Giới thiệu tác phẩm: Sau mười mấy năm Hứa Tân Nguyệt lăn lộn trong mạt thế, cuối cùng cũng bị zombie cắn. Khoảnh khắc tự bạo, cô chỉ nghĩ, nếu có kiếp sau, cô muốn ngày nào cũng được ăn thịt. Rồi, cô xuyên không. Xuyên đến một nơi non xanh nước biếc. Vẫn chưa kịp vui mừng, đã có người nói cho cô biết, đây là thập niên 60. Cắn một miếng táo được trồng bằng dị năng, Hứa Tân Nguyệt lần thứ n thở dài, sao việc ngày nào cũng được ăn thịt lại khó như vậy chứ! Sau lần thở dài thứ n+1, cô ném quả táo mới cắn một miếng đi, quyết tâm phấn đấu. Nơi này có núi có sông, cô lại có dị năng, không tin không kiếm được thịt ăn. Vừa nghĩ như vậy, cô đã nhìn thấy một con thỏ trắng béo múp. Từ đây bắt đầu câu chuyện nữ chính theo đuổi nam chính, bao cơm, bao tem phiếu, bao nuôi mẹ anh. Lục Bạch từ nhỏ đã đẹp trai xuất chúng, mẹ anh luôn nhồi nhét vào đầu anh, rằng con trai đẹp trai như anh thì không cần cố gắng, sau này chỉ cần tìm một cô gái giỏi giang để lấy, là có thể sống cuộc sống cơm bưng nước rót, hay còn gọi là ăn bám. Trước khi xuống nông thôn, Lục Bạch luôn tin tưởng điều đó. Sau khi xuống nông thôn, lần đầu tiên anh nghi ngờ mẹ mình đang lừa gạt. Cho đến khi anh gặp Hứa Tân Nguyệt, khi mới chỉ cắn một miếng đã vứt bỏ quả táo. Từ đây, anh bắt đầu cuộc sống "ăn bám" mà mình hằng mơ ước. 【Lần đầu gặp Lục Bạch】 Hứa Tân Nguyệt: "Dễ thương quá, muốn nuôi." 【Lần đầu gặp Hứa Tân Nguyệt】 Lục Bạch: "Trời ơi! Nhìn người này là biết giàu có rồi." 【Lưu ý khi đọc】 1V1, song xử, nữ chính bá đạo mạt thế chỉ muốn ăn thịt VS nam thanh niên tri thức ngốc bạch ngọt chỉ muốn ăn bám. Nam chính lúc đầu chỉ muốn ăn bám, liên tục cúi đầu trước "phú bà." sau đó ngoài việc muốn ăn bám còn muốn ăn thịt.