“Xì…” Từ Tri Lễ thế nhưng nghe Chân Nam Nhân nói mà nở nụ cười!
Chân Nam Nhân lập tức cảm thấy Từ Tri Lễ nhất định là điên rồi, vì vậy theo truyền thống tốt đẹp của con người nhân hậu Chân Nam Nhân rất độ lượng không cùng Từ Tri Lễ so đo, chỉ là đem chân Từ Tri Lễ đá ra ngoài, nhanh chóng đóng cửa khóa lại, một loạt động tác nhanh như nước chảy mây trôi mà Từ Tri Lễ đứng ở ngoài cửa yên lặng đứng một hồi rồi rời đi.
Chân Nam Nhân ở trong chăn, nghĩ tới Từ Tri Lễ trong lòng
càng muốn khó chịu bằng gì sao nợ hoa đào của hắn cuối cùng báo ứng trên đầu nàng chứ? Gì chứ…gì chứ….. vậy nên Chân Nam Nhân lập tức một cái từ đầu giường lấy di động, liền bắt đầu răng rắc gửi tin nhắn cho chị của mình.
【 Chị, hỏi chị một vấn đề: làm sao có thể đả kích đến một nam nhân? 】
Không chờ lâu, Chân Ôn Nhu cũng rất nhanh chóng trả lời tin nhắn của Chân Nam Nhân.
【 Từ trên sự nghiệp khinh bỉ hắn 】
Sự nghiệp? Chân Nam Nhân buồn bực Từ Tri Lễ khinh bỉ nàng thì còn có thể.
【 Chị… nếu là về mặt sự nghiệp khinh bỉ hắn không được thì sao? 】
【 Em muốn khinh bỉ kẻ nào! 】
【 một kẻ
phong tao + biếи ŧɦái + họa thủy】
【Ách… Muội à, nam nhân như vậy em tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, bỏ qua đi…. 】
Móa! Không nên đả kích người vậy chứ!
【 Chị iiiiiiiiiii 】
【Được rồi chị hỏi em, người nam nhân có chưa? 】
Có chưa? Chân Nam Nhân rất buồn bực, mình là thủ hạ bị chị mình làm cho độc hại đã lâu thậm chí ngay cả loại loại chữ này đều rõ
hiểu, thật là xin lỗi đảng quá!
【 Chắc chưa đi 】 lần đầu tiên là bởi vì chính mình ở trong công ty ngây ngốc lâu như vậy không có nghe qua 1 đám háo sắc kia trong miệng nói hắn yêu thương hoặc là có bạn gái hẳn là không có đi…. dù sao hắn đều cành cao như vậy nữ nhân nào có thể vào được mắt của hắn chứ.
【 Ha ha, vậy tốt tìm ra một cơ hội, em hãy xem hắn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ! Sau đó hắn sẽ xấu hổ và giận dữ bắt em đối với hắn chịu trách nhiệm khi đó mọi thứ phong tao + họa thủy + ….kia đều là mây bay! Và lúc đó, em có thể tận tình vũ nhục hắn! Như thế nào!】
Chân Ôn Nhu à… chị thực là họa! Chủ ý này thật là đủ rồi… đủ rồi … Kinh bạo! Ta thích! Chân Nam Nhân rốt cục thỏa mãn đi ngủ.
Lóe sáng ngày hôm sau, Chân Nam Nhân rất nhanh đến công ty đi làm, thật bình tĩnh không có chuyện gì phát sinh.
Ngày thứ ba, thật bình thường không có chuyện gì phát sinh.
Ngày thứ tư, thật bình thường không có chuyện gì phát sinh… Vẻ mặt qua vài ngày Từ Tri Lễ cũng không có tìm Chân Nam Nhân phiền toái, điều này làm cho nàng thụ sủng nhược kinh, trong lòng càng phát bất an.
Chẳng lẽ, đây là bình tĩnh trước bão táp?
Cho đến thứ bảy, Chân Nam Nhân rốt cục không chịu nổi, Từ Tri Lễ à, ngài không hành hạ ta về thể xác lại về mặt tinh thần sao?
Vì vậy, Chân Nam Nhân rốt cục không bình tĩnh chủ động gọi điện thoại cho Từ Tri Lễ.
Tại một hồi lâu sau … Từ Tri Lễ rốt cục nhận điện thoại.
” …A lô, ai đó? Khụ khụ… khụ khụ.”
Cái này…. chân tướng
thì ra là Từ Tri Lễ là ngã bệnh, thảm nào mới không có tới hành hạ mình!
” Lão bản, là tôi…”
Rất nhanh, Chân Nam Nhân cầm thánh chỉ mà Từ Tri Lễ vừa ban bố ngồi thang máy như một làn khói đến
tầng 29 lại dựa theo phân phó của Từ Tri Lễ bước lên một thang đứng ở trước cửa chỗ ở của
Từ Tri Lễ trong nội tâm một hồi quay cuồng!
Wow ôi chao! Mình lên tầng 30! Nhiều người ở trong công ty kể cả năm chủ quản cũng không có đãi ngộ này, mình rõ ràng hưởng lấy! Chân Nam Nhân cảm giác được thân thể của mình giá
trị lên gấp bội!