Chương 37: Tìm Ra Được Vĩ 18

Nghe được những lời nói chân thành của nàng Trần Lâm không khỏi xúc động, lúc đầu cậu chỉ thuần túy là vì Tuyết Nhi hay nói đúng hơn là vì năng lực của cô bé, sau này khi gập Huỳnh Dao phát hiện nàng là một mỹ phụ xinh đẹp sở hữu năng lực hắc hỏa nên cậu mới một công đôi việc thu luôn nàng.

Tất cả chỉ vì lợi ích không hề có tình cảm gì thậm chí thân mật với nàng cũng là thỏa mãn như cầu nɧu͙© ɖu͙© của bản thân nhưng cậu không ngờ nàng lại nảy sinh tình cảm với mình.

Trần Lâm không phải kẻ vô tình tuy cậu có chúc tiểu nhân tự lợi, mặc kệ sông chết của kẻ khác nhưng đối với người của mình thì luôn cố gắng che chở huống hồ gì là một cô gái đã trao trái tim cho cậu.

Trần Lâm yêu thương vuốt ve mặt nàng nói:

- Được nếu nàng đã nói vậy thì từ nay về sau nàng sẽ là người của ta, thể sát và cả linh hồn đều thuộc về ta, còn ta sẽ bảo hộ nàng sẽ gϊếŧ sạch những kẽ dám làm đυ.ng đến nàng.

Nhìn thấy ánh mắt của Trần Lâm nghe thấy những lời nói bá đạo nhưng hơn hẳn những lời thề non hẹn biển của cậu Huỳnh Dao không nhịn được như tiểu nữ hài ngã vào lòng cậu.

Qua một lúc say sưa cuộn mình trong lòng Trần Lâm nàng củng ngước lên nhìn cậu, ánh mắt mê ly e thẹn thì thầm:

- Chủ...!chủ nhân đã mang đến cho nô tỳ sự sung sướиɠ chưa tường có trong đời nhưng ta lại chưa làm gì cho người.

Chủ nhân hãy để nô tỳ được..

được phục vụ cho người.

Nghe nàng nó vậy Trần Lâm không hề phản đối cách xưng hô mới này thành chí còn có ý tưởng nhân rộng nó.

Tuy nhiên đó là sau này còn hiện tại cậu đang ngồi dưới đất thưởng thức mỹ nữ trước mặt đang từ từ cởi đi chiếc váy dài đang mặc trên người, khi nó rơi xuống đất cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của nàng hiện ra trước mắt cậu.

.

Trần Lâm kích động đứng dậy kỹ lưỡng ngắm nhìn cơ thể nữ nhân đang khẽ e thẹn, đôi tay bé nhỏ cố che đi những nơi huyện bí nhất của nàng nhưng nó không hề có ít gì.

Lúc này Trần Lâm mới nhìn rõ cơ thề mảnh mai của thiếu phụ.

Nàng khá cao khoảng 1m8 bằng cậu, cơ thể mảnh mai trắng như tuyết của nàng kết hợp với mái tóc màu nâu và cặp mắt ngọc bịch trong nàng như người lại, có lẽ nàng là con lai thật.

Nhưng đều đáng nói hơn là trên cơ thể mảnh mai đó là chứa đựng bốn hung khí chết người.

Đập vào mắt Trần Lâm không gì khác chính là bộ ngực căng tròn to lớn thậm chí còn to hơn cả Huyết Linh hiện lên như hai quả dưa hấu chín mọng ngọt nước chỉ chờ người đến hái được nàng ôm ngọn trong tay che đi hay quả dâu tây đỏ hồng mà ai nhìn vào củng muốn căn một cái.

Bên dưới là vòng veo phẳng lì tính tế làm nổi bật lên ngọn đồi cỏ mô cao đang che đi khe suối tiên huyền bí ma mị mà khi nhìn vào đó Trần Lâm không khỏi bị hớp hồn đứng như trời trồng khẽ lầm bầm như kẻ mê sảng:

- Cao, cao thật sự không ngờ trên đời này có cái mu cao đến vậy.

Cùng với cặp mông to lớn phì nhiêu cứ vênh lên như mới gọi làm cho cậu không nhịn được nghĩ đến câu nói ba năm hai đứa.

Có thể nói trên cơ thể mảnh mai của nàng lại được tạo hóa ban cho những đại hung vật ngực lớn, mông to và gò mu cao vυ"t thì hỏi thế gian còn gì bằng.

Nhưng đánh chú ý nhất vẫn là hung vật cuối cùng của nàng, một cái đuôi dài đen tuyền phe phẩy trước mật Trần Lâm, rốt cuộc cậu củng thấy được huyết giáp dạng vĩ của nàng, nó là một dãy giáp giống như cánh tay của cậu nhưng nó lại chạy dọc theo cột sông từ cố đến phần hông nhưng thay vì kết thúc ở đó nó lại một dài ra hình thành một cái đuôi, đặc biệt phần cuối đuôi còn phình to ra như một thanh đao mà chỉ nhìn thoi củng biết đó là hung khí gϊếŧ người thật sự.

Nhưng nó lại không hề làm Trần Lâm sợ mà ngược lại còn kí©h thí©ɧ tột độ với cậu vì như vô tình làm cho cậu liên tưởng đến những succubus mà cậu từng xem trên các trang web học tập lành mạnh.

Thấy Trần Lâm cứ đứng đó ngắm nhìn mình làm cho Huỳnh Dao cảm thấy ngại ngùng.

Đây là lần đầu tiên có nam nhân ngắm nhìn nàng lâu đến thế, nhìn thấy cặp mắt mê say của cậu làm nàng không khỏi xúc động pha lẫn chút tự hào dần dần tiến tới bỏ cánh tay đang che đi những nơi huyền bí ra cho cậu nhìn rõ.

Trần Lâm thấy nàng chủ động như vậy liền không chịu nỗi nửa, cậu tiến đến ôm chằm lấy vu vật quyến rũ kia vào lòng trao cho nàng nụ hôn nồng cháy hai cái lưỡi không cần ai chỉ dẫn tự động quấn lấy nhau như đã chờ đợi nhau từ rất lâu rồi.

Trong khi lưỡi của cả hai đang chơi trò đuổi bắt, lúc thì trong miệng cậu lúc thì chạy khắp nơi trong miệng nàng thì đôi tay kia cũng không chịu yên phận.

Bàn tay xấu xa của cậu như du hành giả rong ruổi khắp cơ thể nàng làm nàng khẽ run lên nhè nhẹ, không ngờ cơ thể nàng lại nhại cảm đến vậy gần như không có sức kháng cự với cậu.

Thấy được điều đó đôi tặc thủ càng lúc càng làm loạn.

Lúc thì xoa nắn cặp tiểu bạch thỏ săn chắc, lúc thì xoa vào cái lưng ong non mềm rồi khẽ vuốt ve dọc theo lớp giáp trơn bóng dọc sống lưng xuống cặp mông to lớn phì nhiêu, rồi từ đằng sau tập kích tiểu cô nương bên dưới.

Lúc này Huỳnh Dao đã không còn bình tĩnh được nữa, nàng không đủ sức lực chống đỡ ngã vào lòng Trần Lâm ánh mắt mê ly khẽ rên lên những đâm điều du dưng.

Cảm nhận được hơi thở đức quản của nàng Trần Lâm mỉm cười nhả ra cái miệng nhỏ đã tê dại vì hôn rồi cúi xuống nhìn vào âʍ ɦộ ẩm ướt trước mặt mình, dâʍ ŧᏂủy̠ trắng đυ.c đang từ từ rĩ ra làm ướt hai mép thịt đỏ hồng, thấy thế cậu đưa mũi khẽ hít vào hương thơm dâʍ ɖu͙© toát ta rồi hôn một nụ hôn nồng cháy vào cô bé.

Chiết lưỡi tính quái liếʍ quanh hai mép âʍ ɦộ lầy lội rồi làm cho nàng không nhịn được rêи ɾỉ.

- Ưu...!đừng ...

- Không, không được nơi đó...!bẩn.....!a a

Sau một hồi chơi đùa cuối cùng Huỳnh Dao cũng phúng xuất lần hai.

Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra lênh láng được Trần Lâm say mê húp hết không bỏ phí một giọt nào.

Nhìn tiểu mỹ phụ đang nằm dưới đất thở hổn hển sau hai lần tiết thân, Trần Lâm mỉm cười liếʍ mép miệng rồi khẽ cởi luôn cái áo còn vướng bận trên người nhưng Huỳnh Dao đã nhanh hơn, nàng bất chấp mềm mỏi đứng dậy giúp cậu cỡi y phục rồi xép gon để một bên rồi khẽ quỳ một bên ngước lên nhìn cậu.

Lúc này thể Trần Lâm mới hoàn toàn hiện ra trước mặt nàng, cơ thể góc cạnh rõ ràng những khối cơ bắp ẩn hiện dưới lớp da màu cổ đồng cùng với tiểu đệ to dài, những sợi gân hiện rõ như những chân rồng quấn quanh cột trụ.

Lúc Huỳnh Dao còn đang thất thần nhìn vào cơ thẻ của cậu thì bất chợt cậu tiến đến bế nàng lên như bế công chúa rồi đặt nàng lên một cái bàn gần đó.

Bàn tay lần xuống giữa hai chân, trêu chọc cái khe ướt đẫm của nàng không quên tinh nghịch xoa nhẹ hộŧ ɭε to tròn làm nàng rêи ɾỉ ánh mắt cầu hoang nhìn vào cậu.

- Cho..

cho vào đi chủ, chủ nhân.

Thấy ánh mắt đó của nàng Trần Lâm không chần chờ nhẹ nhàng tách hai chân nàng, dươиɠ ѵậŧ cứng cáp tìm đến âʍ đa͙σ đã sớm ướt đẫm vì mật dịch của nàng.

Bất chợt cậu đẩy mạnh hông, côn ŧᏂịŧ to lớn chuôi thoạt vào âʍ ɦộ ẩm ướt lầy lọi chật hẹp, vô số mảnh thịt mềm mại co bóp nhè nhẹ ép sát lấy côn ŧᏂịŧ nóng bỏng làm cả hai sung sướиɠ trong kɧoáı ©ảʍ.

- Ư...!ưu..

Hai cổ âm thanh thoải mái cùng lúc vang lên.

Bên dưới hai bộ phận tư mật vẫn từ từ cọ xát, côn ŧᏂịŧ của Trần Lâm nhẹ nhành ra vào, không nhanh không chậm.

Bàn tay của cậu củng không nhàn rỗi bắt đầu mơn trớn bộ ngực mềm mại rồi trêu đùa hai hạt đậu hồng hào làm nàng sung sướиɠ run rẩy.

Không chỉ thế cậu còn tham lam nuốt trọn quả dâu nhỏ của nàng rồi đảo lưỡi liên tục làm quằn quại không thôi.

- Của nàng, của nàng khít quá làm ta sướиɠ khoái vô cùng.

Trần Lâm nhả ra đầu nhũ hoa ướŧ áŧ, cảm nhận khe thịt bó sát, lên tiếng khen ngợi làm nàng đỏ mặt khẽ lý nhí nói:

- Ư...!ư...!mạnh, mạnh lên nữ nô muốn...

Nghe nàng nói thế Trần Lâm yêu thương vuốt ve gò mu cao vυ"t mọc đầy lông măng của nàng rồi không ngừng chuyển động nhanh dần mạnh dần phát ra những tiếng bạch bạch khi da thịt va vào nhau.

Huỳnh Dao thân thể run lẩy bẩy, tiểu huyệt của nàng đang dần bị mở rộng, thứ cứng cáp kia ma sát vào các mảnh thịt mềm mẫn cảm khiến nàng vừa đau đớn vừa sung sướиɠ tột cùng.

.

Chợt Trần Lâm thấy không hài lòng tư thế này, hắn muốn đâm sâu hơn nữa vào người nàng.

Thế là cậu lật người nàng lên, để nàng chổng cao mông, làm cho hai hang động thần bí nhất bạo lộ trước mặt cậu.

Nhìn hai thứ hai nhỏ xíu xinh xắn, các nếp gấp thịt hồng nhạt càng khiến nó trở nên huyền bí làm Trần Lâm không nhịn được vươn tay xoa lên cũng khiến nàng giật mình xấu hổ.

Huỳnh Dao cảm thấy xấu hổ vô cùng, biết cậu đang quan sát toàn bộ nơi thầm kín của mình mà chưa ai từng chứng kiến một cách trực quan như vậy làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ vô thức rĩ ra hai mép âʍ ɦộ.

Trần Lâm mỉm cười đê tiện không nói lời nào, nắm lấy vòng eo mảnh khoảnh của nàng lấy thế từ phía sau đâm phập vào tiểu huyệt bé nhỏ làm nàn rêи ɾỉ.

- Ư..

ư..

thật, thật lớn..

Huỳnh Dao hé miệng rêи ɾỉ nước dãi không nhịn được chảy ra khóe miệng, tư thế này nàng chưa từng thể nghiệm qua không ngờ lại sướиɠ đến vậy làm nàng như phát điên.

Còn Trần Lâm củng không khác mấy, cảm nhận được sung sướиɠ từ hạ thân chuyền đến cậu như phát điện nhấp mạnh vào âʍ ɦộ lầy lội phát ra những tiếng bạch bạch.

Côn ŧᏂịŧ to lớn không ngừng ra vào âʍ ɦộ đã dần dần ửng đỏ.

Dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra ướt hết cả bắp đùi nạng, còn dính lên lớp lông rậm rạp của cả hai.

Bài tay cậu hung bạo vỗ mạnh lên bờ mông tròn núc ních thịt, hằng lên những dấy tay đỏ chọt làm nàng đau đớn lẫn sung sướиɠ.

Huỳnh Dao lúc này như mê sảng ánh mắt chỉ tràn ngập tình ý da^ʍ mỹ, cái miệng nhỏ đã chảy dài nước dãi phát ra những tiếng ư ư trong cổ họng, thân thể thành thục như con thuyền không ngừng nhấp nhô trên con sóng lớn, bầu ngực đung đưa theo mỗi lần ra vào của cậu.

Kɧoáı ©ảʍ tràn ngập kéo, ánh mắt nàng trắng dã khéo miệng rĩ nước khẽ rên la.

- Ưʍ...!sướиɠ sướиɠ chết ta rồi...

- A...!không không được nó đang..

đang ra..

a.

a

Huỳnh Da mắt đẹp ngập nước, mồ hôi đầm đìa, vòng một lắc lư, dưới chân co thắt dữ dội, một luồng nước ấm phun trào.

- Ta cũng ra đây, nàng quá tuyệt vời ta yêu nàng chết mất.

Trần Lâm gồng mình, cơn sướиɠ dâng đến tận óc, côn ŧᏂịŧ giật giật rồi phung ra một dòng tinh khí nóng hổi vào sâu bên trong u cốc.

Lúc này Huỳnh Dao mắt mũi tèm lem, nước bọt chảy dài, miệng thơm thở hổn hển nằm bẹp xuống bàn, hai mép môi lúc này đỏ ửng nở rộ chảy ra hỗn hợp trắng đυ.c.

Nhìn thấy nàng đã dương cờ trắng đầu hàng sau ba lần tiết thân Trần Lâm cũng không nỡ tiếp tục phá nàng nữa mà để nàng nằm ngủ như mèo con trong lòng.

Ánh mắt yêu thương khẽ hôn lên những sợi tóc rối dính trên trán nàng lẳng lặng nhìn nàng sai ngủ.

Chợt cánh cửa dần dần mở ra Huyết Linh khẽ nhìn vào bên trong nhưng khi thấy tràn cảnh bên trong củng để như nụ cười của Trần Lâm nàng thoáng hoảng sơ vội quay người bỏ chạy nhưng đã có một cánh tay nắm lấy vai nàng từ từ kéo vào bên trong mặt cho nàng giãy giụa.

Cánh cửa gổ chết chóc một lần nửa đóng lại.