Chương 2

Ánh mắt cậu sầm xuống, cũng chẳng còn cách nào khác, bọn họ vố dĩ chỉ là liên hôn mà thôi, tình yêu xác thật là không cần, nhưng Dịch Miểu lại thích Hạ Hướng Vũ. Hôm nay thấy tiểu bảo bối trong bụng giật giật,cậu cao hứng muốn tiên sinh nhà mình sờ sờ một chút.Đã hơn 4 tháng, cũng có thể cảm nhận được tiểu hài tử trong bụng, một phần là muốn tiên sinh cảm nhận được tiểu bảo bối còn chủ yếu là Dịch Miểu muốn nói chuyện với tiên sinh nhà mình nhiều hơn một chút thôi.

Nhưng tiên sinh lại thoạt nhìn như....

Haizz, Hạ tiên sinh đối với cậu vẫn luôn lãnh đạm, có lẽ về sau sẽ tốt hơn hoặc có thể bồi ở bên cạnh tiên sinh cũng không tồi, Dịch Miểu xác thực là một người dễ thỏa mãn a..

Dịch Miểu ngủ rất ngoan, người cuộn tròn lại, qua 12 giờ lúc Hạ Hướng Vũ về phòng ngủ là có thể nhìn thấy một khối nhỏ trên giường.

""Ưʍ.""

Trong phòng không bật đèn nhưng ánh trăng sáng bên ngoài chiếu vào là có thể nhìn thấy cái miệng nhỏ đang giật giật, đôi lông mày nhăn lại, chắc lúc ngủ không được thoải mái.

""Nhóc con.""

Thanh âm Hạ Hướng Vũ dễ nghe, nhỏ giọng nói cũng không đánh thức cậu.

Sờ sờ trán của Dịch Miểu rồi cúi xuống hôn một cái, Dịch Miểu giống như cảm nhận được tin tức tố của anh, lông mày liền dãn ra.

Hạ Hướng Vũ ngồi xuống bên mép giường nhìn cậu, bụng nhỏ xác thật là đã phồng, hiện rõ lên. Dịch Miểu là một omega mang mùi hương hoa milan, nói chuyện hay làm việc gì đều luôn mềm mại, đáng yêu.

Từ sau khi mang thai đều ngoan ngoãn, lẳng lặng chờ người về nhà.

Đôi khi Hạ Hướng Vũ còn suy nghĩ sao Dịch Miểu lại ngoan như vậy, dáng người nhỏ nhắn, trong bụng còn mang tiểu hài tử, thật vất vả cho cậu, hôm nay còn chờ anh về nhà lại càng vất vả hơn.

""Hướng Vũ.""

Dịch Miểu lẩm bẩm tên của anh, thanh âm mềm mại đáng yêu.

Hạ Hướng Vũ sờ bụng nhỏ của Dịch Miểu, chính mình đang cười cũng không biết"" Tiểu hài tử, không được nháo, ngoan một chút.""

Lòng bàn tay mang theo hơi ấm, sờ đến hài tử đã có thể động trong bụng, đây chính là con của hai người bọn họ.

Hạ Hướng Vũ thay đồ ngủ rồi lên giường đem Dịch Miểu ôm vào lòng, Dịch Miểu hướng trong lòng anh cọ cọ, trong thời gian mang thai omega rất cần tin tức tố của alpha, ngủ mơ cũng tìm kiếm mùi hương alpha của mình.

Nhưng ngày thường Hạ Hướng Vũ lại không hay tiếp xúc với Dịch Miểu.

Trên người Dịch Miểu rất thơm, hương milan là hương mà Hạ Hướng Vũ thích, nhân lúc Dịch Miểu ngủ mà tham lam ngửi tin tức tố của cậu.Anh sợ mỗi ngày nếu tiếp xúc với cậu quá nhiều sẽ không nhịn được.

Cúi xuống người nằm trong l*иg ngực, lông mi của Dịch Miểu rất dài, miệng cùng mũi đều nhỏ nhỏ, nhìn rất đáng yêu, tiểu tiên sinh nhà mình sao lại đáng yêu quá mức như thế, nhìn như một búp bê Tây Dương.

Chuỗi ngày sau khi kết hôn đều được nếm dư vị ngọt ngào, rất dễ nghiện. Bác sĩ nói sau khi mang thai thường rất dễ động dục, Hạ Hướng Vũ rất mong chờ đến ngày tiểu tiên sinh kéo kéo tay cầu muốn mình.

Dịch Miểu trong lúc ngủ miệng còn lẩm bẩm, cậu ngủ ngon hơn một ít vì có tin tức tố của Hạ Hướng Vũ làm bạn.

Bạch xạ hương chua xót cay độc, Dịch Miểu lại phá lệ mà hưởng thụ.

Nhìn nhìn một lúc liền có một lều trại dựng lên hướng bụng cậu cọ co. Hạ Hướng Vũ cố chịu đựng một hồi phóng tin tức tố liền ra ngoài phòng khách.