Chương 29: Say rượu làm loạn?

Xong rồi, xong rồi! Nàng thật sự làm ra cái loại chuyện thương thiên hại lý! Vì nhân dân cùng quốc gia làm chuyện khinh thường rồi? Chẳng lẽ nàng thật sự dưới tác dụng của rượu cồn đem hắn đẩy ngã sao? Lão thiên à! Điều này làm cho nàng như thế nào làm người! Đảm Nhiệm Đông …mình thực xin lỗi cậu!

Chân Nam Nhân vạn phần hối tiếc, trong đầu đột nhiên hiện ra một hình ảnh quỷ dị trong tưởng tượng nàng đang dựa ở trên đầu giường hút thuốc chỉ thấy khói mù chậm rãi quanh quẩn trong không khí tại giường toàn thân tên kia đang che bằng chăn không ngừng khóc, sau đó nàng nhéo tàn thuốc trong tay, chậm rãi nói

“Đảm Nhiệm Đông yên tâm đi, mình sẽ đối với cậu phụ trách.” (L: nữ vương…)

5555 thật là khủng khϊếp! Chân Nam Nhân vội vàng lắc đầu, đem phán đoán của chính mình lắc lắc, thiệt là.. chính mình tự sướиɠ cái gì!

” Cái kia…mình thật sự làm

ra gì … ” Chân Nam Nhân không dám đem lời nói hết.

Đảm Nhiệm Đông trong sự trầm mặc nhìn chăm chú Chân Nam Nhân nửa ngày chọc cho trong lòng Chân Nam Nhân một hồi sợ hãi sau, rốt cục không nhịn được bật cười lên.

“Ha ha ~ được rồi, không đùa cậu, cậu ngày hôm qua vừa

say,

vừa la hét, ngủ như heo lười cho dù cậu muốn làm gì thì sợ làm không được”

Này… Đảm Nhiệm Đông, ta trong nháy mắt phát hiện kỳ thật cậu cũng là biết gϊếŧ người!

Chân Nam Nhân cố nén khó chịu thân thể cáo biệt kẻ không ngừng giữ mình lại, trở lại cái ổ của mình.

Bởi vì Chân Nam Nhân một ngày uống đến say không còn biết gì, đến ngày hôm sau lúc nàng thanh lúc đi làm đã hoàn toàn đến muộn, cho nên vì bảo trụ phần công tác không dễ có này vì vậy, nàng giả ngã bệnh xin cấp trên chủ quản xin nghỉ.

Ai ~ nàng lừa gạt cấp trên của mình, trong lòng thật đúng là băn khoăn cho nên vì trừng phạt chính mình nàng quyết định! Phạt nàng hôm nay một ngày không ăn cơm! Chỉ có thể ngủ!

A ~trừng phạt tàn khốc như vậy, chỉ có thể tỏ rõ nàng là thật đối với mình phạm vào sai lầm mà sám hối, giường thân ái, ta tới đây!

Đang khi Chân Nam Nhân ngủ thích ý thì do quá mức thậm chí đã mơ tới mình ở nước ngoài, trải qua cuộc sống thần tiên chung quanh đều là một đám da thịt rõ ràng tóc vàng nam nhân ngoại quốc đẹp trai trăng sáng

vây quanh nàng, lão thiên gia à! Đừng cho tôi tỉnh lại!

Nhưng là Chân Nam Nhân đã quên nàng trời sinh chính là một thể chất không tồi nên lão thiên gia làm sao có thể đơn giản như vậy bỏ qua cho nàng? Trong giấc mộng bị phần đông đẹp trai quay chung quanh Chân Nam Nhân đột nhiên cảm nhận được một hồi gió lạnh đánh tới không khỏi một hồi run rẩy đem chăn mền ôm càng chặt hơn một chút.

“Ngủ có ngon không? Chân Nam Nhân tiểu thư” Giọng tương đối ôn nhu nhẹ nhàng phất qua tai Chân Nam Nhân, chọc cho Chân Nam Nhân nổi da gà một hồi.

Như thế nào cái giọng này quen tai như vậy? Như thế nào làm cho nàng tâm thần không cảm giác tập trung đây? Chân Nam Nhân trong đầu nháy mắt liên tưởng đến Từ Tri Lễ… cắt! Từ Tri Lễ hiện tại khẳng định ở trong công ty mắng thượng, quát hạ đây! Nào có thì giờ để ý tới nàng! Chân Nam Nhân vội vàng trở mình tiếp tục ngủ.

“Chân Nam Nhân, cô có tin hay không, cô

lại nằm như vậy tôi

lập tức đuổi việc cô.”

Trong nháy mắt, Chân Nam Nhân giống như là bị thiên lôi đánh trúng vẻ buồn ngủ toàn bộ tiêu tán, hai mắt mở lớn toàn thân cứng ngắc duy trì tư thế cũ, gian nan nuốt nước miếng một cái chậm rãi xoay người lại.

Hu hu ~ Từ Tri Lễ thật sự là hắn!

Chỉ thấy Từ Tri Lễ hai tay khoanh ở trước ngực, đứng ở bên giường của nàng vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn chăm chú vào nàng.

“Ha ha ~ lão bản, sớm ” Chân Nam Nhân lúng túng giơ tay chào Từ Tri Lễ, trong lòng ngay cả nghĩ

muốn chết đều có.

Từ Tri Lễ! Ngài

rốt cuộc là như thế nào tiến đến đây rồi!