Chương 428 đứa trẻ Giang gia

“Cậu ấy tên là Giang Hoài Văn, trong nhà là mở cửa hàng rượu.” Đại Hổ biết nhưng thật ra thực cẩn thận, “Cậu ấy so với em hơn phân nửa tháng, nhưng là em quen làm anh, cho nên cậu ấy giống như em trai em, em cùng cậu ấy quan hệ thực tốt. Hiện tại anh họ cậu ấy kỳ quái như vậy, em liền rất lo lắng.”

Đại Hổ lo lắng sốt ruột, nhíu mày.

Tuy rằng cậu bé an ủi Giang Hoài Văn không cần sợ, nhưng bản thân cũng không yên tâm.

Thư Dư nghe đến đây, khẽ vỗ trán, đúng là con trai nhà họ Giang.

Vậy Giang Hoài Văn chính là con trai của Giang Nghĩa và Đặng thị? Tính tuổi tác cũng phù hợp.

Không ngờ con trai Đặng thị cũng học ở Thư Hiền học đường.

Vị anh họ Giang Nhạc Sam kia hẳn là cháu trai trưởng nhà Giang, mấy ngày nay hành vi của cậu bé cũng không kỳ quái.

Hai ngày trước, Thư Dư nhìn thấy Giang Nhân và Giang Lễ chạy đến cửa sau nha huyện, muốn gặp Giang Nghĩa để nối lại tình xưa, nhờ vả quan thân của Đặng thị.

Giờ đây Giang Nhân là tính toán hai tay hai mặt, phái cả con trai ra, để chúng diễn trò anh em tình thâm ư?

Nếu chỉ như vậy, Giang Hoài Văn cũng không gặp nguy hiểm gì.

Thư Dư nhìn Đại Hổ nhíu mày, mỉm cười xoa đầu cậu, nói: "Đừng lo lắng, lát nữa về nói chuyện với bạn cùng lớp, bảo bạn ấy kể chuyện này cho cha mẹ biết, cha mẹ bạn ấy sẽ hiểu."

"Có được không?"

"Có chứ. Sau này gặp chuyện gì không ổn, nhất định phải nói cho người nhà biết, kể cả em nữa, không được giấu giếm, hiểu chưa? Nhìn Giang Hoài Văn mới năm tuổi, anh họ đã mười hai tuổi, nếu thật sự có chuyện gì xảy ra, cậu bé đánh cũng không lại, trốn cũng không được, đúng không?"

Đại Hổ gật đầu lia lịa, đi hai bước, bỗng nghi ngờ hỏi: "Chị hai, sao chị biết anh họ cậu ấy mười hai tuổi?"

Thư Dư: "..." Nói vậy là con nít quá nhạy bén cũng không tốt.

cô cười nói: "Nghe em nói về Giang Hoài Văn, chị nhớ ra cha mẹ cậu ấy là người mình quen biết, tự nhiên sẽ biết."

"À, ra vậy."

Hai chị em vừa nói chuyện vừa vào bếp.

Chẳng mấy chốc, hai người bưng mứt hoa quả ra, quay lại nhà chính.

Thư Dư bảo Đại Hổ tiếp khách, còn mình vào bếp làm bắp rang.

Các học sinh vừa nghe nói đến bắp rang, mắt sáng rực lên: "Có phải là bắp rang Đại Hổ nói ngon không?"

"Đúng vậy, các em ngồi trước đi, lát nữa là xong."

Mọi người gật đầu lia lịa, dù sao tuổi cũng không lớn, tuy rằng đã cắp sách đi học nhưng vẫn không kiềm được ánh mắt thèm thuồng.

Thư Dư mỉm cười, định quay người đi.

Ai ngờ lúc này, Giang Nhạc Sam vẫn im lặng bỗng đứng dậy, chỉ vào Thư Dư nói: "Ta rốt cuộc nhớ ra đã gặp ngươi ở đâu rồi."

Thư Dư nheo mắt, vậy là từ khi vào cửa cậu bé vẫn im lặng, là vì suy nghĩ đã gặp cô ở đâu?

Thực ra Thư Dư chẳng có ấn tượng gì về cậu bé.

Giang Nhạc Sam lại rất phấn khích nói: "Ngõ Lăng Thủy, ta thấy rõ ngươi ở Lăng Thủy."

Nghe ba chữ quen thuộc này, Thư Dư nhíu mày.

Ngõ Lăng Thủy nhà 14, chính là căn phòng trước đây Trương Thụ và người tình vụng về bị bắt quả tang.

Giang Nhạc Sam bừng tỉnh ngộ nói: "Hôm ấy ta nghe nói Lăng Thủy xảy ra chuyện lớn, ta liền chạy đến xem, ngươi lúc đó đã đưa một người đàn ông đi, còn nói là chồng chị gái mình, đúng không?"

Nói xong, hắn nhìn Đại Nha vừa vào cửa, rồi lập tức dời mắt đi: "Vậy ra, ngươi chính là..."