" Bắt sống cô ta lại". Nam Cung Ngụy không để ý đến sát khí tỏa ra của cô, ra lệnh thuộc hạ bắt cô lại.
Bọn thuộc hạ nghe lệnh liền tiến đến muốn bắt cô lại, nhưng xem ra không dễ dàng như họ nghĩ.
Lợi thế đang thuộc về cô, nhưng sức khỏe cô vừa hồi phục, không thể duy trì lâu, chỉ phản kháng được trong chốc lát, liền bị đám người Nam Cung Ngụy tóm được.
Bọn họ đem cô về trụ sở Lôi Điện, để cho lão đại bọn họ tự tay xử lí.
" lão đại". nhìn người đàn ông vừa bước vào, đám thuộc hạ đồng loạt cuối đầu.
Nam Cung Ngụy nhìn cô không chịu cúi đầu không thương tiếc đẩy mạnh người cô, khiến cô ngã mạnh.
" Á".
Do không có thăng bằng, lại bị đẩy bất ngờ khiến cô ngã mạnh xuống đất, làm cho viết thương trên tay rỉ máu ra.
Từ Minh Hạo nhìn cô không thương tiếc, đưa tay nắm mạnh cằm cô, ép cô nhìn thẳng vào mình.
" trốn cũng kĩ thật".
" tôi không có trốn". Ngọc Ly nhìn thẳng vào mắt anh trả lời, cô thật chất không phải bỏ trốn, là do cô bị thương, lại nằm trong chi nhánh tập đoàn Mộc Thế, nên bọn họ mới tìm không thấy cô.
Từ Minh Hạo nheo mắt nguy hiểm nhìn cô, nên nói cô không sợ chết hay lá gan cô quá to, nên mới dám nhìn thẳng vào mắt anh như vậy.
Anh buông cằm cô ra, ngồi thẳng trên ghế, đưa mắt lạnh lẽo nhìn cô.
" cô có biết đắc tội với tôi, hậu quả như thế nào không".
" tôi bây giờ cũng đã trong tay các người, cũng không thể phản kháng, các người muốn gϊếŧ thì cứ việc". cô không sợ hãi lên tiếng, cô thừa biết, thủ đoạn của điện chủ Lôi Điện độc ác như thế nào, bây giờ rơi vào tay anh, cô còn dám nghĩ sẽ thoát được sao.
" gϊếŧ cô có phải quá nhẹ tay không". Anh cười như không cười nhìn cô, trong mắt anh tất cả điều là tia khát máu.
Cô có chút sợ hãi nhìn anh, không tự giác lùi về sau vài bước, nếu anh một phát súng bắn chết cô, đúng là quá nhẹ tay.
" đem cô ta nhốt vào phòng bên cạnh phòng tôi, tôi chính là muốn cô ta sống không bằng chết, còn cho Trương Minh Kiệt nhìn thấy người phụ nữ của hắn dưới thân đàn ông đê tiện như thế nào". Anh lạnh lẽo lên tiếng.
“Từ Minh Hạo, anh không được làm như vậy”. thà anh gϊếŧ chết cô, anh làm vậy chẳng khác nào dùng hình tra tấn cô, cái anh tra tấn chính là tâm hồn của cô.
Mặc cô giảy giụa phản kháng, vẫn bị đám thuộc hạ của anh đem nhốt vào phòng bên cạnh phòng anh.
Đám thuộc hạ đem cô đẩy vào phòng, sau đó khóa cửa lại, không lâu sau, cánh cửa lại một lần nữa mở ra, người bước vào chính là anh.
Cô nhìn anh bước vào, sợ hãi lùi về phía sau, lùi đến khi sau lưng đυ.ng vào bức tường.
Anh nheo mắt thích thú nhìn con mồi trước mắt, một bước nhanh chóng tóm được cô, đem cô kéo vào nhà tắm.
“Từ Minh Hạo anh không thể làm vậy với tôi, thả tôi ra”. Cô đau đớn nhìn anh, tại sao lại đối xử với cô như vậy chứ.
" tôi không thích quan hệ với người bẩn". anh vừa dứt lời, cả thân người cô liền yên vị trong bồn tắm, anh cũng nhanh chóng cởϊ qυầи áo rồi bước vào.
Tay anh khóa trụ tay cô, tay còn lại thuần thục cởi hết đồ trên người cô xuống.
" Từ Minh Hạo, anh tha cho tôi có được không, tôi xin anh". Đây là điều nhục nhã nhất, cô không thể.
" Ngọc Ly, cô để dành sức lát nữa hãy la, bây giờ thì im lặng để tôi tắm cho cô sạch sẽ". anh mặc kệ cô van xin, tay vẫn di chuyển trên người cô.
" tại sao lại đối xử với tôi như vậy chứ". Cô tuyệt vọng nhìn anh, anh có thể dùng cách khác hành hạ cô, tại sao nhất định phải là cách này.
" Ngọc Ly, tôi nói cho cô nghe, cô đáng bị như vậy". vừa dứt lời, anh liền đưa vật cứng của mình vào hạ thân của cô, mạnh mẽ đi vào.
" Á".
“đau, xin anh, đi ra có được không, hức đau”. Cô van xin anh, hạ thân của cô bây giờ như bị xé ra làm hai.
Anh nhìn cô đau đớn, trong lòng cũng có chút xót xa, dừng lại hoạt động bên dưới lại, anh không nghĩ đây lại là lần đầu của cô, bất đắc dĩ lên tiếng dụ dỗ, đây cũng là lần đầu tiên anh dịu dàng với phụ nữ.
" ngoan, thả lỏng, một chút liền hết đau".
Cô nghe anh nỉ non bên tai mình, bắt đầu thả lỏng cơ thể.
" làm ơn, đừng ở đây". Cô nói nhỏ bên tai anh, cô thật sự sẽ không chịu được mất.
Anh nghe cô nói, liền nhanh chóng ôm cô ra ngoài, đặt cô lên giường ngủ, bắt đầu luân động, cảm thấy người dưới thân bắt đầu thích nghi, chuyển động cũng bắt đầu nhanh hơn, anh không thể cưỡng lại cơ thể cô, đòi hỏi cô hết lần này đến lần khác, đến khi cô không chịu nổi ngất đi anh mới chịu dừng lại, nhìn cô bị mình hành hạ đến ngất xỉu, trong lòng liền có cảm giác đau xót, đưa tay đắp chăn, kéo cô ôm vào lòng, cùng cô chìm vào giấc ngủ.
Đến khi cô tỉnh dậy đã là sáng hôm sau, nhìn khoảng trống bên cạnh, cô có chút hụt hẫng, nhưng nhanh chóng gạt bỏ, cô biết cô không có tư cách.