Mộc Y tức giận ngó sang một bên, trên khuôn mặt vẫn chân thực nhất nó đỏ ửng lên. Cô ngó xung quanh rồi quay sang nhìn Quân Trầm đang cười thỏa mãn cất giọng hỏi.
" Anh định đưa tôi đi đâu, chúng ta không về nhà sao "
Anh nhìn cô một giây rồi quay lại tiếp tục lái xe gương mặt vẫn quyến rũ âm điệu nhẹ nhàng thốt ra .
" Đến khu thương mại "
" Hả....? đến đó làm gì "
" Tất nhiên là mua đồ cho vợ anh rồi " anh nháy mắt với cô miệng khẽ nhoẻn lên cười.
Mộc Y không nói gì cố tỏ ra vẻ mặt không quan tâm nhưng vừa quay sang một bên thì cười tít mắt. Mua đồ là sở thích hàng đầu của cô mà.
----------
Xe của anh vừa dừng trước khu thương mại Mộc Y liền nhanh chân xuống xe. Cô chưa kịp chạy thì đã bị Quân Trầm nắm lấy cổ áo lôi thẳng vào xe.
Mộc Y nháy nháy cặp mắt tròn xoe nhìn anh. Môi của cô chu lên tạo kiểu đáng yêu, giọng nũng nịu khác hẳn mọi ngày.
" Anh...anh mau thả ra ,để tôi còn mua đồ "
Quân Trầm mệt mỏi nhìn cô, anh khẽ thở một hơi dài lắc lắc đầu.Bàn tay đưa lên bóp hai bên má đang phồng lên của cô nói.
" Nếu lúc lên giường em cũng tăng động như vậy thì có phải đỡ không "
" Đầu óc của anh lúc nào cũng chỉ biết nghĩ đến mấy cái này vậy hả" đôi mắt cô nhìn anh chằm chằm.
Quân Trầm nhún vai nhìn cô cười gian rồi lấy chiếc ví từ trong túi ra. Anh đưa cho cô một tấm thẻ màu đen rồi nói.
" Em không có tiền thì lấy gì mà đòi vô mua đồ. Cầm lấy, sau này muốn gì thì cứ việc mua"
Mộc Y cầm chiếc thẻ trên tay mà mắt sáng bừng lên hết hoảng hốt lại chuyển sang bối rối. Cô nhìn lên anh.
" Cái này...thật sự quá nhiều, hay anh đưa tiền giấy đi ,tôi không ....."
" Em yên tâm ,bây giờ tiền của tôi chính là tiền của em"
Quân Trầm kiên quyết nhìn cô, ánh mắt như cấm cô trả lại tấm thẻ. Thấy cô nhìn chằm chằm chiếc thẻ lại áy náy nhìn lên anh.
Quân Trầm khẽ đưa tay vuốt đầu cô nói.
" Hừm...thật hết cách với em, được rồi số tiền này coi như tôi cho em mượn sau này trả tôi là được "
Mộc Y gật đầu lia lịa ,cuối cùng cô cũng thấy thoải mãi. Cô đưa tay lên vỗ vai anh rồi cười nói.
" Chồng à, anh yên tâm tôi sẽ trả lại anh hihi "
Anh gật đầu rồi cười mỉm .
Mộc Y xuống xe rồi lại quay lại hỏi.
" Anh không đi chung sao "
" Em cứ vô đi . Tôi ở ngoài này xử lý vài việc tiên thể đợi em "
Mộc Y gật đầu rồi vẫy vẫy tay chào anh ,chân cô tung tăng bước vào cửa hàng quần áo.
Nhân viên vừa thấy cô liền niềm nở chạy ra đón tiếp.
" Chào mừng quý khách ,cô muốn mua gì ạ "
Cô nhân viên cúi sấp rồi ngẩng đầu lên, ả nhìn vào chiếc váy cô đang mặc ,họa tiết thì bị kem làm cho mất hết đường nét, lại còn xuề xòa mất thẩm mỹ. Ả bĩu môi nghĩ thầm.
" Nhìn là biết không có tiền còn vào đây lựa đồ "
Mộc Y nhìn ả rồi giả lơ, cô biết ả nói gì, nghĩ gì nhưng cô không thèm bận tâm. Những người như vậy thật chẳng bằng một góc con chó nhà cô.
Cô đi thẳng vào bên trong, đi vài vòng xem quần áo.
Ả nhân viên cứ thế lẽo đẽo theo cô, vẻ mặt của ả vừa nhìn là biết sợ cô làm hư đồ rồi lại không có tiền trả.Cuối cùng vẫn không nhịn được mà nói lớn.
" Này, cô đã đi mấy vòng rồi. Tiền không có mà cứ thích ra vẻ ,nhìn mặt cô đẹp như vậy sao không bám mấy anh đại gia rồi hẵng vào đây "
Mộc Y nhìn ả rồi lại tiếp tục xem quần áo.
Ả nhân viên bị cô làm cho điên cả lên. Ả nén giọng lại cố thốt ra những câu nhẹ nhàng nhất.
" Cô ơi cô có nghe tôi nói không, cửa hàng tôi không hoan nghênh những người không có tiền"
" Yên tâm, tôi đủ tiền cho cô đi chích ngừa chống dại" Mộc Y nhẹ nhàng thốt lên