Giang Tả do dự một chút, gửi tiếp một tin vào nhóm:
- Nếu gϊếŧ tên phát livestream này, liệu sẽ có người khác làm tiếp không?
Cả đám đều khẽ run lên, quả nhiên, phát livestream ở mấy chỗ này, đều là mạo hiểm tính mạng.
Liễu Y Y:
- Không phải đạo hữu mới khen thưởng hắn sao? Còn nói chủ phòng là người tốt, cả đời bình an nữa.
Phá Hiểu:
- Người tốt sống không lâu!
Liễu Y Y: “…”
Lục Nguyệt Tuyết: “…”
Ma Tu Mặc Ngôn: “…”
Được rồi, bọn họ rốt cục hiểu, Phá Hiểu rất bất mãn với kẻ phát livestream này, hắn muốn lộ diện đi thử một chút.
Xích Huyết Đồng Tử:
- Đạo hữu muốn thử một chút? Cái này quá nguy hiểm, có điều vấn đề của đạo hữu cũng dễ trả lời, lúc nào cũng sẽ có người muốn chết, truyền trực tiếp sẽ không dừng, trừ phi diệt khẩu trên phạm vi lớn.
Giang Tả sẽ không để ý mà gϊếŧ một hai người, nhưng nhiều hơn thì không thích hợp.
Giang Tả thở dài, xem ra không thể dùng kế hoạch này rồi.
Giang Tả lại nhìn đám người dưới hồ, rất nhiều người đã có ý lui bước, nhưng chờ bọn hắn lui, còn cần phải qua một hồi nữa.
Dây leo kia càng lúc càng mạnh, mọi người đều nghĩ nó rất hiền lành, chỉ có tới gần thì nó mới phẫn nộ.
Nhưng đó là do nó đang hấp thu huyết nhục, nếu nó hấp thu xong, nó sẽ lại điên cuồng.
Đến lúc đó, nó sẽ càng mạnh hơn, càng khó dây dưa.
Bây giờ, Giang Tả hắn còn chút hy vọng, đợi thêm một lúc, khó nói.
Cho nên, giờ phải đi vào.
Giang Tả lấy ra viên Ngũ phẩm Linh thạch duy nhất, thở dài:
- Xem ra chỉ có thể dùng thứ này thử một chút, hy vọng sẽ không trắng tay!
Sau đó Giang Tả khắc một ít phù văn lên Linh thạch, mỗi phù văn bay vào Linh thạch, đều dẫn tới một tia chấn động, cho đến khi khắp Linh thạch đầy phù văn, Giang Tả mới mệt mỏi ngồi bệt xuống.
- Hy vọng hữu dụng.
Giang Tả nghỉ ngơi một hồi, sau đó mới dẫn động phù văn trong Linh thạch, đám phú văn nháy mắt phá thạch mà ra, đại lượng mảnh vỡ Linh thạch phủ xuống người Giang Tả.
Đám Linh thạch này tản ra Linh khí, Linh khí hô ứng phù văn, khiến cho quanh Giang Tả như xuất hiện một tầng lụa mỏng, không cách nào nhìn xuyên.
- Lại là phương thức ẩn nấp xa xỉ mà thấp kém.
Giang Tả không đau lòng lâu, bởi đây là cách che đậy khá nguyên thủy cùng kém, cho nên duy trì không được lâu.
Sau đó, trong lúc cả đám người bên dưới nghĩ có nên rút hay không, một người phát ra ánh sáng xông vào trong hồ.
Toàn thân người này đều có ánh sáng bao quanh, chính xác hơn là một màn sáng, khiến cho mọi người không nhìn rõ người bên trong.
- Người này là ai? Lại còn ẩn núp? Cho là bản thân có thể thành công sao?
- Ít nhất là cách xuất hiện tương đối đặc thù, tất cả đều đang nhìn hắn.
Giang Tả vừa xuất hiện, tất cả đều nhìn tới.
Bên phía livestream cũng vậy.
Nhóm Cảm Tri số một.
Ma Tu Mặc Ngôn:
- Người này, không phải là Phá Hiểu đại lão chứ?
Biên Hải Đao Khách:
- Khả năng rất coa, xem ra Phá Hiểu đạo hữu không thích lộ diện.
Xích Huyết Đồng Tử:
- Mấy người nói xem, có phải chúng ta mới cứu tên streamer kia không?
Dương Mộc nói:
- Tôi cảm thấy đúng vậy, tôi vẫn xem được trực tiếp đây.
Lục Nguyệt Tuyết:
- Mọi người nói xem, Phá Hiểu đạo hữu có thể thành công không?
Xích Huyết Đồng Tử gửi sticker suy nghĩ:
- Tôi nghĩ, chúng ta xem livestream đi!
Lúc này, đương nhiên Giang Tả không có thời gian xem điện thoại, hắn vừa mới ném điện thoại vào trong giới chỉ, nếu không để phát ra âm thanh sẽ không tốt.
Giang Tả tới gần, cũng không làm kinh động dây leo, mà hắn vòng qua hướng Nhật Viêm thạch, không có bất cứ dài dòng.
- Kẻ này tìm chết!
Khương Nhiên nói.
Người cầm la bàn bên cạnh lắc đầu:
- Ít nhất không có cơ hội chạy!
Giang Tả sắp động tới Nhật Viêm thạch, đột nhiên khẽ nghiêng sang bên trái, vị trí hắn vừa đứng đã trực tiếp bị phong tỏa.
Tránh một cái, kinh động tất cả mọi người.
Thời cơ quá chuẩn, tránh quá khéo.
Thao tác như thần.
Đám người nhìn mà xôn xao.
- Vừa rồi tôi không nhìn lầm chứ? Hắn tránh thế nào vậy?
- Trùng hợp? May mắn sao?
…
Khương Nhiên hơi chút ngưng trọng:
- Cậu thấy thế nào?
Người Khương Nhiên hỏi, đương nhiên là người trẻ tuổi cầm la bàn:
- Tôi không rõ, nhưng tuyệt đối không phải dùng trận pháp, có thể là sức phản ứng của bản thân.
- Vừa rồi rõ là không có cơ hội phản ứng chứ?
- Hoặc là trời sinh cảm nhận nguy hiểm? Rất nhiều yêu thú Linh thú đều có cảm giác nhạy bén như vậy!
- Còn chưa xác định, nhìn thêm chút nữa!
…
Nhóm Cảm Tri số một.
Ma Tu Mặc Ngôn:
- Không hổ là đại lão, thao tác quá lợi hại.
Xích Huyết Đồng Tử gửi một ảnh cây kem;
- Tôi cảm thấy có hy vọng!
Lục Nguyệt Tuyết:
- Phá Hiểu đạo hữu, quả không thể tính theo lẽ thường.
Biên Hải Đao Khách:
- Tôi đang đến hiện trường, không biết Phá Hiểu đạo hữu có thể toàn thân trở ra không.
Xích Huyết Đồng Tử:
- Đúng vậy, một khi Phá Hiểu đạo hữu thành công, rất có thể bị để mắt tới, chúng ta qua giúp đỡ, để tôi kéo Đại sư huynh tôi nữa.
Liễu Y Y:
- Bên này hơi xa, nếu như cần giúp, bên đó chúng tôi cũng có người, cũng có thể giúp!
…
Giang Tả vừa né một đòn, không chút dừng lại, lần nữa lấy tay bắt lấy Nhật Viêm thạch.
Nhưng khi Giang Tả chỉ còn cách Nhật Viêm thạch có một cm nữa, lại không thể không lui sau, vô số dây leo đã đâm tới, nếu trễ một bước, Giang Tả đã biến thành cái tổ ong.
Giang Tả hai lần thuận lợi né tránh, dây leo có chút tức giận, nó dẫn động toàn bộ dây leo, triển khai tuyệt sát với Giang Tả.
Vô số dây leo tấn công tới, Giang Tả không chút hoảng hốt, cũng không rời khỏi hồ.
Hắn dùng phương thức đầy quỷ dị để né tránh dây leo.
Điều khiến người khác càng thêm khϊếp sợ là, Giang Tả không chỉ né tránh dây leo, lại càng như biết trước, né trước một bước.
Dây leo tán loạn khắp nơi, mà Giang Tả không chút hoang mang né khỏi, Giang Tả qua lại trong đống dây leo, không bao lâu, hắn đột nhiên dừng nhịp bước, lúc này dây leo đã tới bên cạnh hắn.
Lần này, Giang Tả không tránh, dây leo lại đột nhiên không động.
Bởi toàn bộ dây leo, đã bị bó chung một chỗ.
Hoàn toàn mất sức uy hϊếp.
Tất cả đám người cùng ngây người.
Người này, là ai?
Giang Tả không chút do dự, trực tiếp đi tới trước Nhật Viêm thạch.
Lúc này, đám người trên bờ đều tỉnh ngộ lại, lúc này không có dây leo, đồng nghĩa với không có nguy hiểm, không có nguy hiểm, không phải là có thể cướp đồ sao?
Chờ cả đám xông tới, Giang Tả đã bắt được Nhật Viêm thạch, sau đó trực tiếp rời khỏi hồ lớn.
Hắn không cần Vạn Hoa linh quả, mà bây giờ hắn cũng không bắt nổi, ai muốn thì đi mà cầm.
Bởi vừa rồi định động tới linh quả, hắn đột nhiên khẽ rung động.
Không phải là xem bói mà ra, mà là sự rung động thực sự, đời trước, nếu rung động như vậy xuất hiện, vậy có nghĩa là, Vạn Hoa linh quả này, rất nguy hiểm!
Hoặc có thể là khi hái sẽ nguy hiểm.
Giang Tả đi, cũng không ai đuổi theo hắn, sau khi tìm được chỗ an toàn, lập tức lấy điện thoại ra, cũng không để ý đám người đang nói gì, trực tiếp gửi một câu:
- Không nên tới gần hồ, Vạn Hoa linh quả có vấn đề!