Chương 22: Vừa Ý Thằng Bé Đó Sao?

“Cô Liễu! Nhờ cô giảng bài, chúng tôi đã thực sự nhận ra được sai lầm của mình, thì ra thật đúng là cần bốn chiếc pizza sáu inch mới đổi được thành một chiếc pizza mười hai inch.” Người đàn ông mặc âu phục giày da kia thành khẩn nói: “Cô tới thật đúng lúc, nếu không chúng tôi có thể sẽ tiếp tục sai lầm. Chắc là cô chưa ăn cơm đúng không? Vì giảng bài cho chúng tôi nên phải chịu đói. Để bày tỏ thiện ý của mình, chúng tôi đã đặc biệt chiêu đãi bằng một chiếc pizza Hải Lục Không Chí Tôn (nguyên văn là pizza tuyệt đỉnh trên biển, đất liền và không trung. tên này dịch giả chế ra mong không ném đá).” Lúc này một vị đầu bếp ngoại quốc đi lên, cầm một chiếc pizza được đóng gói kỹ trên tay.

Bây giờ, vai trò của Lâm Phàm mới được thể hiện, anh nhận lấy cái gọi là pizza Hải Lục Không Chí Tôn, lặng lẽ đứng bên cạnh đầu tủ lạnh, nhìn vở tuồng có một không hai này. Chủ yếu là do quản lý tiệm này diễn xuất quá giỏi, có khi anh ta là diễn viên kịch không chừng. Lúc ở sau bếp, khuôn mặt tràn đầy tuyệt vọng kia, bây giờ chợt hiểu ra toàn bộ.

Nói không chừng, Liễu Vân Nhi lại đang dùng vi phân tích phân để giải thích nguồn gốc của công thức tính diện tích hình tròn, đồng thời dùng một giải pháp có tốc độ tiếp nhận khá nhanh, sử dụng khai triển nhị thức tổng quát để giải, suy ra tỉ số pi, cái thứ này nghe có thể hiểu sao?

Lâm Phàm và Liễu Vân Nhi lên xe dưới sự hộ tống của quản lý và nhân viên cửa tiệm. Nhìn chiếc xe Audi trắng biến mất khỏi tầm mắt, lúc này vị quản lý mặc âu phục giày da kia mới thở phào nhẹ nhõm, anh ta thật không ngờ tới chuyện này sẽ xảy ra.

Hay thật…

Bởi vì vấn đề về pizza, bị người ta dạy cho một bài học, đó là một bài học theo đúng nghĩa đen!

“Aiss! Trời đất ơi, sao thế gian này lại có người phụ nữ kỳ lạ như vậy chứ?” Quản lý thở dài, nhớ tới người trẻ tuổi đứng bên cạnh người phụ nữ kỳ lạ đó, khổ sở nói: “Người đàn ông bên cạnh cô ta đúng thật quá thảm, lại tìm được một cô bạn gái như vậy, thôi thì chúng ta chúc phúc cho cậu ta vậy!”

Cùng lúc đó, ở trên xe Audi, Lâm Phàm ngồi ở ghế phụ, nhìn Liễu Vân Nhi đang lái xe một cái. Thông qua việc lần này, Lâm Phàm có cảm nhận hoàn toàn mới về cô, tiền đề là người phụ nữ này ở có chỉ số thông minh cao, phong cách làm việc hoàn toàn như một con hổ, thông tục mà nói… Hổ vằn.

“Cô đã yêu cầu các bộ phận có liên quan điều tra chưa?” Lâm Phàm hỏi: “Bộ sách võ thuật này của bọn họ đã lừa rất nhiều người, tìm được người bị lừa, sau đó bồi thường cho họ, đồng thời tiến hành phạt tiền.”

“Bọn họ sẽ điều tra.”

Liễu Vân Nhi vẫn lạnh lùng như vậy, chẳng qua là trong lời nói như lộ ra một chút xíu ngạo kiều, cũng không biết cái gì đã gây ra sự ngạo kiều bày.

Rất nhanh đã tới nhà trọ, vẫn là căn phòng 304, hai người ăn pizza Hải lục không chí tôn, không thể không nói… Chiếc pizza này thực sự sử dụng toàn là nguyên liệu nấu ăn cao cấp, giá tiền của chiếc này cũng không rẻ, Lâm Phàm tra thử giá tiền, thấy nó có giá là 1998 tệ.

Đương nhiên, Lâm Phàm trả lại tiền cho Liễu Vân Nhi, còn tiền típ… Xin lỗi, không thể trả được.

“Ê! Anh nói anh là vua biết tuốt.” Liễu Vân Nhi vừa ăn pizza vừa hỏi Lâm Phàm: “Có thể giải thích xem, khi sự ngưng tụ và bay hơi liên quan đến nhau, những giọt nước này phụ trách phần lớn truyền nhiệt, mà trong quá trình này, bề mặt các giọt nước chuyển động với tốc độ rất nhanh. Vậy tại sao nó lại chuyển động?” Liễu Vân Nhi tò mò hỏi: “Vua biết tuốt, anh thấy sao?”

Trước tiên Lâm Phàm chưa trả lời vấn đề này, ngược lại hỏi Liễu Vân Nhi: “Xin hỏi… Mấy người nghiên cứu chủ đề này để làm gì?”

“… Chúng tôi đang tìm kiếm một biện pháp tốt để giải phóng không gian mà không dựa vào trọng lực.” Liễu Vân Nhi nói: “Trước mắt đã có manh mối, cho nên tốt muốn nghe ý kiến của vua biết tuốt, anh cũng đang nghĩ như chúng tôi đúng không?”

Thật ra chuyện này hơi làm người khác khó chịu, nhóm do Liễu Vân Nhi đứng đầu và một nhóm khác dựa vào việc lặp đi lặp lại thí nghiệm mới cho ra kết quả số liệu, nhưng Lâm Phàm chưa từng làm thí nghiệm liên quan. Để anh nói ra kết quả giống với nhóm Liễu Vân Nhi là chuyện không thể.

Lâm Phàm ăn một miếng pizza, không nhanh không chậm nói: “Có thể là do lực mao dẫn tác động bề mặt chất lỏng ngưng tụ ở dạng giọt nước, cho nên hướng đi của bề mặt không liên quan.”

Dứt lời, Lâm Phàm lại bồi thêm một câu: “Tôi đoán thế.”

Đột nhiên, Liễu Vân Nhi cảm giác mình bị xúc phạm, suy nghĩ một chút mình và đoàn đội tốn mất hai ngày mới có kết luận như vậy, kết quả ở chỗ Lâm Phàm… Có vẻ như căn bản không đáng nói, anh chỉ tùy tiện đoán mà đoán trúng được.

“Cô đi đâu đấy?” Lâm Phàm thấy Liễu Vân Nhi rời đi, đi khó lòng phòng bị như vậy, tò mò hỏi: “Không ăn nữa à?”

Không phản ứng câu hỏi của Lâm Phàm, bởi vì lòng tự tin của Liễu Vân Nhi hơi bị đả kích, mặc dù trước mắt còn không biết trình độ học vấn thực sự của Lâm Phàm, cùng với thực lực chân thật của anh, nhưng có thể thấy sau khi trải qua mấy lần giao phong ngắn ngủi, Liễu Vân Nhi phát hiện rõ ràng mình thua rất thảm.

Mới vừa mở cửa, Liễu Vân Nhi dừng bước, quay đầu nghiêm túc nói: “Chuẩn bị thật tốt để trở thành nhân viên chính thức!”

Nói xong, bước đi gọn gàng.

“Ai… Từ khi biết cô, cuộc sống như rối như tơ vò.” Lâm Phàm cười khổ.



Sáng sớm hôm sau, hiệu trưởng đại học Thân vẫn đến văn phòng như thường lệ, là hiệu trưởng của một đại học chính quy, cấp bậc của ông ta có chút cao, dĩ nhiên tình huống thực tế vẫn hơi biến đổi, quyền lực của ông ta chí có hiệu lực với trường đại học mà mình quản lý.

Mở máy tính của mình ra, thấy thông báo về một cái email, người gửi là giáo sư Vân Nhi của khoa Vật lý.

“Thư giới thiệu? Giới thiệu ai?”

Hiệu trưởng nhíu mày một cái, lập tức mở email ra. Ngay sau đó ông ta bị nội dung bên trong dọa sợ, trong email có nội dung là để Lâm Phàm trở thành nhân viên chính thức.

“Tên nhóc này… Sao có thể khiến cả nhà họ Liễu giúp nó vậy?” Hôm trước hiệu trưởng trường đại học Thân nhận được điện thoại của Liễu Chung Đào, nội dung chính là muốn để một người nhân viên tạm thời trong thư viện có vị trí nhân viên chính thức, kết quả sáng sớm hôm nay lại nhận được email của con gái ông, nội dung giống nhau như đúc.

Lâm Phàm…

Hiệu trưởng đại học Thân có ấn tượng cực kỳ sâu sắc với anh, trong hộp thư ẩn danh của hiệu trưởng có rất nhiều tin khiếu nại, hầu như một trong mười email khiếu nại là về Lâm Phàm.

Hiệu trưởng đại học Thân tìm tài liệu về Lâm Phàm, trên đó rất sạch sẽ, sạch sẽ theo nghĩa đen luôn, trừ các mục bắt buộc như họ tên, tuổi tác, địa chỉ, phương thức liên lạc, còn lại là một mảnh trống không, không cần đoán cũng biết là người đi cửa sau.

Nhìn chằm chằm ảnh của Lâm Phàm, hiệu trưởng đại học Thân quả thực không nghĩ ra người đàn ông này có sức hút gì, mà có thể khiến hai cha con nhà lão Liễu sẵn lòng giúp anh trở thành nhân viên chính thức.

“Ôi trời! Con gái lão Liễu còn độc thân sao?” Hiệu trưởng đại học Thân đột nhiên nghĩ tới vấn đề hôn nhân của con gái bạn cũ, kết hợp với cái tình huống trước mắt này, đột nhiên hiểu ra.

Nghĩ tới đây, hiệu trưởng đại học Thân vội vàng cầm điện thoại lên, gọi cho Liễu Chung Đào.

“Alo? Lão Liễu à, con gái ông có phải vừa ý thằng bé kia không?”