Chương 4:

Xe chạy vào bãi đỗ xe, Từ Sinh Nhân đã tới, nơi này chi phí thấp nhất cũng bốn ngàn*, thật không khiêm tốn chút nào.

*khoảng 13tr780vnđ

“Hai người bọn họ hạ miệng không nhẹ nha.” Từ Sinh Nhân đi vòng qua xe, cầm lấy áo khoác của chính hắn rồi dắt tay cậu đi.

“Hai năm chưa từng cho huynh đệ gặp mặt đối tượng qua lần nào, nếu là em thì em cũng như vậy.” Nhậm Phương Tuế cong cong môi.

“Vậy để Tuế bảo của anh tốn nhiều rồi.” Từ Sinh Nhân nghiêng đầu hôn hạ Nhậm Phương Tuế gương mặt.

“Mua túi bồi thường em a.” Nhậm Phương Tuế nói.

“Mua mười cái!” Từ Sinh Nhân nói.

Nhậm Phương Tuế tà tà liếc mắt một cái, không nhịn được cười, “Được, nam tử hán nhất ngôn cửu đỉnh.”

“Nhất định rồi.” Từ Sinh Nhân rất vui vẻ tiêu tiền vì người yêu.

Gia đình Từ Sinh Nhân thật ra cực kì giàu có, ba hắn Từ Vạn Liệt đã từng có hai năm liên tiếp được xếp hạng là Cảnh thị* nhà giàu số một. Trong nhà có hai đứa nhỏ, trừ bỏ Từ Sinh Nhân còn có một tỷ tỷ, Nhậm Phương Tuế có chút lo lắng, hai người bọn họ lỡ như thật sự có thể tính đến chuyện lâu dài, ba hắn khả năng cao sẽ không đồng ý. Nhậm Phương Tuế cha mẹ đã biết chuyện của hai người bọn họ, nhưng Từ Sinh Nhân trong nhà không một ai biết. Vốn dĩ là con trai từ sơ trung đã yêu sớm với giáo hoa bị mời gặp phụ huynh, ai mà tưởng tượng được có một ngày hắn sẽ cùng một nam sinh ở bên nhau…

*Cảnh Hồng: một thành phố cấp huyện của Trung.

Hai người bọn họ đi vào, người phục vụ trực tiếp dẫn họ tới phòng bao trên lầu.

Thái Vân Sơn trong miệng đang ngậm điếu thuốc chưa đốt, nghiêng đầu cùng Lâm Hạo nói chuyện gì đó, đảo mắt thấy Từ Sinh Nhân dẫn một người tiến vào, giật mình đến thuốc trong miệng cũng rớt xuống, Lâm Hạo đợi một chút thấy hắn im lặng liền hỏi: “Nhìn gì……”

Lâm Hạo vừa chuyển đầu, giọng nói liền chặt đứt.

“Hello!” Nhậm Phương Tuế hào phóng chào hỏi, ngồi vào chỗ: “Thật ngượng ngùng, hồi lâu mới tới được.”

Từ Sinh Nhân có chút không tự nhiên, giọng điệu cảnh cáo phủ đầu bọn họ ngay lập tức, “Hai cậu đợi hơn nửa ngày?”

“Vừa mới đến vừa mới đến.” Lâm Hạo ngồi thẳng người lên, ánh mắt không tự chủ hướng bên Nhậm Phương Tuế nhìn nhìn.

Từ Sinh Nhân nói người yêu là nam sinh nên hai người bọn họ cho rằng vẻ ngoài giống như đám bọn họ nếu hơn nữa thì chắc cũng là một soái ca như giáo thảo. Nhưng mà người trước mặt này quá là xinh đẹp. Tóc đen mượt mà, làn da đặc biệt trắng hồng nhưng không phải giống kiểu nữ sinh trang điểm trở nên đẹp hơn. Mặt mày thiếu niên các nét đều đẹp, mũi rất cao, dường như không tìm thấy một khuyết điểm nào để chê cả.