Chương 20:

“Hai chúng ta, cảm tình có vấn đề.” Nhậm Hậu giành trả lời trước.

Cố Ngàn Xảo ngồi đối diện im lặng, tay bà nắm chặt bên váy.

Nhậm Phương Tuế nhìn một cái, là quá quen thuộc duyên cớ, trực giác nói cho cậu, là con mẹ nó vấn đề.

“Đã biết.” Nhậm Phương Tuế đứng dậy hướng trên lầu đi, khinh phiêu phiêu nói: “Hai ngươi nếu là giải quyết xong rồi, dư lại một người làm cho con chén cháo, đói bụng.”

Cố Ngàn Xảo đồng ý.

Nhậm Hậu đi theo Nhậm Phương Tuế lên lầu, Nhậm Phương Tuế xem người tiến vào cũng không nói chuyện, trực tiếp cởϊ qυầи áo đổi áo ngủ.

Nhậm Hậu vẫn luôn đem nhi tử nuôi như nữ nhi, Nhậm Phương Tuế cũng càng ỷ lại hắn, càng thêm làm hắn cảm thấy chính mình dưỡng cái nữ nhi.

“Ngày hôm qua con xảy ra điểm ngoài ý muốn, tiểu khu thang máy của con bị tụt thang, chỉ có con một mình ở bên trong,” Nhậm Phương Tuế nói: “Ba giúp con tìm một cái luật sư khởi tố.”

“Đi bệnh viện chưa?” Nhậm Hậu lôi kéo Nhậm Phương Tuế cánh tay nhìn một vòng, ánh mắt đều sắc bén: “Sao lại xảy ra chuyện như vậy?!”

“Đã đi bệnh viện, trung độ não chấn động, người cũng ngã đau, trái tim cũng không thoải mái.” Nhậm Phương Tuế nói: “Ba ba muốn thay con hết giận.”

Nhậm Phương Tuế ủy khuất méc ba ba, rồi tiến lên ôm lấy đối phương, hốc mắt hàm nước mắt, hít hít cái mũi, nhịn xuống không khóc.

Nhậm Hậu tâm đau như nghiền nát, hài tử bao lớn cũng là hài tử, ly hôn như cũ vạn phần áy náy, hắn giơ tay xoa xoa Nhậm Phương Tuế cái ót.

“Được, ba ba thế con hả giận.”

------

Nhậm Phương Tuế ở nhà dưỡng bệnh hai ngày, đầu vẫn luôn đau, Từ Sinh Nhân có gửi tin nhắn cho cậu, cậu thấy được liền trả lời. Cố Ngàn Xảo biến đổi đa dạng nấu cơm, các loại dinh dưỡng đồ bổ, canh loại, cháo loại.

Nhậm Phương Tuế không hề xuống lầu, cũng không biết hai người bọn họ hiện tại có phải hay không đã phân phòng ngủ, ngày thứ ba Cố Ngàn Xảo công tác có việc, trước khi đi còn cùng cậu nói chuyện tâm sự.

Tâm sự nội dung đơn giản chính là ly hôn cũng vẫn sẽ đối tốt với con, cùng trước kia không khác nhau linh tinh lời nói. Nhậm Phương Tuế lười nói nhiều lời, cũng không muốn biểu hiện nhiều khổ sở.

“Mẹ thích người khác sao?” Hắn hỏi.

Cố Ngàn Xảo đè đè Nhậm Phương Tuế chăn, không lên tiếng, không biết như thế nào mở miệng.

“Việc của hai ngươi con không muốn quản, cũng không có năng lực quản,” Nhậm Phương Tuế nói