Giang Tả tuyệt đối tự tin tìm được đầu Tam Vĩ hồ kia, đồng xu kia nói cho hắn biết, đầu Hồ ly kia vẫn còn ở đây.
Hơn nữa tìm rất thuận lợi, không có trở ngại gì.
Điều này nói rõ, đầu Hồ ly này không kháng cự lại, quan hệ giữa người và hồ này không bình thường.
Tiền xu bay lên thật cao, sau đó rơi xuống, Giang Tả nhìn đồng xu, Cố Kiếm Sinh cũng nhìn đồng xu.
Sau đó Cố Kiếm Sinh liền thấy đồng xu bay về phía sau hắn, hoặc có thể nói là bay xuống sát sau hắn.
Tiếp đó, đồng xu rơi vào cái gì đó, Cố Kiếm Sinh nhìn lại, phía sau đã thấy Tam Vĩ hồ đang xụ mặt lại.
Nếu không phải Tiểu Lê đang tội nghiệp nhìn hắn, Cố Kiếm Sinh đã có xúc động muốn đập cho đối phương một trận, tìm ngươi nhiều ngày như vậy, ngươi lại chơi trốn tìm với ta?
Còn nấp phía sau hắn, còn dùng cách hắn dạy để ẩn thân.
Có điều, thứ khiến hắn kinh hãi, lại là người trẻ tuổi kia có thể tìm được dễ dàng như thế.
Xem ra, không phải là làm ra vẻ.
Hơn nữa, ném tiền xu liền tìm được Tiểu Lê? Là cao nhân sao?
Lúc này, Giang Tả cầm lại đồng xu của mình, đưa tay:
- Đồ của tôi!
Cố Kiếm Sinh nhướng mày một cái, người này đúng là đủ kiệm lời.
Sau đó liền lấy điện thoại ra, mở App Thiên Hòa, tiếp đó ấn nút đã hoàn thành vào trong ủy thác ban ra.
Đánh giá: ★☆☆☆☆
“Đáng giá 1 sao, không giải thích”
Sau khi làm xong, Cố Kiếm Sinh nhìn sang Giang Tả:
- Tiền chuyển qua Thiên Hòa rồi chuyển cho cậu, Nguyệt Lệ châu thì đi lấy với tôi.
Sau đó Cố Kiếm Sinh ôm theo Tam Vĩ hồ vào trong phòng, vừa rồi bọn họ mới chỉ đứng ở ngoài sân.
Lúc này, Giang Tả cũng nhận được tin nhắn báo nhận tiền.
Tài khoản habank 1310…0406 GD +240,000 đồng lúc 2020-08-24 18:26:01. Số dư 280,233 đồng. Nội dung: Hoàn thành ủy thác!
Nhìn thấy tin nhắn, Giang Tả cũng biết chiết khấu của tập đoàn Thiên Hòa là 20%, cắt thịt đúng là đủ sâu!
Có điều Giang Tả cũng không nói gì, người ta cũng phải sống a.
Đi theo Cố Kiếm Sinh vào trong phòng, Giang Tả liền phát hiện bố trí trong này rất tinh tế, xem ra người này cũng không tệ lắm.
Chí ít mạnh hơn mấy người Tiêu Tiểu Mặc nhiều.
Nhưng hắn vẫn cảm thấy, ánh mắt Cố Kiếm Sinh này nhìn Hồ ly có gì đó là lạ.
Sau đó Cố Kiếm Sinh lấy một cái hộp gấm, đưa cho Giang Tả:
- Kiểm hàng đi, nhận rồi không thể trả.
Giang Tả mở hộp, Nguyệt Lệ châu là một hạt châu hình giọt nước màu lam.
Màu sắc càng đậm thì phẩm chất càng cao, mà viên Nguyệt Lệ châu này chỉ có một chút lam, không bằng cả màu xanh nhạt.
- Chất lượng kém, hạ phẩm cũng không đạt.
Giang Tả không nói hai lời, cầm Nguyệt Lệ châu rời đi.
Cố Kiếm Sinh khẽ co rút khóe miệng, nếu không phải tính khí không tệ, chắc chắn đã đè tên gia hỏa này xuống đấm một trận.
- Thôi kệ, đám người Thiên Hòa này hòa mà toàn kẻ tính thối. Cái tính này nhất định có ngày bị đánh, lúc đó ta lại ấn like!
Vừa nói, vừa vuốt Tiểu Lê trong ngực, tâm tình trở nên tốt.
…
Rời khỏi nhà Cố Kiếm Sinh, Giang Tả đi tới một tiệm thuốc bắc khá lớn, hắn cần một ít dược liệu, không có dược liệu phụ trợ, chỉ một viên Nguyệt Lệ châu chất lượng kém không tạo được tác dụng.
Hiệu Thuốc Nhân Tâm, cũng là một hiệu thuốc lớn, các loại dược liệu đông y khá đa dạng, thứ Giang Tả cần đều có.
Lúc này, điện thoại Giang Tả lại vang lên, là thông báo của nhóm Cảm Tri số 1.
Hắn đã tắt thông báo của nhóm này, nhưng bây giờ có thông báo, chứng tỏ có người nhắc tới hắn.
Nhấn mở nhóm chat, quả nhiên có người điểm danh.
Liễu Y Y:
- @Phá Hiểu đại lão, anh làm xong rồi?
Một câu không đầu không đuôi.
Sau đó Liễu Y Y lại giải thích:
- Vừa rồi tôi tra bảng ủy thác, phát hiện ủy thác tìm Hồ ly đã hoàn thành.
Xích Huyết Đồng Tử gửi một icon khϊếp sợ:
- Sao có thể, nhanh vậy sao? Con Hồ ly kia ngoan vậy sao?
Biên Hải Đao Khách cũng ló đầu:
- Dễ như vậy sao? Tôi còn cảm thấy nó tương đối khó giải quyết đây!
Liễu Y Y:
- Thứ tôi kinh ngạc, không phải là hoàn thành nhanh như vậy, để tôi gửi ảnh chụp màn hình.
Sau đó Liễu Y Y gửi một tấm ảnh chụp phần đánh giá, một sao, cộng thêm một cái cảm nhận: “Đáng giá 1 sao, không giải thích.”
Cảm đám cùng yên lặng.
Lục Nguyệt Tuyết:
- Phá Hiểu đại lão, sao ngài làm được?
Xích Huyết Đồng Tử, Biên Hải Đao Khách, Dương Mộc:
- Cùng câu hỏi!
- Cùng câu hỏi!
- Cùng câu hỏi!
Giang Tả kinh ngạc, còn có đánh giá sao, xem ở đâu vậy?
Phá Hiểu:
- Xem cái này ở đâu?
Trần Ức lập tức gửi tin:
- Trên chplay có App Thiên Hòa, tài khoản là số nhân viên trên thẻ công tác, mật khẩu sẽ gửi trực tiếp vào số điện thoại, sau đó sửa sau.
Giang Tả tìm trên Chplay, quả nhiên tìm thấy ứng dụng Thiên Hòa.
Rất nhanh hắn đã đăng nhập thành công.
Đạo hiệu: Phá Hiểu
Trạng thái: Đang nhàn rỗi
Tu vi: Không rõ
Số ủy thác hoàn thành: 01
Tỷ lệ thành công: 100%
Đánh giá: ★☆☆☆☆
Các nhận xét:
Ẩn danh: ★☆☆☆☆ “Đáng giá một sao, không giải thích.”
Thấy đánh giá này, Giang Tả khẽ cười, thứ này đúng là thú vị.
Đáng tiếc chỉ là số liệu vô dụng.
Chờ hắn nhìn lại nhóm chat, hắn rốt cục hiểu vì sao đám người này hỏi vì sao làm nhanh vậy.
Không phải vì hắn lợi hại, mà mọi người đều biết cố chủ là Cố Kiếm Sinh, mà Cố Kiếm Sinh nổi tiếng tốt tính, có thể đánh giá một sao đúng là hiếm, thêm một câu không giải thích kia, vậy càng thêm hiếm.
Giang Tả không có nhu cầu giải thích, có điều vẫn đáp:
- Tự do phóng khoáng, không giải thích!
Trong nháy mắt, cả nhóm bùng nổ, người người gửi sticker quỳ lạy đại lão.
Giang Tả toét miệng cười, thế giới này đúng là thú vị.
Không phí công trả lời.
Lúc này Giang Tả đã nhận được thuốc, rời khỏi hiệu thuốc.
Chẳng qua lúc mới ra, đã thấy một thân ảnh trực tiếp vọt về phía hắn, Giang Tả cau mày, lui hai bước tránh qua một bên.
Mới tránh khỏi người này đυ.ng tới.
Giang Tả định thần nhìn lại, người tới là nữ
Là một thiếu nữ, tóc thắt hai bím, gương mặt ưa nhìn, có điều có chút cá tính.
- Thật xin lỗi, thật xin lỗi, tôi vội tới lấy thuốc. Thật xin lỗi.
Vừa nói, cô gái kia còn không đợi Giang Tả trả lời, đã vọt vào trong tiệm.
Giang Tả lắc đầu một cái, cũng không định so đo với một cô gái.
Chẳng qua hắn vừa đi hai bước, đã bị gọi lại:
- Chờ chút, người đang ở cửa, anh chờ một chút.
Giang Tả xoay người, phát hiện người gọi chính là thiếu nữ vừa rồi.
- Có chuyện?
- A, có một loại thuốc chỉ còn một phần cuối cùng, vừa hay bị anh mua mất, anh có thể bán lại cho tôi không? Tôi trả gấp đôi!
Cô gái kia nói.
Giang Tả không quan tâm, trực tiếp xoay người đi.
Đã là một phần cuối, hắn có thể bán sao?
- Này, anh chờ chút, tôi trả gấp ba, thuốc đó rất đắt, gấp ba là rất nhiều tiền a. Anh có thể đi xem các tiệm thuốc khác, may mắn là có thể tìm được. Tôi cần gấp về cứu mạng người.
Giang Tả cũng không quay đầu, như lời cô gái nói, thuốc này rất hiếm?
Như vậy càng không thể bán, nếu đối phương có tiền như vậy, tự đi thử vận may đi!
Đối phương cần cứu mạng, hắn cần nâng tu vi, không có tu vi mà muốn hoạt động ở Nhị bộ, đó là đang tìm chết!
- Đứng lại, anh có biết tôi là ai không?