- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Lão Đại Là Tổng Tài
- Chương 14
Lão Đại Là Tổng Tài
Chương 14
“Nếu anh sau này dám khi dễ lời em nói, em liền cho anh uống một chén rượu, làm cho anh say, như vậy anh phải ngoan ngoãn để em hành hạ.” Nàng uy hϊếp khuôn mặt đang ngủ say của hắn.
“Phải hành hạ thế nào đây? Vò viên? Đập dẹt? Hay tát?” (>’’< bạo lực a)
Nàng vừa lầm bầm lầu bầu nói, vừa đùa bỡn khuôn mặt đang bất tỉnh nhân sự của hắn, dí dí hai má hắn, véo véo cái mũi hắn, lại vừa ép ép khuôn mặt hắn, sau đó phát hiện bất kể dày vò làm biến hình khuôn mặt hắn thế nào, hắn vẫn là soái như thế.
Nhìn hắn từ khoảng cách gần như vậy mới phát hiện, da hắn thật đẹp, chiếc mũi rất cao, đôi môi rất xinh đẹp…
Tim bỗng đập có chút nhanh, hô hấp cũng trở nên có chút gấp gáp.
Nàng sợ hãi đột nhiên thu tay lại, từ trên giường ngồi dậy, sau đó tự nói với chính mình, “Nên về nhà thôi.” Nhưng không nhịn được lại quay đầu nhìn hắn một cái.
Cà-ra-vát đeo trên cổ hắn vẫn đang lệch lệch xiên xiên, chỉ cởi ra một chiếc nút, do áo sơ mi không có tính co dãn vì tư thế nằm xuống mà bó chặt trên người hắn, thoạt nhìn khiến cho người ngủ cảm thấy không được thoải mái.
“Vẫn là nên giúp hắn cởi bớt một ít quần áo, để hắn ngủ thoải mái hơn chút.” Nàng thì thầm tự nói, lập tức đứng dậy, đưa tay giúp hắn cởi cà-ra-vát trên cổ, lại giúp hắn cởi nút trên áo sơ mi.
Theo từng chiếc nút được cởi ra, áo sơ mị bó chặt trên thân thể hắn lập tức mở banh về hai phía, lộ ra l*иg ngực rộng lớn.
Dịch Tiểu Liên nhìn cảnh đẹp trước mắt kinh thán, chưa bao giờ nghĩ tới vóc người hắn lại có thể đáng nhìn như vậy, còn có cả cơ bụng! So với những mẫu đàn ông trên tạp chí, quả thực không hề kém chút nào.
Nhìn cơ bụng khối lũy rõ ràng của hắn, nàng vô thức liếʍ liếʍ cánh môi khô khan, rất muốn đưa tay sờ vào xem có cảm giác gì.
Hắn say đến bất tỉnh nhân sự, nếu nàng lén sờ một chút, hẳn là hắn sẽ không phát hiện đâu nhỉ? Nàng tự hỏi.
Một chút, chỉ cần một chút là được rồi. (sắc nữ ^^!!)
Nàng nói với chính mình, sau đó nuốt nuốt nước miếng (*đổ mồ hôi* ghê wa’… giống sắp ăn ca ấy), lại ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đang ngủ say của hắn một cái, rốt cuộc nhịn không được bị dụ hoặc đưa tay ra, nhẹ nhàng mà xoa cơ bụng của hắn…
“Em đang làm gì vậy?” Đột nhiên vang đến giọng nói của hắn làm nàng sợ tới mức liền rụt tay lại, ngẩng đầu lên, chỉ thấy nam nhân một giây trước còn say đến bất tỉnh nhân sự, giờ phút này lại mở to đôi mắt sáng ngời nhìn nàng, nào có một tia men say?
“Anh không say?!” Nàng bật thốt lên.
“Trước đó có chút ít, nhưng hiện tại tỉnh rồi.”
“Anh gạt người!” Nàng không tin người mới uống rượu say lại có thể tỉnh lại nhanh như vậy, hơn nữa bộ dạng tỉnh lại giống chưa thấm chút rượu nào.
Không để ý lời buộc tội của nàng, hắn ngồi dậy, đầu tiên là cúi đầu nhìn xuống nửa thân trần của mình, sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn nàng có chút đăm chiêu hỏi: “Em vừa rồi đang làm gì?” (Ăn đậu hũ *hét lớn*)
Khuôn mặt Dịch Tiểu Liên liền lập tức đỏ lên.
“Nào, nào có làm gì nha? Chính, chính là thấy anh bị quần áo bó chặt, dường như không được thoải mái, cho nên mới có thể giúp anh cởi bớt nút áo ra, anh, anh đừng suy nghĩ bậy bạ!” Nàng lắp ba lắp bắp nói.
“Chỉ là cởi nút thôi sao? Tại sao hình như anh thấy em lén sờ mó anh?”
Oanh! Dịch Tiểu Liên cảm thấy khuôn mặt mình nóng đến tựa sắp bắt đầu thiêu đốt.
“Em, em nào có!” Nàng nói lắp cực lực phủ nhận.
Hắn đột nhiên nắm lấy tay nàng, đem tay nàng đặt trên cơ bụng rắn chắc của hắn, vừa chậm rãi di động, vừa nhìn nàng không chuyển mắt nói: “Em khẳng định em không sờ mó anh như vậy?”
Dịch Tiểu Liên vô pháp tự kỷ, đôi mắt to tròn của nàng nhìn chằm chằm vào bàn tay mình đang đặt trên cơ bụng hắn vuốt ve, cảm nhận nhiệt độ cơ thể hắn từ tay mình truyền đến, còn có xúc cảm từ cơ bụng khối lũy rõ ràng của hắn, cùng với trái tim chính mình dường như cảm giác muốn nhảy đến yết hầu…
Trời ạ trời ạ trời ạ, trong lòng nàng kêu lên đau xót, phản ứng trì đốn bỗng nhiên suy nghĩ được nàng có thể đem bàn tay rút trở về mà.
Nàng lập tức rút tay về, thế nào hắn lại biết mà tăng thêm lực đạo cầm ở tay nàng nàng, không cho nàng đem tay rút về.
Nàng nhanh chóng liếc hắn một cái, càng thêm dùng sức muốn đem tay mình từ trong tay hắn rút về, kết quả hắn lại đột nhiên dùng mạnh lực kéo nàng về phía mình.
“A!” Sức nàng đấu không lại hắn, nàng kêu lên một tiếng sợ hãi, nhất thời mất đi thăng bằng ngã vào người hắn, trực tiếp nằm ở trên người hắn.
Gương mặt nàng trong nháy mắt đã áp sát vào bộ ngực trần hắn, cảm nhận được độ ấm da thịt hắn, đồng thời nghe thấy tiếng tim hắn đập, bình bình bình rõ ràng lại lớn tiếng.
Nhưng thanh âm này cũng có thể là tiếng tim đập của nàng, bởi vì trái tim nàng cũng đang đập rất nhanh.
Bốn phía rất im ắng, trừ bỏ tiếng tim đập của hai người, nàng không nghe thấy bất kì âm thanh nào khác, cảm giác như là vĩnh cửu, lại dường như chỉ mới qua một giây. (khó hiểu quá >’’
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Lão Đại Là Tổng Tài
- Chương 14