Chương 22

Editor: boobannana Lão Công Dục Cầu Bất Mãn - Chương 22

-------

Cao Nghị thấy tinh thần của Mạn Nhu đã phấn chấn hơn, đáy lòng cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm rồi kiên nhẫn giải thích cho cô về nơi du lịch ở ngoại thành.

Cao Nghị đến đó du lịch trước khi vào bộ đội, cùng các anh em tốt tổ chức cho nên có thể giới thiệu rõ nét, chu toàn, cực kỳ hấp dẫn.

Mạn Nhu nghe mà mê, thẳng đến khi Cao Nghị hơi khàn giọng đi lấy nước uống, mới phát hiện là đã 10 giờ tối rồi.

Ngày thường nếu hai người không làʍ t̠ìиɦ, tỷ như lúc Mạn Nhu tới tháng, thì giờ này đã lên giường nằm ngủ rồi.

Cô duỗi eo, đột nhiên cảm thấy có chút mệt, liền xoa đôi mắt chuẩn bị rửa mặt đi ngủ. Lúc này âm thanh lạnh băng của hệ thống vang lên: 【 giá trị công lược: 71. 】

Mạn Nhu dừng động tác dụi mắt, ngốc nghếch nhìn bóng dáng cao lớn rắn chắc của người đàn ông trong phòng bếp rồi thầm nghĩ: Đã xảy ra chuyện gì? Rõ ràng chỉ là ngồi tâm sự cùng nam chủ mà thôi, hơn nữa toàn là nam chủ nói, như thế nào lại đột nhiên tăng nhiều giá trị công lược như vậy?

Mạn Nhu ngồi suy nghĩ lại chuyện xảy ra tối nay nhưng hoàn toàn không biết được nguyên nhân.

Bất quá tâm tình cô tốt hơn không ít, tuy rằng khoảng cách để hoàn thành công lược vẫn còn hơi nhiều nhưng dù sao Cao Nghị cũng không phải là một khối đầu gỗ, cô tin chỉ cần cô tiếp tục nỗ lực sẽ có thể thuận lợi công lược nam chủ, hoàn thành nhiệm vụ này.

Nghĩ như vậy xong, đáy lòng Mạn Nhu dâng lên một ý niệm, cô khẽ cắn môi, quyết tâm đi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt sau đó rồi lên giường nằm.

Một lát sau, Cao Nghị cũng từ phòng tắm trở lại trên giường, anh giơ tay tắt đèn, quen cửa quen nẻo đem Mạn Nhu ôm vào trong ngực.

Mạn Nhu chờ đợi trong chốc lát nhưng người đàn ông vẫn không có động tác tiếp theo, cô không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái.

Cô cho rằng không khí hôm nay không tồi, dựa theo trạng thái dục cầu bất mãn của Cao Nghị từ trước đến nay sẽ gấp không chờ nổi đè nặng cắm cô đến khuya mới đúng.

Hôm nay tâm tình cô dao động phập phồng quá nhiều, giờ phút này đối với Cao Nghị còn có chút tâm tư không rõ ràng, lại bị anh thân mật ôm vào ngực, liền nhịn không được mà trở mình, đối diện với khuôn mặt anh. Ngay sau đó cô cảm giác được có vật cứng rắn chọc vào bụng, tức khắc cả người Mạn Nhu mềm nhũn, cũng không dám lộn xộn nữa

Âm thanh Cao Nghị cười nhẹ từ trên đỉnh đầu truyền đến: "Đừng sợ, ngủ đi."

Hốc mắt Mạn Nhu nóng lên, quả nhiên là không nhúc nhích.

Nhưng không quá vài phút sau, thời điểm Cao Nghị chìm vào giấc ngủ, Mạn Nhu lại đột nhiên đưa tay hướng đến vòng eo rắn chắc của anh.

Bàn tay vụng về từ lưng quần duỗi vào trong, cách qυầи ɭóŧ sờ đến dươиɠ ѵậŧ nửa cương cứng.

Cao Nghị lập tức mở to mắt, hô hấp tức khắc thô nặng lên.

Mạn Nhu khẽ cười một tiếng, cắn lên cằm anh: "Ông xã, em tới phục vụ cho anh."

Nói xong cô nàng từ trong chăn trượt xuống, cả người đều làm ổ ở bên trong.

Thị lực của Cao Nghị rất tốt, không cần bật đèn cũng có thể dựa vào ánh sáng mơ hồ của vầng trăng bên ngoài cửa sổ nhìn thấy rõ ràng đồ vật trong phòng, cũng tự nhiên mà thấy được bên trong chăn phồng lên bóng người.

Tầm mắt bị tấm chăn mỏng ngăn cản, thính lực và xúc giác lại càng thêm nhạy bén.

Anh cảm nhận được rõ nhiệt độ cơ thể của Mạn Nhu bao trùm lên vùng hông anh, như ghé mặt vào.

Đôi tay lột quần ngủ của anh, lộ ra qυầи ɭóŧ sạch sẽ mà anh vừa thay sau khi tắm xong.

Ngón tay tinh tế mềm mại đem qυầи ɭóŧ kéo xuống.

Chần chờ mà lấy côn ŧᏂịŧ cố gắng gượng ra, hơi thở ấm áp phả lên qυყ đầυ.

Khoảng khắc Cao Nghị chờ mong cũng đến, khoang miệng ấm áp ướŧ áŧ của Mạn Nhu ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ lớn của anh.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~