Chương 50: Cũng rất chuyên nghiệp

Rời đi thị trấn Diệp Phong.

Đường Vũ trong lòng vẫn còn chút sợ hãi.

May mắn thay, con quái vật không quan tâm đến những con tôm nhỏ như bọn họ, vừa mới suýt chết ba người nhanh chóng từ trấn Diệp Phong rời đi.

" Xe địa hình đã mất về tay trấn Diệp Phong......."

Dù sao động tĩnh của xe cũng lớn như thế, cỗ xe cũng quá mức cồng kềnh, muốn rời khỏi nơi đây nhất định phải bỏ lại xe, nếu không phải chuyến này mang đồ vật bỏ vào không gian ba lô, nếu không hắn sẽ tức hộc máu a .

Cho dù như vậy, Đường Vũ cũng cảm thấy mình có lỗi với Vương Thái nếu trên trời có linh thiêng.

Bị mất chiếc xe địa hình che mưa gió, lại chém nhiều đầu ma thú chặn đường bọn họ, ba người Đường Vũ dần trở nên bụi bặm, có chút mệt mỏi, có mấy phần giống như 1 tiểu đội đi ra ngoài chiến đấu với ma thú.

Đột nhiên, Đường Vũ cau mày, liên tục vang lên những tiếng kêu cứu từ xa.

Ai đó đang kêu cứu?

Phía trước, xuyên qua một số phương tiện bỏ hoang đang chắn ngang đường, có thể nhìn thấy một phụ nữ trẻ đang vừa chạy vừa la hét, phía sau cô là một người đàn ông gầy gò đang trông rất giận dữ đuổi theo cô không bỏ a.

Thiếu nữ chạy rất gian khổ, 1 lát lảo đảo thân người liền ngã trên mặt đất, tóc bay tứ tung.

Người đàn ông gầy trơ xương phía sau cô ta đang tiến lại gần hơn, tình hình có vẻ nguy hiểm.

Người phụ nữ trông rất đáng thương, nếu trong hoàn cảnh này, một người hơi thương tâm, đặc biệt là nam tử, chắc chắn nhìn thấy cảnh này sẽ ra tay giúp đỡ.

Đường Vũ nhìn một cái, sau đó dừng lại ...

Cả ba người đứng ở bên đường, giống như những người quần chúng xem phim.

Cách đó không xa.

Mái tóc dài của cô ta xõa xuống, vẻ mặt lo lắng.

tại sao,

Tại sao họ không đến?

Tại sao họ không bị lừa? !

tại sao! ! !

Trong lòng nàng không cam lòng a.

Không ngừng hét lên, tuy nhiên ba người vẫn ở đằng xa tiếp tục xem phim.

Đây là một cái bẫy, 1 cái bẫy được tạo ra dụ những người sống sót lọt vào mai phục.

Xung quanh, có những thành viên của băng nhóm này đang mai phục.

Cô gái trẻ tuổi cũng bị băng nhóm này bắt tới, ngày đêm đều muốn thỏa mãn du͙© vọиɠ của băng nhóm. Lúc đầu, tâm của cô đã chết rồi, nhưng mấy ngày trước ,băng nhóm định dựng phim trường ở đây thiết lập cạm bẫy, nghe nói cần diễn viên nên cô ấy xung phong nhận việc.

Cô cũng được hứa rằng miễn là cô có thể dụ dỗ đủ số người sống sót vào bẫy, cô sẽ không phải bị tàn phá bởi những người đàn ông mạnh mẽ đó mỗi ngày, ngay cả những cô gái bị bắt cũng có thể được cô quản lí.

Thiếu nữ trong lòng rung động, nàng mơ hồ biết phía sau nhóm này có kẻ phía sau chống lưng, một chút nhan sắc thiếu nữ nếu dâng lên, có thể nhận đến ban thưởng.

Cô nhìn thấy ba người cách đó không xa, một trong số họ là một cô gái dịu dàng.

Miễn là bọn chúng có thể mắc câu.

Người phụ nữ trẻ tiếp tục diễn xuất, bất kể người đàn ông phía sau có chạy chậm đến đâu, hắn đã đuổi kịp và ra tay tát cô.

Đây là một cái tát thực sự, nó đau đến nỗi khiến người phụ nữ trẻ hét lên.

Tiếng la ngày càng trở nên chân thực hơn.

Diễn xuất đến thời điểm này cũng rất chuyên nghiệp

Đáng tiếc a……

Đường Vũ liếc nhìn những tòa cao ốc hai bên đường, biết đằng đó có mai phục, hắn không ngốc, ngu gì đi qua đó, thôi thì đứng xem xong bộ phim này vậy, tiếc là thiếu bắp rang với vài lon nước uống. Nếu mà có những thứ đó bộ phim sẽ càng hấp dẫn chân thực hơn.

…………

Trong một tòa nhà, có hai người đang dựa vào cửa sổ, từ góc độ này có thể tình cờ nhìn thấy mọi chuyển động của đường phố bên dưới, nhưng lại không dễ bị phát hiện.

" Tại sao chúng ta vẫn chưa câu được mồi ? Hai ngày qua chúng ta còn chưa được 1 đơn hàng nào. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chúng ta se không có cái gì ăn a.

Một trong những kẻ sát nhân với mái tóc nhuộm đỏ hung tợn ấn tàn thuốc xuống bàn, nhìn tro bốc lên, trong lòng đột nhiên có chút xót xa.

Người bên cạnh hắn là một người đàn ông to lớn hói đầu, hiển nhiên còn bình tĩnh hơn nhiều kẻ sát nhân tóc đỏ, " Đừng lo lắng, dù sao cũng là một đội có thể sống sót trong thiên nhiên hoang dã. Phải cảnh giác cao độ một chút, để cho nhóm biểu diễn làm việc chăm chỉ hơn 1 chút. "

Đường phố bên dưới.

Nam đấm đá, chửi bới đầy căm thù.

Vừa khóc, thiếu nữ vừa kêu cứu ba người ở xa.

Hàng chục giây trôi qua trong nháy mắt.

Thời gian này thoạt nhìn không nhiều, nhưng trong trường hợp này, có vẻ hơi kỳ quái.

Người đàn ông đầu trọc bắt đầu cau mày, " Ba người sống sót đều thuộc loại tàn nhẫn ích kỷ cá nhân đó sao?"

“ Không nên đâu.” Kẻ sát nhân tóc đỏ cũng lẩm bẩm, “ Ba người họ trông còn khá trẻ, hẳn là loại kinh nghiệm non nớt của học sinh. Ngay cả trong tận thế, sự thay đổi suy nghĩ và bản chất không nên quá nhanh, miễn là họ không bị phản bội hoặc bị ai đó hãm hại. Dạng này người, bình thường sẽ sinh ra đồng cảm hơn. "

Cài này tận thế, không phải ai cũng tâm trí đều sắt đá.

Qủa thật tận thế rất tàn khốc, nhiều người sống sót trong tự nhiên nếu gặp nhau, đều phi thường cảnh giác.

Nhưng lương tâm con người sẽ không bị xóa sổ trong một sớm một chiều, hầu hết mọi người có thể không liều mạng để cứu người, nhiều người sẵn sàng làm điều đó chỉ bằng một nỗ lực đơn giản.

Trong cảnh bọn họ thiết kế, kẻ đuổi theo chỉ là một gã đàn ông gầy gò, dù có phải là Thức tỉnh hay không, ba người đánh 1 người cũng không khó khăn đi, vẫn là nói......

Kẻ sát nhân tóc đỏ tỏ vẻ khó chịu, " Có lẽ chúng ta bị phát hiện, nhưng không biết từ chỗ sai sót nào đã bị lộ ra ngoài."

Trong cái bẫy do bọn chúng thiết kế, rất nhiều người phục kích các cửa hàng ở hai bên, ở trên cao 2 bên còn có những tay súng bắn tỉa, cho dù người thức tỉnh có thực lực không tệ nếu rơi vào vòng vây của bọn họ, cũng không thể nào giãy dụa được.

" Chủ động đi tấn công đi, ba người đó có vẻ không mạnh, chúng ta không thể nào bỏ lỡ đơn hàng này được Tuy nhiên, nếu bọn hắn phân tán chạy trốn, sẽ không dễ dàng đuổi theo bọn họ, ưu tiên bắt nhỏ con gái đó trước. Còn 2 thằng kia nhìn theo tình hình, gϊếŧ được thì gϊếŧ, bỏ chạy cũng không sao. "

Tên đầu trọc hạ quyết tâm với vẻ mặt dữ tợn, " Nếu phát hiện có điều gì không ổn, liền trực tiếp trốn đi. Chúng ta không dễ dàng truy đuổi, nhưng vì chúng ta còn ở đằng xa quan sát, vậy thì..."

Đột nhiên, người đàn ông hói đầu và sát nhân tóc đỏ nhảy xuống từ tầng 2. Ngoài ra còn có bóng dáng của những người cầm dao trong một số cửa hàng trên phố tất cả họ chạy lên cười toe toét.

Đám người bọn họ có mười mấy người, ba người thức tỉnh còn có súng ống. Đây là sự tự tin của tên đầu trọc.

Loại sức mạnh này, ngay cả trong một cuộc đối đầu trực diện, cũng đủ để nghiền nát một đội chiến đấu bình thường.

Chưa kể,

Tên đầu trọc cười nhạo trong lòng, khi khoảng cách đến gần, hắn cảm nhận được rằng trong ba người, chỉ có cô gái là người thức tỉnh, khí tức còn rất yếu ớt.

Với thực lực như vậy, còn dám chờ bọn hắn đi tới, phải nói là kẻ ngu dốt không biết sợ là gì.

Không sao, cô gái là người thức tỉnh cống hiến cho ông chủ, có lẽ phần thưởng sẽ cao hơn.

Hắn cười ranh mãnh, đã nắm chắc thắng lợi trong tay, " Đều cho ta......"

Trước khi lời nói được nói ra, một tiếng kêu đau đớn từ trong không khí truyền đến

Người đầu trọc không thể không nhìn lên, hắn nhìn thấy một con chim đen kỳ lạ đã được che phủ trên bầu trời phía trên họ. 1 con quái thú có thân hình người, với cái miệng nhọn hoắt như mỏ chim, và một đôi cánh rộng màu đen dang rộng phía sau, như thể che một nửa bầu trời.

Đây thực sự là một con quái vật đáng sợ!

Đầu trọc lần đầu tiên phát hiện, liền đã phát giác ra được.

Trong lòng hắn vô cùng kinh hãi, không còn kịp chăm sóc con mồi đã gần trong tầm tay, hắn muốn xoay người chạy trốn, nhưng con chim lạ đã phát hiện ra khí tức của con người trong đám người liền sà xuống!