Chương 6

Chương 6: Da^ʍ mĩ một đêm trung (H)

Edit: Lemon

Beta: Mun

Phó Thịnh đã hạ thuốc ngủ, Phó Hàn Nguyệt chỉ là "ưm" lên vài tiếng, nhíu mày một chút nhưng cũng không có tỉnh lại. Nhìn thấy cô không có tỉnh lại, Phó Thịnh vừa rồi tim như treo ngược cành cây lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lại tiếp tục chà đạp thân thể cô.

Phó Hàn Nguyệt tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng phát dục cực tốt, hai đồi tuyết non mềm, trắng nõn, cao ngất, ánh mắt Phó Thịnh tóe ra lửa, trên ngực của cô giờ đều là nước miếng do hắn để lại. Đầu nhũ phấn nộn hiện giờ có chút đỏ lên, hắn lại tiếp tục vuốt ve liếʍ láp bên còn lại. Cho đến khi cả hai đồi tuyết hoa đều là nước miếng của hắn, thì Phó Thịnh mới lưu luyến ngừng lại, tiếp tục tiến xuống, đi tới nơi bí mật riêng tư của Phó Hàn Nguyệt.

Phó Thịnh động tác ôn nhu đem hai chân Phó Hàn Nguyệt kéo ra, nhìn nơi tư mật trắng nõn chỉ có ít ỏi vài sợi lông mao. Nhìn xuống thêm chút nữa lại thấy giống như có đôi môi mềm đem hoa huyệt bao vây kín mít. Phó Thịnh nhìn nơi riêng tư Phó Hàn Nguyệt, cảm thấy cổ họng khát khô, cam tâm tình nguyện đem đầu cúi xuống, sau đó vươn đầu lưỡi đỏ thẫm liếʍ nhẹ ở phía bên ngoài, cảm nhận được mùi hương từ nơi riêng tư kia, trái tim Phó Thịnh lại nhảy lên. Phó Thịnh dùng đầu lưỡi linh hoạt thật cẩn thận ôn nhu liếʍ láp hai cánh hoa như trân bảo. Hắn, trước đây hay bây giờ đều chỉ có một mình Phó Hàn Nguyệt, nhưng đàn ông ở phương diện tính ái trời sinh đều là không thầy dạy cũng hiểu, cho nên Phó Thịnh hiện tại biểu hiện như là một tay già đời.

Lúc này, Hàn Nguyệt cảm thấy như đang ở giữa đại dương, theo sóng biển phập phồng không ngừng, thân thể mềm như bông, hạ thân có một loại cảm giác khó lòng giải thích, muốn ngồi lên, nhưng cả người không có chút lực, thần trí không thanh tỉnh, ở trong giấc mơ hưởng thụ sự âu yếm của Phó Thịnh.

Phó Thịnh mang theo mười phần sắc tình liếʍ láp, hạ thể vốn dĩ khô khốc của cô giờ đã chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, hương vị vừa thơm ngọt lại mê người. Phó Thịnh liếʍ xong cảm thấy dâʍ ŧᏂủy̠ của bảo bối uống ngon thật, há to miệng, đem đầu lưỡi đâm vào đến đỉnh hoa huyệt của Hàn Nguyệt quét qua quét lại, cẩn thận chăm sóc trong ngoài hai bên môi đỏ mọng, kỹ thuật của hắn tưởng chừng như rất cao siêu, làm cô chảy ra càng ngày càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.

Phó Thịnh dùng miệng liếʍ cắn môi âʍ ɦộ, lại nhẹ nhàng hút, dùng nước miếng của mình xâm chiếm cô. Trong lúc ngủ mơ Hàn Nguyệt cảm thấy nửa người dưới tê dại khó nhịn, thân thể thành thật phản ứng làm cho cô phát ra tiếng rêи ɾỉ. Thanh âm kia dừng ở trong tai hắn, làm côn ŧᏂịŧ Phó Thịnh lớn thêm một vòng, tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ như đang ủng hộ hắn. Hai cánh môi tư mật đều có chút sưng đỏ, Phó Thịnh rời khỏi bông hoa kiều mị ấy, nhìn nơi tư mật kia vừa rồi còn phấn nộn mà giờ lại ửng hồng diễm lệ, làm hắn mê muội không thôi.

Phó Thịnh dùng ngón tay đυ.ng vào âm đế, Phó Hàn Nguyệt kêu lên một tiếng so với vừa rồi còn lớn tiếng hơn. Hắn biết nơi này là điểm mẫn cảm, xem ra bảo bối của mình bị làm cho hưng phấn rồi. Hắn cúi đầu tách môi nhỏ vẫn còn ửng hồng đầy diễm lệ, đưa mắt nhìn đến lỗ nhỏ đang không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ thơm ngọt. Phó Thịnh vươn đầu lưỡi tới tới lui lui liếʍ láp một vòng xung quanh hoa động, lại dùng sức hút lấy lỗ nhỏ, uống xong dâʍ ŧᏂủy̠ trong động.

Phó Thịnh làm xong liền đem đầu lưỡi đâm vào trong hoa động của Hàn Nguyệt. Hàn Nguyệt bị kích thích không ngừng, cả người đều run rẩy, quá nhiều đợt kɧoáı ©ảʍ ập tới làm cho cô có chút không chịu nổi. Cô cảm thấy như đang ở giữa biển, cả người cứ tê dại trập trùng, cái cảm giác này chưa từng tưởng tượng đến, vừa có chút sợ hãi lại vừa tràn đầy khát vọng.

Phó Thịnh dùng đôi tay đem hai đùi tách ra, vùi đầu ở nơi riêng tư của cô. Đầu lưỡi ở cửa động hồng nộn ra ra vào vào. Hoa động đang chảy dâʍ ŧᏂủy̠ bị đầu lưỡi lấp đầy thật sâu, đầu lưỡi cọ xát vách thịt mang đến kɧoáı ©ảʍ khiến cho hoa huyệt của Phó Hàn Nguyệt không tự chủ được co rút lại. Đầu lưỡi bị nhục động đè ép, hắn càng đánh càng hăng, liều mạng dùng đầu lưỡi thọc vào rút ra hoa huyệt mà hắn ước mơ tha thiết, uống hết dâʍ ŧᏂủy̠ thơm ngọt thuần khiết.

Động tác của hắn càng ngày càng hung mãnh, trong lúc ngủ mơ sắc mặt cô đỏ ửng, cái miệng nhỏ hơi hơi mở ra, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, đùi nhỏ run rẩy. Hoa huyệt càng cảm nhận được sự hưng phấn không thể miêu tả được , Phó Thịnh nhìn thân mình cô đang run rẩy, cùng với tiếng rêи ɾỉ càng lúc càng lớn, biết cô sắp tới cao trào, hắn một bên duỗi đầu lưỡi liếʍ, một bên dùng ngón tay vuốt ve âm đế, hai bút cùng lúc vẽ xuống, Phó Hàn Nguyệt đạt tới lần đầu cao trào.

“A, a!” Cô duỗi dài cổ, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ sung sướиɠ. Cao trào làm dâʍ ŧᏂủy̠ trong hoa động chảy càng nhiều, phảng phất như dòng suối nhỏ, hắn há to miệng nuốt hết dâʍ ŧᏂủy̠ vào trong. Phó Thịnh trấn an cô một chút, đem Phó Hàn Nguyệt ôm vào trong lòng, yêu quý hôn lên trán cô. Hiện giờ không thể đem cô biến thành của riêng mình, nhưng bây giờ như thế này thôi cũng tốt rồi, về sau, nhất định sẽ đòi lại trên người cô gấp bội.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~