Vết thương hơi đóng vảy, vài ngày nữa chắc sẽ trở lại trơn nhẵn như ban đầu.
Cố Nguyên sau đó nhớ tới mình sẽ tiếp tục bắt nạt Lục Cẩm Thành, không khỏi cúi đầu suy nghĩ lung tung một hồi.
Cũng không nghĩ ra được ý tưởng hay.
“ Thiếu gia, không sao đâu.” Người đàn ông thu ngón tay lại, cất đồ đi. Ánh mắt anh dừng lại trên bắp chân của người thanh niên trong vài giây, rồi anh thu lại ánh mắt.
Cố Nguyên khịt mũi và chỉ rụt chân lại.
Cậu nhìn chằm chằm Lục Cẩm Thành một hồi, đột nhiên nghĩ ra cách bắt nạt đối phương.
Vì vậy, Cố Nguyên đã đá chiếc tất ra ngoài.
Nhìn thấy cảnh này, Lục Cẩm Thành đang muốn đứng dậy, dừng lại nói: " Thiếu gia, cậu cởi tất sẽ bị cảm lạnh."
Cố Nguyên cúi đầu, nghịch điện thoại di động, hung hăng nói: " Đừng lo lắng chuyện đó. ”
Cho dù nhìn thiếu gia cậu tức giận, cũng chỉ làm như mèo sữa không uy hϊếp.
Lục Cẩm Thành ánh mắt trùng xuống.
Cậu nhóc mím chặt môi, không biết đang nhắn cho cô bạn học nào. Đôi mắt to xinh đẹp khẽ rũ xuống, hàng mi dài mềm mại.
Anh ta đưa tay ra, và bàn tay đó khẽ nắm lấy mắt cá chân của cậu bé.
Cố Nguyên chân trần lạnh bị bắt lấy, không khỏi nhìn sang.
Sau đó thả ra.
Nhưng cậu đỏ mặt và không lấy lại được.
Tại sao Lục Cẩm Thành lại mạnh mẽ như vậy?
Cố Nguyên không khỏi suy nghĩ, cúi đầu nhìn người đàn ông đang túm lấy chân mình và đi tất cho mình.
Vì vậy, cậu di chuyển không ngừng nghỉ.
Lục Cẩm Thành tay càng ngày càng dùng sức, giương mắt sắc bén nhìn, trong mắt không có cảm xúc, nhưng là giọng điệu có chút lạnh nhạt: " Thiếu gia, đừng để ta nói lần thứ hai. . "
Cố Nguyên nhìn người đàn ông thờ ơ không dám nói lời nào, đành phải ngoan ngoãn để người bên kia đi tất vào cho cậu.
Cậu không thể không liếc nhìn Lục Cẩm Thành nhiều hơn.
Cậu cũn không khỏi suy nghĩ nghiêm túc, Lục Cẩm Thành dường như chưa bao giờ cười. Cười sẽ như thế nào? Cố Nguyên chưa từng thấy qua, đôi mắt đẹp của cậu chăm chú nhìn người ta, hỏi: “Anh đã từng có bạn gái chưa?” Người đàn ông nắm lấy chân cậu một lúc, sau đó nói: “Thiếu gia, sao cậu lại hỏi thế này ? "
Cố Nguyên thu hết can đảm nói:" Anh thật hung dữ, chắc không có bạn gái. "
Nói xong lập tức im lặng.
Sau đó, cậu lo lắng và nhìn người đó với một đôi mắt tròn.
Lục Cẩm Thành ôm chân cậu bé trong lòng bàn tay, lãnh đạm nói: “Tôi không cần bạn gái.”
Cố Nguyên cúi đầu, nhưng trong lòng khẽ khịt mũi.
Một người đàn ông cần có bạn gái, và cậu cũng cần có bạn gái. Chỉ là Cố Nguyên đã chết trước khi cậu ấy có thể yêu.
Nghĩ đến đây, cậu không khỏi có chút hụt hẫng.
“ Thiếu gia muốn có bạn gái?” Lời nói của Lục Cẩm Thành đột nhiên truyền đến.
Cố Nguyên không thể không nhìn sang, và cậu ấy chớp mắt.
Lục Cẩm Thành giữ chân cậu, hơi kéo cậu, mặc thêm một chiếc tất khác cho cậu, nhẹ nói: “Thiếu gia còn nhỏ, không thích hợp hẹn hò.”
-Cha Cố ngồi vào bàn ăn.
Cố Nguyên ngoan ngoãn ngồi đối diện với ông, lông mày cụp xuống.
Trong khi Cha Cố hỏi cậu về trường học, một bên nói chuyện với Lục Cẩm Thành về công ty.
Cố Nguyên không thể hiểu bất cứ điều gì, cậu ấy không thích cha Cố.
Nhưng cậu không biểu hiện ra ngoài, chỉ mím môi một cái rồi gắp món ăn tự mình mang sang một bên.
Cha Cố không để ý đến cử chỉ nhỏ của con trai mình. Ông ấy nói với người đàn ông đứng bên cạnh, " Cẩm Thành, cảm ơn anh vì sự hợp tác này, anh đã ở bên lão già tôi 5 năm."
Cha Cố nói đầy ẩn ý: "Anh có muốn gì không?"
Lục Cẩm Thành nghiêm nghị như thường lệ lúc này nói: "Tôi có được ngày hôm nay, tất cả là nhờ sự thăng tiến của Chủ tịch Cố, nếu không có Chủ tịch Cố tôi đã không có được ngày hôm nay."
Cha của Cố nói: "Ai cũng muốn nổi tiếng, giàu có và tiền, anh có muốn không. Anh muốn gì? "
Lục Cẩm Thành dừng một chút, sau đó nói," Chiếc vòng cổ từ lần đấu giá trước, tôi không biết Chủ tịch Côa có thể từ bỏ nó không. "
Cha Cố lau khăn ướt, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, chậm rãi lui về phía sau, sau đó nói:" Chỉ là một sợi dây chuyền mấy triệu. Nếu anh muốn, tôi sẽ đưa cho anh.
" Cảm ơn Ông. ”
Cố Nguyên nghe lời họ nói và không nói lời nào. Nhưng cậu cũng có thể thấy rằng Lục Cẩm Thành không thích sợi dây chuyền đó.
Cậu cắn một miếng cơm trong bát.
Suy nghĩ nghiêm túc, đương nhiên Lục Cẩm Thành không muốn gì cả, anh chỉ muốn báo thù cho cha và mẹ của mình, nhưng cha của Cố Nguyên lại không hay biết gì về chuyện đó.
Cha Cố đã nhanh chóng ra lệnh giao chiếc vòng cổ triệu đô cho Lục Cẩm Thành ngay tại chỗ.
Sau đó ông ta lên xe và rời khỏi nhà họ Cố .
Lục Cẩm Thành chỉ là một đứa trẻ của một gia đình bình thường, nếu không có tai nạn đó. Anh ta có thể đã tốt nghiệp bây giờ, anh ta có thể đang bắt đầu kinh doanh, hoặc anh ta có thể là một giám đốc điều hành tuyệt vời tại một công ty.
Ngay cả chiếc vòng cổ trị giá hàng triệu đồng, trong mắt anh, cũng giống như một viên đá bên đường.
Tuy nhiên, Cố Nguyên cho rằng viên ngọc xanh này rất đẹp.
Cậu nhìn chằm chằm vào nó một lúc.
Lục Cẩm Thành nhướng mày: "Thích không?"
Cố Nguyên không nói, mặc dù cậu nghĩ nó rất đẹp, nhưng đó là một chiếc vòng cổ của phụ nữ.
Nhưng Lục Cẩm Thành hơi quay người lại, tháo sợi dây chuyền ra, nói với Cố Nguyên: “Thiếu gia thích thì đưa cho thiếu gia.”
Cố Nguyên lộ ra vẻ khó hiểu, sau đó lắc đầu: “Đây là đồ của nữ nhân. "
Cậu dừng lại một lúc, nhớ ra nhiệm vụ của mình còn chưa hoàn thành, cậu không nhịn được mím môi nhẹ nói:" Còn sợi dây chuyền này cũng chỉ có mấy triệu nên tôi không thích nó. ”
Lục Cẩm Thành nhíu mày hờ hững, nhìn cậu chằm chằm một hồi, sau đó lấy lại sợi dây chuyền.
Sau đó anh ta nói: “Thiếu gia không thích dây chuyền triệu đô sao?”
Cố Nguyên nghĩ đến rồi cố gắng nghĩ cách sỉ nhục người ta: “Dây chuyền triệu đô rất kém, nếu anh muốn đeo thì lấy đi , tôi chỉ cái mấy chục triệu . ”
Lục Cẩm Thành cúi đầu nhìn cậu.
Cố Nguyên da đầu gần như tê dại khi cậu nhìn nó, cậu không khỏi suy nghĩ, có phải cậu đã đi quá xa rồi không?
Cảm giác tội lỗi quay trở lại.
Nhưng lại nghe Lục Cẩm Thành nói: “Thiếu gia tinh xảo đắt tiền, thích dây chuyền mấy chục triệu là chuyện bình thường.”
Cố Nguyên không khỏi liếc anh ta một cái.
Cậu tự hỏi một chút, không phải Lục Cẩm Thành đang tức giận sao?
Cậu không nói gì, nhưng trong lòng cũng có chút ảm đạm. Lục Cẩm Thành đối xử tốt với cậu như vậy, hiện tại nói đối phương kém, cậu thật sự là một kẻ xấu xa.
Cố Nguyên tan học ,
sau khi tạm biệt Lương Viên Viên, cậu bắt đầu đợi Lục Cẩm Thành đến đón.
Nhưng cậu đợi một hồi, cũng không có đợi người bên kia. Cậu vừa nhận được điện thoại của một người đàn ông: " Thiếu gia, tôi tạm thời có việc nên không thể đón cậu, nhưng tôi đã nhờ tài xế của công ty đến đón . "