“Quét sạch!” Đi ngang qua
N tầng nhà phấn đấu và cố gắng sau, Chân Nam Nhân rốt cục xách theo cây chổi, tự hào xông về trước mặt Từ Tri Lễ nhưng Chân Nam Nhân không nghĩ tới vừa rồi cái yêu cơ hướng nàng thị uy gọi là Viên Lệ Lệ tiểu thư thế nhưng đã ở trong phòng làm việc của chủ tịch, Chân Nam Nhân lập tức cảm giác mình rất đáng chết!
“Ách… Cái kia… Thực xin lỗi lão bản… Tôi đi nhầm… chủ tịch phu nhân thực xin lỗi. ” Chân Nam Nhân hướng lui về phía sau vừa hướng Từ Tri Lễ cùng với Viên Lệ Lệ.
“Cô chờ một chút!” Từ Tri Lễ trực tiếp
ngăn cản kẻ chuẩn bị chuồn mất.
Hu hu ~ lão Đại à, tôi thật không phải là cố ý đánh vỡ chuyện tốt của ngài! Ngàikhông cần lại gieo họa đến tôi! Chân Nam Nhân khuôn mặt cười so với khóc còn khó coi hơn.
Từ Tri Lễ vừa nhìn thấy vẻ mặt Chân Nam Nhân lập tức hài kịch, dù sao cũng là sóng to gió lớn làm sao có thể đơn giản như vậy chứ? Từ Tri Lễ kề gần chỉ là đơn giản ho khan một tiếng, thần sắc lập tức bình thường.
“Cô vừa rồi nói ai là chủ tịch phu nhân!” Từ Tri Lễ giả bộ làm ra một bộ bộ dáng rất tức giận.
Hử? Chẳng lẽ trong căn phòng này có tới ba nữ nhân? Chân Nam Nhân buồn bực mà tiểu thư gọi là Viên Lệ Lệ kia sắc mặt cũng tái nhợt, Chân Nam Nhân trong nháy mắt thật sự rất bội phục mình lại có thể từ lớp phấn dày như Viên Lệ Lệ tiểu thư chứng kiến sắc mặt của cô ta tái nhợt, Chân Nam Nhân trong nháy mắt cảm giác mình có tố chất làm Thần Thương Thủ không có biện pháp, ai bảo ánh mắt ta tốt đây?
Từ Tri Lễ theo tầm mắt Chân Nam Nhân thoáng cái liền nhìn về phía Viên Lệ Lệ.
“Cô không cần phải ba hoa biết không? Đó là bạn học đại học của tôi,
hiện tại chỉ là đến thăm tôi mà thôi.”
Ách…Lão Đại ngà cứ vậy đem lời này nói hết ra, cho dù người ta thật sự đối với ngài có ý gì, người ta cũng nghiêm chỉnh! Ngài nói vậy làm sao mà chịu nổi!
Chân Nam Nhân nói không có sai Viên Lệ Lệ vừa nghe đến lời Từ Tri Lễ mặt vốn là diễm lệ bắt đầu cấp tốc chuyển sắc, vốn là trước còn vênh váo hung hăng đôi mắt lập tức liền trở nên ngập nước không cẩn thận
có nước mắt rớt xuống.
Ài ~ Từ Tri Lễ! ngài là ác của ác ma, hành hạ tôi đây là đủ rồi, tại sao còn tổn thương một mỹ nữ có tình thắm thiết với ngài đây? Hơn nữa người ta dù nói thế nào là bạn học thời đại học của ngài đó! Chân Nam Nhân tức giận nhìn qua Từ Tri Lễ như kẻ địch của phái nữ
“Lão bản nếu không có chuyện gì tôi đi xuống trước dưới còn rất nhiều việc phải làm
“Ừ, được rồi cô đi xuống đi ” Từ Tri Lễ suy nghĩ một chút, rốt cục mở miệng buông tha Chân Nam Nhân.
Chân Nam Nhân lập tức như được đại xá! Ta rất cảm ơn Từ Tri Lễ nhà ngươi! Ta cảm tạ 18 đời tổ tông nhà mi!
“Tri Lễ, mình
còn có chút chuyện, mình cũng đi đây ” Viên Lệ Lệ cũng đứng dậy.
“A… vậy cậu đi thong thả. ” Từ Tri Lễ tuyệt không khách khí.
Chân Nam Nhân lập tức phát ra lời khinh bỉ Từ Tri Lễ!
Đang khi Chân Nam Nhân cùng Viên Lệ Lệ cùng nhau đi ra khỏi phòng làm việc, vào thang máy thời điểm, Chân Nam Nhân đánh chết cũng không nghĩ tới chuyện gì xảy ra! Nàng rõ ràng bị người ta đánh một cái tát! Hơn nữa còn là bị Viên Lệ Lệ đánh! Tốc độ cực nhanh mà ngay cả nàng cũng không kịp phản ứng! Cứ như vậy đã trúng! Chân Nam Nhân thoáng cái so với ăn con cóc còn khó chịu hơn, bất quá bỉnh sinh không đánh nữ sinh là nguyên tắc của nàng nên cũng chỉ biết giữ vững lý trí của mình.
“Viên tiểu thư thật giống như tôi không có trêu chọc cô đi, vì cái gì cô lại đánh tôi đây?”
“Vì cái gì! Cô còn không biết xấu hổ mà hỏi! Cô làm cái gì chính cô rõ ràng!” Viên Lệ Lệ ác độc nói.
Vừa rồi? Chẳng lẽ nói nàng là chủ tịch phu nhân về sau bị Từ Tri Lễ phủ nhận sao? Móa! Chuyện này nàng cũng lạ nha? Nói nàng là bạn gái của lão bản chính là cô ta mà! Phủ nhận chính là Từ Tri Lễ mình chỉ đem địa vị của cô ta từ bạn gái cho tăng lên tới phu nhân
mà thôi, chỉ có nói trước mặt Từ Tri Lễ mà thôi! Dựa vào cái gì cô không đi đánh Từ Tri Lễ! Hắn mới là đầu sỏ gây nên!
Có lẽ là càng nghĩ càng tức giận, Viên Lệ Lệ đánh cho mình một cái tát còn không đã ghiền, giương cao tay vừa chuẩn bị cho Chân Nam Nhân một cái tát nữa, bất quá đúng lúc này cửa thang máy mở ra, Viên Lệ Lệ động tác chút chậm trễ một chút, bất quá vẫn là đánh xuống.
Trời ơi…! Chẳng lẽ ta tại dưới ban ngày ban mặt lại chịu lên cái tát thứ hai sao?