngốc xít quá

- Nè, bông băng nè, có cả băng Urgo nữa trong này có đủ cả đấy cồn, oxy già….- Trúc đưa hộp cứu thương cho Hoàng

- Tui đau tay lắm, băng dùm tui đi – Hoàng nhăn nó

- Anh đúng là lắm chuyện mà!... Đưa tay đây!

- Nè – Hoàng đưa tay cho Trúc

- Sao đứt tay vậy, chảy nhiều máu thế, ướt hết cả tờ giấy ăn nè. – Trúc vừa tháo tờ giấy ăn ra vừa hỏi

- Tôi tính nấu cái gì đó ăn, nhưng cắt phải tay nên ko nấu đc

- Ặc, anh đúng là chả làm đc cái trò trống gì hết, có mỗi nấu ăn cũng ko đc nữa – Trúc ngán ngẩm

- Ui da!... Cô nhẹ tay chút xíu đi!...Xót quá! – Hoàng nhăn nhó

- Thì tui nhẹ tay hết sức rùi đó…! Anh kêu ít thui đc ko? Để yên cho người ta làm, đàn ông con trai gì mà chả chịu đựng đc gì hết- Trúc nói thế thôi nhưng nó vừa làm vừa thổi nhẹ nhẹ vào vết thương của Hoàng

“Sao con nhóc này chu môi lên thổi thổi cũng dễ thương thế?” – Hoàng thầm nghĩ. Cảm giác được con nhỏ chăm sóc thật là thích, mặc dù con nhỏ luôn miệng cằn nhằn nhưng hành động của nó lại rất dịu dàng, Hoàng cảm thấy trong lòng mình ấm áp biết bao. Thế mà lúc bị cắt phải tay nó đã kêu trời kêu đất, sao cuộc đời lại đen đùi thế. Bây giờ nó lại đang thấy bị cắt phải tay cũng tuyệt thật (ặc ặc ).

- Xong rồi!.. Anh cầm đống bông băng này về luôn đi, tôi cho anh đấy, sau này tự thay nhé

- Trời, tôi có 1 tay sao thay đc, cô thay dùm tôi đi, giúp người thì giúp cho chót đi chứ – Hoàng nhăn nhó

- Trùi ạ, kiếp trước tui mắc nợ anh hay sao í – Trúc ré lên

- Ọc…ọc…ọc – Bụng của Hoàng biểu tình

- Anh chưa ăn gì sao? Cái bụng anh biểu tình ghê quá rùi kìa

- Ừh, bị đứt tay nên có nấu nướng đc gì đâu! Cô có gì ăn hok, cho tui ăn với– Thực ra nó hậm hực vì con nhóc đi chơi với 1 thằng con trai khác nên chả có bụng dạ nào mà ăn

- Có mì tôm thôi, ăn hok?

- Có!!!!!!!!- Hoàng sung sướиɠ

- Đúng là oan gia mà, ngồi đấy đợi tôi đi – Trúc đi vào bếp

10 phút sau, Trúc bưng lên 1 tô mì hấp dẫn, có trứng, có thịt, có rau có hành, bốc khói nghi ngút thơm phức, nhìn đã thèm nhỏ nước miếng rùi (ực ực)

- Ôi ngon quá đi mất!!!!- Hoàng reo lên, nó hí hửng đỡ lấy bát mì từ tay Trúc

“Xì xụp….xì xụp….xì xụp”

- Ngon ko? – Trúc chống cẳm lên 2 tay nhìn Hoàng ăn, nó mà tủm tỉm cười

- Ngon!!!!!!

- Đc nhiu điểm zị?

- 10điểm….Xì xụp…xì xụp

- Hôm nay anh chấm điểm rộng rãi quá ! Trúc cười tít

- Nè – Hoàng vừa ăn vừa nói

- Gì?

- Cuối tuần rảnh hok?

- Hok, tui bận rùi

- Bận gì vậy?

- Bận gì kệ tui chứ? Sao tui phải khai bao với anh chi? Ăn đi- Trúc giẩu mỏ

- Ừh ko nói thì thôi – Hoàng tiu nghỉu cúi xuống ăn tiếp, “chắc là bận hẹn hò với thằng ranh kia chứ gì, thằng đấy thì có gì hay chứ” Hoàng hậm hực nghĩ

“Heo ko đòi ăn kem, heo ko đòi ăn bánh….” Điện thoai của Trúc vang lên, “Dung calling”

- Alo, mình nè

-…………………………….

- Ừh, hôm nay đi chơi vui lắm – Trúc cười tít mắt

“Trông con nhóc này vui thế chắc là đang nói chuyện với thằng kia rồi” Hoàng dỏng tai lên nghe trộm

- Kế hoạch vẫn thế nhé 6h tối thứ 7 ở Vincom chứ gì

-…………………………

- Ok, Bye

Hoàng thấy Trúc cúp máy nó vội giả vờ lảng đi như ko để ý đến cuộc gọi đó, mà cắm cúi ăn.

- Ôi nó quá!!!! – Hoàng xoa xoa bụng

- Ăn no rùi thì về đi cho tui còn nghỉ ngơi – Trúc lạnh lùng

- Cây tre nè….- Hoàng ngập ngừng

- Sao cơ? Trúc ngước lên nhìn Hoàng, có vẻ nó đã quen với cái tên này

- Cảm…ơn cô nhé- Hoàng lúng túng đỏ mặt

Thoáng chút ngỡ ngàng – “Ko có gì đâu” rồi nó nở nụ cười tươi rói với Hoàng, làm tim thằng bé xém chút nữa là nhảy khỏi l*иg ngực.

…………………………………………

Hoàng phi như bay về nhà, nó cầm vội con dế sony của nó lên gọi cho thằng bạn quân sư quạt mo của nó.

- Alo, Hùng àh, có chuyện ko rắc rồi nè

- ……………………..

- Chuyện là thế này, tao làm đúng như mày bảo đó là rủ “cây tre” đi chơi cuối tuần, nhưng nó lại hẹn thằng nhóc kia rồi – Hoàng bực tức

-

- Thì tao nghe con nhóc đó nói đt vừa xong mà

-

- Hình như là đi lên Vincom đó

-

- Sao???? Mày bảo sao?... Mày nói tao đi theo dõi á?...Tao đây mà phải làm mấy cái trò lén lút đó hả ? Hoàng gần như hét vào điện thoại

-

- À…ờ….rồi sao nữa?

-

- A!!!, tao hiểu rồi, mày đúng là mưu cao. Bye mày nhá, có gì tao báo lại cho mày

-

Hoàng cúp máy, miệng nó nở 1 nụ cười đắc thắng, nó chìm vào giấc ngủ lúc nào ko hay.
« Chương TrướcChương Tiếp »