Chương 24

Cố Nguyên lập tức hoang mang yêu sớm sao?

Có phải cậu ấy đang ở cùng với cô gái vừa rồi phải không?

Chu Trạch thấy thiếu niên im lặng, vẻ lạnh lùng trên lông mày càng đậm hơn. Cậu nhịn không được mím môi, nhìn chằm chằm Cố Nguyên, bình tĩnh nói: “Cậu tối nhất đừng yêu sớm đó.”

Cố Nguyên vốn là muốn nói cậu sẽ không bao giờ yêu sớm cả bởi vì cậu nhất định phải làm như vậy. Học đại học với bạn cùng lớp Chu Trạch.

Nhưng câu nói tiếp theo của chàng trai đã khiến cậu đứng hình: “Nếu không tôi sẽ báo cáo với nhà trường.”

Cố Nguyên lập tức đứng yên tại chỗ.

Chu Trạch đến gặp thầy để nói xấu cậu sao? Cậu không khỏi có chút ủy khuất, không khỏi nói: “Nguyên Nguyên không yêu sớm mà, Bạn học Chu là kẻ xấu.” “

“Tôi là kẻ xấu sao?”

Vẻ mặt chàng trai trở nên lạnh lùng hơn. : “Tôi tệ lắm à? Tôi sẽ kèm cậu học từ sáng đến tối. Ghi chú, dạy thêm cho cậu đó? Mà cậu lại đi yêu đương vớ vẩn sao?”

Cố Nguyên nhất thời không nói nên lời.

Cậu cau mày, rồi cảm thấy có chút tội lỗi.

Chu Trạch phía sau nhìn về phía không biết chỗ nào, sau đó để lại một tin nhắn: “Cố Nguyên , nếu cậu dám có ý tưởng yêu đương sớm, thì sáng sớm ngày mai tôi sẽ viết một bức thư báo cáo vào hộp báo cáo cho trường. Nếu không tin thì có thể thử đi.”

Cố Nguyên nhận ra Bạn học Chu rất tức giận nên đứng tại chỗ không dám di chuyển.

Sau đó bắt đầu suy ngẫm về chính mình.

Cậu nhanh chóng bắt kịp, nhẹ nhàng nói: “Không yêu đương, Nguyên Nguyên chỉ là đang giúp đỡ bạn nữ kia mà thôi.”

Chu Trạch dừng lại, lạnh lùng nhìn qua: “Trên đời này có rất nhiều người cần giúp đỡ, cậu có cần lo lắng như vậy không?” ??”

Cố Nguyên không nói gì, chỉ cảm thấy tủi thân.

Bạn học Chu hung dữ quá đi, cậu đã giải thích rõ ràng rằng cậu và cô gái đó không có gì cả.

Tại sao bạn học Chu vẫn hung dữ như vậy?

Lương Vĩ nhận ra Cố Nguyên và Chu Trạch hình như đang có chiến tranh lạnh, trong lòng không khỏi âm thầm vui mừng. Cậu từ lâu đã không ưa Chu Trạch và mong muốn hai người này tách ra rồi.

Mặt khác, Cố Nguyên đang cố gắng nghĩ cách làm cho bạn học Chu vui vẻ hơn.

Cậu ấy đã tặng kẹo của mình, loại kẹo yêu thích của cậu ấy.

“Bạn học Chu, cậu ăn đi.”

Thân thể mềm nhũn của thiếu niên dán chặt vào người cậu, đôi mắt đẹp háo hức nhìn cậu. Chu Trạch nhìn chằm chằm người này một hồi nhưng không để ý tới kẹo cậu đưa.

Cố Nguyên có chút thất vọng, nhìn thiếu niên nhỏ giọng nói: “Nguyên Nguyên sẽ không lừa cậu nữa đâu.”

Chu Trạch nói: “Cổ Nguyên, cậu cho rằng tôi sẽ tin lời cậu nói sao?”

“Vậy thì làm sao cậu mới có thể tin tôi đây?” Cố Nguyên cảm thấy rất đau lòng, chăm chú nhìn người nọ, vội vàng hỏi.

Chu Trạch vẫn không lên tiếng.

Một lúc sau, cậu mới nói: “Cậu không được phép làm bạn với cô gái đó.”

Cố Nguyên có chút do dự.

“Tại sao, cậu không cam lòng sao?” Chu Trạch lạnh lùng nhìn cậu nói: “Không phải cậu nói tôi là bạn thân của cậu sao?” Cố Nguyên chỉ có thể nói: “... Vậy Nguyên Nguyên cũng không thể cùng cậu ấy nói chuyện sao?”

Trắc lông mày lạnh lùng chợt trở nên lạnh lùng hơn: “Còn muốn nói chuyện với cô ấy nữa sao?”

Cố Nguyên vội vàng nói: “…Nhưng nếu cậu ấy đến chỗ tôi mà tôi không nói chuyện với cậu ấy, thì rất mất lịch sự”

Mặt Chu Trạch nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp dễ bị lừa của thiếu niên, không khỏi mím môi nói: “Cậu có thể nói, nhưng những chuyện khác đều phải được tôi đồng ý mới được.”

Cố Nguyên không nói một lời, cậu ấy cảm thấy bạn học Chu trông giống như...cậu ấy không thể biết được mình trông như thế nào.

Giống như khi cậu về nhà, anh cả của cậu kiểm soát cậu và không cho cậu ăn thêm món tráng miệng.

Thanh niên hơi nheo mắt lại, sau đó nói với Cố Nguyên: “Cậu không đồng ý sao?”

Cố Nguyên chỉ có thể nhẹ giọng nói: “...Được rồi, Nguyên Nguyên đồng ý với cậu.”

Cậu nhìn thiếu niên, cậu Lại hỏi: “Bạn học Chu, cậu còn tức giận sao?”

Chu Trạch bình tĩnh nói: “Cậu hai lần thất bại, lừa tôi hai lần, cậu cảm thấy thế nào?”

Cố Nguyên đương nhiên cảm thấy mình sai rồi, Cho nên cậu không thể không xấu hổ, nói: “Bạn học Chu làm sao có thể làm cậu hết tức giận?”

Bên kia Lương Vĩ mặc dù không biết bọn họ đang nói cái gì, nhưng cậu vẫn có thể nhìn ra, chính là Cố Nguyên đang đơn phương tiếp cận bọn họ. Nhưng Chu Trạch vẫn là sắc mặt lạnh lùng, cậu không khỏi có chút không cam lòng, thế là đi tới, cau mày nói: “Cố Nguyên, cậu đang làm gì vậy? Có một số người không phải cùng thế giới với cậu đâu giống như chúng tôi. Mọi người thuộc về cùng một thế giới, đừng lãng phí thời gian của minhg nữa. “

Cố Nguyên không biết cậu ta đang nói về cái gì, cậu chỉ nghe nói rằng cậu ấy và bạn học Chu không đến từ cùng một thế giới.

Cậu không khỏi nhanh chóng nhìn chàng trai trẻ.

Chu Trạch nhìn chằm chằm Lương Vĩ, nhếch khóe miệng mỉa mai nói: “Chúng tôi và cậu không cùng một thế giới, ý của cậu là điểm của cậu kà điểm mười ở cuối cùng, hay là bộ não của cậu, không lớn hơn não cá vàng bao nhiêu?” ?”

Lương Vĩ lập tức tức giận, cậu đè nén cơn tức giận nói: “Chu Trạch, cậu đừng xem thường người khác.”