Trong xe cả hai người không ai nói một câu,cho đến khi điện thoại của anh reo lên. Anh hướng mắt đến chiếc điện thoại đang nằm trên kệ đựng đồ của xe,anh vẫn tập trung lái ,không cầm lấy điện thoại mà quay qua ra lệnh cho Mộc Y.
" Ấn nút nghe rồi để sát vào tai tôi"
Cô nhìn anh rồi làm theo lời anh nói, người cô nghiêng về phía của anh , một tay giữ thăng bằng ,tay kia giữ lấy điện thoại đang nằm trên tai anh.
Giọng của anh hơi điềm đạm nói.
" Alo"
" Trầm tớ về nước rồi, đi uống vài ly không ?"
" Cậu về khi nào sao không báo trước để tớ ra đón"
Vì cô ở gần nên có thể nghe được cuộc trò chuyện của hai người.
Mộc Y nghe đến đây khuôn mặt liền biến dạng, anh mà lại đi đón người khác ư , người này lai lịch không tầm thường à nha.
Đầu dây bên kia im lặng một hồi rồi nói.
" Tớ mới về hôm qua"
" Cậu về chỉ vì gặp cô ấy thôi đúng không "
" .... "
Thấy anh không nói Quân Trầm cũng không muốn làm khó nên vội nói sang chuyện khác.
" Thôi gặp cậu ở quán cũ tớ cúp máy "
Nói xong Quân Trầm nhìn sang cô ra hiệu tắt máy. Cô ngồi ngay dậy hướng mắt về phía anh trên mặt hiện rõ hai chữ " TÒ MÒ ".
Anh khẽ nhìn cô rồi nói:
" Là con trai "
" Em biết "
" Vậy ánh mắt đó là sao "
" Em đang nghĩ xem có phải em quen người bạn này của anh không, nghe thoáng qua giọng rất quen thuộc"
Quân Trầm hơi im lặng cuối cùng anh thốt ra hai chữ làm cô đứng hình.
" Cố Lục "
Mộc Y trợn tròn mắt, có phải là trùng hợp không ,chắc tên giống nhau thôi không thể nào là một người. Vẻ mặt cô hơi bối rối quay qua hỏi lại.
" Người đó tên là Cố Lục, anh chắc chứ"
Anh thắng phanh xe lại, dừng ngay bên vệ đường. Thân hình anh tiến lại gần cô:
" Chắc em vui lắm nhỉ, mối tình đầu quay về rồi. Hèn gì sáng nay tâm trạng em kì lạ"
" Anh...anh đừng hiểu nhầm " cô vội xua tay, bây giờ cô không khác gì một cô vợ bị chồng bắt gian tại trận. Nhưng cô đâu làm gì sai sao lại chột dạ như vậy.
Nhìn vẻ mặt lúng túng của cô rồi anh cũng ngồi thẳng dậy, trong đầu anh lại nảy ra suy nghĩ:
" Mình bị sao thế này, cô ấy và mình chỉ là vợ chồng trên hợp đồng , mình làm gì có tư cách để ghen"
Hơi thở của anh nặng trịch, ánh mắt u buồn hướng về phía trước:
" Em yên tâm, chuyện riêng của em tôi sẽ không quản. Nhưng em phải nhớ, thân phận hiện giờ của em là Hắc phu nhân " ánh mắt ngang tàn của anh dán chặt lên người cô.
Mộc Y ngoan ngoãn ngồi im nhìn anh rồi nói:
" Quá khứ cứ để nó qua , hiện tại em sẽ cố gắng làm tròn bổn phận của một người vợ"
Nghe cô nói xong câu này rõ ràng trong lòng anh day lên niềm vui khó tả nhưng ngoài mặt vẫn thờ ơ lạnh nhạt, cứ thế nhấn ga lao về phía trước.
Mộc Y nhìn ra khung cửa sổ thở dài rồi nghĩ thầm :
" Vừa nãy mình căng thẳng cái gì chứ, rõ ràng mình đâu vụиɠ ŧяộʍ. Chỉ nghe một cuộc điện thoại thôi mà đã gắt với mình , đây không phải ghen chứ là gì.Bây giờ còn tỏ cái vẻ mặt đó, hừm đúng là tảng băng lớn đã vậy còn điều tra mình."