Chương 45

Editor: boobannana Lão Công Dục Cầu Bất Mãn - Chương 45

-----

Mạn Nhu ủy khuất méo miệng, nhắm mắt vứt bỏ liêm sỉ, nhỏ giọng nói: "Ông xã, bã xã muốn đại dươиɠ ѵậŧ cắm chết da^ʍ huyệt, cắm sâu vào miệng tử ©υиɠ, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đút no da^ʍ huyệt, da^ʍ huyệt muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, muốn sinh em bé cho ông xã."

Sau khi nói xong, cô đưa tay che mặt, cả gương mặt cùng vành tai đều đỏ ửng, hận không thể chôn cả người vào trong chăn không bao giờ chui ra.

Cao Nghị nhịn không được cười ra tiếng, tuy rằng vừa rồi anh chỉ Mạn Nhu nói những lời này, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới lời này từ trong miệng cô phát ra có vài phần buồn cười.

Anh cũng không muốn cô tiếp tục khó xử, côn ŧᏂịŧ chôn trong hoa huyệt nhanh chóng ra vào, đè ép ở miệng tử ©υиɠ, dùng sức ma sát.

Tiếng nước "òm ọp òm ọp" vang lên khắp phòng cùng với động tác thọc vào rút ra. Hai tay của anh banh mở hoa huyệt, lộ ra hình ảnh hai nơi kết hợp đặc biệt diễm tình, da^ʍ mĩ.

Côn ŧᏂịŧ dùng sức đĩnh động vài cái sau đó mới bắn ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt nóng bỏng.

Sau khi bắn xong vẫn là ở trạng thái nửa cương.

Hiện tại tinh thần Cao Nghị vẫn phấn chấn như cũ nhưng cô lại có chút mệt mỏi, cũng không dám bảo anh dừng lại, rốt cuộc thì ban nãy anh vẫn đang tức giận với cô.

Vì thế, nguyên buổi tối hôm nay, Mạn Nhu đã bị Cao Nghị cắm cả một đêm.

Tuy rằng đối phương không dùng nhiều sức thao làm nhưng hoa huyệt vẫn bị côn ŧᏂịŧ ma sát cả đêm, vừa tê dại vừa nhức mỏi.

Thẳng đến khi trời tờ mờ sáng, cách vách truyền đến động tĩnh rất nhỏ, Cao Nghị mới dừng lại, thong thả đâm thọc vài phút, sau khi bắn xong mới buông tha cho Mạn Nhu.

Mạn Nhu mệt mỏi vô cùng, hơn nữa không dám phát ra tiếng, cả đêm bị tra tấn không biết đã biến thành bộ dạng gì.

Cao Nghị đau lòng hôn hôn lên gương mặt cô rồi ôm người vào giấc ngủ.

Bất quá anh cũng không ngủ lâu, chỉ khoảng hai tiếng sau liền tỉnh, xoa xoa rồi chuẩn bị đứng dậy đi giải quyết chuyện tối hôm qua.

Tào Tiểu Hà này lòng dạ độc ác, dám ở dưới mí mắt anh mà làm càn, nếu để cô ta tiếp tục ở trong nhà sớm muộn gì cũng phá hư gia đình anh.

Hơn nữa lúc trước kết hôn đã cùng người đàn ông khác bỏ chạy, bây giờ còn dám vác mặt tìm tới cửa, bà xã ngoan ngoãn ôn nhu của anh tuyệt đối không phải là đối thủ của cô ta, vẫn là nên đuổi đi sớm một chút.

Còn về phần chị gái, đợi chút nữa gọi chị ấy ra ngoài tâm sự.

Hai người là chị em ruột thịt, anh tin tưởng chị anh không phải là người không nói lý, chỉ cần giải thích rõ ràng, chị ấy sẽ đứng về phía anh, đối xử tốt với Mạn Nhu.

Suy nghĩ xong hết thảy, Cao Nghị lưu loát đứng dậy, cầm lấy quần áo đến phòng tắm tắm rửa.

Kết quả mới vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy Tào Tiểu Hà nằm trên sô pha, tựa hồ như đang ngủ.

Đối phương chỉ mặc một cái váy ngủ mỏng manh, ngay cả áo ngực cũng không có.

Tư thế ngủ lại rất lớn mật, lộ ra qυầи ɭóŧ phía dưới. Mà qυầи ɭóŧ cũng chỉ là mảnh vải nhỏ dụ hoặc, mơ hồ có thể thấy được phong cảnh bên trong.

Cao Nghị chỉ liếc mắt qua một cái liền xoay đầu, không thèm nhìn nhiều, bước nhanh đến phòng tắm dùng sức đóng cửa thật mạnh, mở nước lạnh tắm rửa.

Trong lòng chán ghét nói: Không hổ là da^ʍ phụ, trải qua việc tối qua lại càng thêm quá phận, xem ra lát nữa nói chuyện với chị gái xong, phải đuổi người này đi ngay lập tức, ăn vạ trong nhà nhìn quá chướng mắt!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~