Trong lòng tràn đầy nghi vấn, bốn người đi theo Vương Châu đến khu biệt thự, đi thẳng đến 1 khu biệt thự vắng vẻ bên trong.
Bên trong khu biệt thự xác chết và các thành phần lộn xộn đã được dọn dẹp sạch sẽ trông có vẻ trống rỗng, trên tường vẫn còn một số hư hỏng, khiến người ta có cảm giác tiêu điều
Bốn thành viên của đội , cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng họ không còn thời gian để suy nghĩ, vừa bước vào đã cảm thấy một cảm giác ngột ngạt đè nặng lên trái tim khiến họ khó thở.
Trong biệt thự, ngoài Vương Châu dẫn bọn họ tới, còn có hai người khác.
Một thanh niên trong trang phục giản dị.
Người còn lại là một người đàn ông vạm vỡ, trông giống như một tòa tháp sắt, với một chiếc áo khoác rộng trên người đàn ông vạm vỡ, giống như bộ quần áo bó hết thân người.
Người đàn ông vạm vỡ đứng sau người thanh niên, 1 thân sát khí, bọn họ có thể cảm nhận được cảm giác uy áp mạnh mẽ đến từ người đàn ông cường tráng như tòa tháp sắt này.
Đến cùng chuyện gì xảy ra?
Họ không hiểu, họ là những người sống sót chạy nạn đến, đến đây tìm kiếm sự che chở a.
Những nơi trú ẩn bình thường, ngay cả khi những người sống sót không được chào đón, cũng không đến nỗi vừa mới gặp đã ra oai phủ đầu a? Huống hồ ngay trong bọn họ còn có 2 người thức tỉnh, vô luận nơi ẩn núp nào đều sẽ mở rộng cánh cửa hoan nghênh bọn họ.
Cái này không thích hợp.
Phía trước thanh niên ăn mặc bình thường, ánh mắt quét qua bọn họ, " Nói xem, các ngươi lẻn đến đây là có mục đích gì? "
Đồng tử của bốn thành viên trong đội khẽ co rụt lại, bọn hắn không biết từ chỗ nào để lộ ra sơ hở, hoặc là ....
Trong 4 người lão Đại lộ ra vẻ mặt nịnh nọt, " Vị đại ca này, chúng tôi vốn là người sống sót ở khu Nam Lĩnh, 1 mực trốn đông trốn tây, lần này chúng tôi phát hiện nơi trú ẩn trên bảng chỉ đường về sau, liền đến nơi này muốn xin tị nạn. Chúng tôi thật sự không có mục đích gì khác a. "
Trong lòng hắn cảm thấy có chút bất an, nhưng hắn chắc chắn biệt đội mất tích có mối liên hệ tất yếu với nơi trú ẩn này.
Lúc này mới khiến cho dân trú ẩn đối với người sống sót xa lạ vô cùng cảnh giác.
Cũng giống như bọn họ lần này, Lão Đại cảm thấy bọn họ không lộ ra sơ hở gì hết.
Họ ban đầu là những người sống sót đã sống sót trong tự nhiên, ngụy trang thành dạng này rất dễ dàng.
Hắn cảm thấy rằng nơi trú ẩn có thể không nghi ngờ họ, chỉ là cảnh giác và kiểm tra thường xuyên. Thông qua áp lực ngột ngạt của vị cao thủ làm tâm trí của họ bị chấn động, rồi bị bắt hỏi, bọn hắn có thể không cẩn thận liền có thể đem sự thật nói ra
Thật may mắn....
Tiểu đội Lão Đại cảm thấy may mắn không thôi, cả 4 người bọn họ đều đã trải qua quá trình đào tạo bài bản và quyết tâm không để xảy ra sai sót.
Bằng cách này, họ chắc chắn sẽ được an toàn.
Nghĩ đến đây, Lão Đại vẫn duy trì vẻ ngoài nịnh nọt, nhưng lại thấy người đối diện vẫn không chút biểu cảm.
Tựa như không quan tâm đến những gì mà bọn họ nói.
Hắn liền nghe Đường Vũ tiếp tục nói: " Đương nhiên, anh có nói hay không cũng không quan trọng, trên thực tế, tôi biết chính xác anh là ai. Điều tôi muốn biết bây giờ là, tại sao Lâm Vĩ lại phái các anh tới, vì cái gì. ? "
" Ừm, các anh có quyền giữ im lặng, cũng có thể giữ lại vĩnh viễn ..." Đường Vũ giang hai tay, " Ta gϊếŧ nhiều người như vậy, cũng không quan tâm lắm gϊếŧ thêm mấy người các ngươi."
Lão Đại vóc người cao lớn, giả vờ nịnh nọt vốn đã rất khó, nhưng lúc này nụ cười nịnh nọt của ông ta có chút cứng ngắc.
Tất nhiên họ biết Lâm Vi là ai, đây là sếp của sếp họ, sếp lớn nhất đứng sau hậu trường.
Chỉ là trong lòng hắn vẫn ôm 1 chút xíu may mắn, không có chứng cớ, rốt cuộc cũng chỉ là phỏng đoán, 2 người này không có khả năng gϊếŧ chết bọn họ a ?
Lão Đại không biết chắc chắn, nhưng ông ta vẫn kiên trì.
Về phần chống lại hay chạy trốn, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, áp lực của người đàn ông như tòa tháp ở phía đối diện liền khiến họ động tác tay chân cứng đờ, nếu động thụ bọn họ chắc chắn sẽ chắc chắn rằng 1 điều " xuân này con không về. "
Đây là 1 cao thủ, khác xa với họ.
Lúc này
Trong bọn họ, một thanh niên đeo kính, bước ra và cười chua chát, " để tôi nói đi. "
" Lão tam, ngươi ..." Lão Đại vẻ mặt hoài nghi.
Thanh niên đeo kính nhìn bất lực liếc nhìn vài người, " lão đại, lão nhị còn có tiểu ngũ. Bây giờ cố chấp còn có ý nghĩa sao? Cấp trên cùng giữa chúng ta vốn là quan hệ làm việc, bọn hắn phái chúng ta điều tra qua chuyện này, chúng ta đã cố gắng hết sức và hy sinh hai người vì điều này. Chúng ta không còn nợ gì nữa và không cần phải trả giá bằng mạng sống của mình. "
Hắn thở phào nhẹ nhõm, " các ngươi đừng nghĩ có thể an toàn rời khỏi đây mà không cần nói gì, đừng quên, chuyện này sẽ xảy ra, nhưng đây là tận thế a, mạng người như cỏ rác. Hơn nữa, khi chúng ta chết, các ngươi nghĩ cảm thấy liền có thể giữ bí mật sao. Không, ngay cả khi chúng ta chết, cấp trên vẫn sẽ cử các đội khác đến và chúng sẽ lặp lại kết quả y như chúng ta của ngày hôm nay. "
lão tam đeo kính nhìn rất kỹ vấn đề trước mắt.
Sau khi nói xong, anh ta thú nhận với những người nơi trú ẩn rằng mục đích của họ không hề có giấu diếm.
Một số người khác cũng im lặng.
Để nói rằng họ trung thành, nhưng không phải vậy.
Sự cố chấp ban đầu chẳng qua là tâm lý ong bướm, nghĩ rằng mình chưa bị phát hiện.
Cho dù lúc sau Đường Vũ nói ra tên của Lâm Vi, bọn họ nghĩ có lẽ chỉ muốn dọa cho bọn họ sợ hãi.
Trả lời tương đương với việc thừa nhận sau khi lẻn vào hầm trú ẩn, bị bắt ở nơi công cộng, cho dù không chết cũng sợ lột da.
Chưa kể, khăng khăng cho rằng là người sống sót chạy trốn, bọn họ có thể sẽ vượt qua thành công.
Họ nghĩ như vậy.
Người thanh niên đeo kính lúc đầu cũng nghĩ như vậy, nhưng anh hiểu rõ hơn.
Đối phương nói cái gì cũng không phải chỉ là hù dọa cho dù không có chứng cứ, cho dù chỉ là nghi hoặc, ở thời đại gϊếŧ người như gϊếŧ gà, căn bản cũng không cần do dự
Chỉ bằng cách thẳng thắn thú nhận, hắn mới có thể nhận được một tia sáng trong cuộc sống.
Tuy nhiên, người thanh niên đeo kính cận vẫn còn nghi ngờ trong đầu, chính xác thì khuyết điểm đã được phơi bày ở đâu?
…………
Đội này định mò vào hầm trú ẩn cũng không biết nhiều thông tin.
Kiến thức về Lâm Đông và các thế lực khác thậm chí còn ít hơn so với thông tin thu được từ Hàn Cảnh và những người khác.
Đường Vũ cũng hiểu Hàn Cảnh là thân tín của Lâm Vi, đội vừa rồi có lẽ chỉ là một đội nhỏ dưới sự chỉ huy của Lâm Vi.
Đương nhiên, đội này không hề biết thông tin bí mật của khu mỏ khoáng sản Nguyên Tinh, nhiệm vụ mà họ nhận được, chỉ là tìm kiếm đội Hàn Cảnh đã mất tích trước đó.
Nhưng lần này đội được cử đi thực hiện nhiệm vụ không phải là duy nhất.
Theo tin tức từ người thanh niên đeo kính, ít nhất bảy hoặc tám đội như vậy đã được cử đến những nơi khác nhau để điều tra, đội của họ chịu trách nhiệm điều tra khu vực này.
" Cứ như vậy, sự biến mất của đội họ chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của Lâm Vi, và nơi trú ẩn sớm muộn gì cũng sẽ lọt vào tầm ngắm của đối phương."
Tình huống này thực sự sớm như dự đoán của anh ta.
Các thành viên trong đội của Hàn Cảnh đã chết ở nhiều tư thế khác nhau, nhưng chỉ cần Lâm Vi chú ý đủ đến Mỏ khoáng sản Nguyên Tinh, hắn nhất định sẽ phái người đến điều tra và phát hiện ra sự thật chỉ còn là vấn đề thời gian.
Nhưng đối với Đường Vũ, thời gian mới là thứ quan trọng nhất.
Lâm Vi là thành viên cấp cao của nơi ẩn núp Lâm Đông mặc dù hắn không thể điều khiển quân đội, nhưng dưới tay hắn có vô số người thức tỉnh, từ tình hình hiện tại, thực lực của Lâm Vi phải vượt qua lãnh thổ của anh ta, tuy nhiên gặp khó khăn trong việc truyền tin, cũng không phải 1 cái uy tín liền đem tin tức đưa đến
Đường Vũ bắt được đội này, chờ tin tức mất tích sẽ trả lại cho Lâm Vi, sau đó giao nhiệm vụ cho các điều tra viên, các điều tra viên đang điều tra ...
Vừa mới đến 1 lần, coi như đổ sông đổ biển.
Sử dụng thời gian này, Đường Vũ tự tin có thể đưa việc xây dựng lãnh thổ của mình lên một tầm cao hơn.
Không thể lãng phí những người trong đội đó, họ có thể được cử đi làm thợ mỏ Hiệu quả công việc của người thức tỉnh cao hơn người thường rất nhiều.
Đường Vũ lúc này nghĩ đến Hàn Cảnh và những người kia, trong lòng rất đau lòng, người thức tỉnh cấp 3 chẳng phải là máy cày làm việc cho mình sao.
Chỉ là hắn cũng minh bạch 1 điều cho băng nhóm của Hàn Cảnh làm thợ mỏ là quá nguy hiểm, hắn đường đường là chủ nhà phải đi một con đường an toàn, sóng gió cũng không thể ngăn cản.