Quyển 1 - Chương 15: Hung dữ chưa

Cô không ngờ có một này cô sẽ cùng vị thiếu gia mình ghét này nói chuyện còn bày cho cậu cách bắt nạt người khác.

Thế giới thực sự điên rồ.

“Khi nói, nhất định phải có biểu hiện dữ tợn.” Lương Viên Viên nói.

Cố Nguyên ngồi ở đối diện ngoan ngoãn ngồi vào chỗ ngồi, sau đó mím môi chặt làm vẻ mặt của cậu rất dữ tợn, nói xong còn không quên hỏi Lương Viên Viên, "Có đủ dữ chưa không?

" ... "

Cô nhìn cậu bé có đôi môi đỏ và hàm răng trắng, đôi mắt hình bầu dục dán chặt vào mình, cô lập tức mất bình tĩnh.

“.,… Quên đi.”

Lương Viên Viên từ bỏ nghĩ, người bên kia có lẽ là bị sữa sặc chết trước, trước khi bị ai đó sát hại.

Vì vậy cô lại nói: “Giọng điệu phải tàn nhẫn.”

Lương Viên Viên làm mẫu trước, cô đứng dậy, chống tay lên bàn, cúi người về phía trước: “ Cậu muốn chết sao?”

Cố Nguyên nhìn cô. Với vẻ mặt dữ tợn, anh không thể không dừng lại một chút.

Sau đó trong ánh mắt xuất hiện tia sùng bái, Lương Viên Viên thật sự rất dữ tợn!

“ Cậu làm theo tôi trước đi.”

Lương Viên Viên nói.

Cố Nguyên gật đầu, và sau đó cậu nói nhẹ nhàng: “ Cậu muốn chết à?”

Cậu cố gắng hết sức để làm cho giọng điệu của mình dữ dội như Lương Viên Viên, và nghiêm túc nghĩ rằng sau khi học được, cậu sẽ nói lời gay gắt với Lục Cẩm Thành, và bên kia tôi không dám cãi lại cậu.

Lương Viên Viên lập tức tuyệt vọng, cô không nhịn được hỏi: " Cậu nghĩ rằng mình đang rất hung dữ sao?”

Cố Nguyên gật gật đầu nói: “ Không có chưa đủ hung dữ."

Lương Viên Viên: “… Nếu như cậu biết vậy thì làm lại đi "

Không biết đã học bao lâu rồi, nhưng Lương Viên Viên đã mệt rồi.

Cố Nguyên rầu rỉ nghĩ một chút, hắn học kém sao? Cậu không có tài năng à?

“ Cố Nguyên, đây là bài tập được giao cho của cậu đâu .” Một giọng nói cắt ngang cuộc giao tiếp của hai người họ.

Cố Nguyên không thể không nhìn, lớp phó học tập khẽ nâng kính lên, bắt gặp ánh mắt vô hồn của cậu.

“Bài tập về nhà nào?”

Cố Nguyên không nhịn được hỏi.

Lớp phó học tập gõ bàn nói: “Bài tập hôm qua.”

Quý Nguyên lập tức nhớ ra, cậu ấy còn quên không làm, nhưng tâm trạng của cậu ấy bây giờ rất tệ. Nếu Như tâm trạng tốt cậu ấy chắc chắn sẽ làm tốt bài tập của mình.

Vì vậy Cố Nguyên trừng mắt nói: “ Tôi chưa làm.” Lớp phó học tập không khỏi liếc mắt nhìn thiếu niên, đôi mi cong cong kia hơi rũ xuống, đôi môi hồng hào, làn da trắng như tuyết. .

Trông cậu hơi lo lắng.

Cố Nguyên không khỏi nghiêng đầu, nghi ngờ nhìn đối phương, lại nhấn mạnh: “ Tôi chưa làm.” Lớp phó học tập nhìn cậu hồi lâu, rồi bất lực nói: “Vậy cậu mau làm bài tập càng sớm càng tốt hôm sau nộp cũng được. ”

Cố Nguyên ngoan ngoãn gật đầu, lại kéo tay Lương Viên Viên, sau đó học theo khuôn mặt như trong phim truyền hình ra vẻ mặt ma mị:“ A ha! ”

Lương Viên Viên phản ứng lại, sửng sốt.

Cố Nguyên chớp chớp mắt nói: “Lương Viên Viên, ta hiện tại rất hung dữ phải không?”

Đôi mắt to đầy chờ mong, Lương Viên Viên tuyệt vọng nghĩ, tại sao cô lại phải sợ hãi trước vẻ mặt đó của Cố Nguyên?

Lương Viên Viên không chịu nổi việc vạch trần hắn, vì vậy cô gật đầu bức rứt lương tâm: “Chà, khá là ác đó.”

Cố Nguyên có chút vui mừng.

Cậu không khỏi nắm chặt quả đấm nhỏ của mình cảm thấy tự hào chuẩn bị có thể trở về để thị uy với Lục Cẩm Thành ngay bây giờ

“ Cậu đang nhìn cái gì vậy?”

Một nam sinh nhận thấy lớp phó học tập đang nhìn về hướng Cố Nguyên.