Chương 9: Đói , thật là đói
Kỳ thực Thẩm Tư Tư rất là sợ đói , nhìn thấy cái gì có thể ăn được thì đều muốn đến ăn . Thật là bất đắc dĩ . Nhưng mà làm một người dễ nuôi cũng thật là hạnh phúc a .
Hiện tại Thẩm Tư Tư thật đói , cho nên nàng vừa đến nhà đã vọt đi vào : " Nương , cơm tối làm xong rồi sao ? "
Nói là cơm , nhưng thật ra là cháo lúa mạch đen ăn cùng dưa muối , hơn nữa bởi vì khó khăn , nên toàn thôn này mọi người đều ăn một ngày chỉ có hai bữa ....Những người khác đều là do thói quen , còn Thẩm Tư Tư thì tâm đều muốn chết đi ....
Đối với một người đã quen ăn một ngày ba bữa mà nói , giờ ngươi bắt nàng ăn ngày hai bữa , quả thật là muốn lấy mạng của nàng . Cho nên khoảng cách giữa hai bữa cơm nàng nghĩ mọi biện pháp để mò tôm , bắt cá kiếm thêm bữa ăn ngon , bởi vì nàng thật sự đói đến choáng đầu , hoa mắt , nhìn đến cái gì cũng đều muốn ăn .
Lúc này vừa vào cửa đã kêu nương , hai mắt thì nhìn chằm chằm vào mấy con gà mà phát sáng , miệng thì chảy nước miếng ....Khi nào mới có thể ăn đến thịt gà a ? Đây chính tông là gà tre nha , gà vườn nha !
Trong lòng nàng nước mắt đã dầm dề , thịt gà không ăn được thì thôi không tính đi , đằng này ngay cả trứng gà cũng không được ăn. Bởi vì trong nhà đã tính toán qua , trứng gà là dùng để bán kiếm tiền .... Nàng mà có vụиɠ ŧяộʍ ăn một trứng cũng sẽ bị phát hiện ngay thôi ....Nói ra thì lệ lại rơi ...
Người ta xuyên không nào phải lo cái ăn cái mặc , còn nàng xuyên không đói cho mờ con mắt. . . rất là thê thảm nha .
Hà A Tú từ trong phòng bếp đi ra , nói : " Ngươi cái nha đầu này , chạy đến chỗ nào làm loạn nữa đây ? Ngươi đã tám tuổi rồi , cũng nên ở nhà mà học nữ hồng cho thật giỏi , thế nào mà trà trộn chung với đám nam hài trong thôn chạy tới chạy lui , còn ra bộ dáng gì nữa ? "
Nói đến cùng thì vẫn luyến tiếc không muốn mắng nữ nhi duy nhất trong nhà , liền trừng mắt đối với ba đứa con trai : " Các ngươi là ba ca ca , cũng không quản muội muội ..."
Ba người cực kỳ ủy khuất , quản nàng ? Đến cùng là ai quản ai a ? Ba người đến cùng vẫn không nói thành lời , mới nói : " Nương , chúng ta đói bụng ."
Nhìn ba đứa con trai cùng nữ nhi bộ dạng gầy yếu , Hà A Tú thở dài nói : " Một chút cha các ngươi trở về liền ăn cơm , đi rửa tay rửa mặt trước đi ."
Lại nói tiếp , Hà A Tú coi như xuất thân cũng tốt , nàng là nữ nhi của một tú tài , tuy là nhà nghèo túng , nhưng từ nhỏ đã chú ý trước khi ăn cơm phải rửa tay , điểm này cùng với Thẩm Tư Tư không mưu mà hợp .
Thẩm Tư Tư không dám nói tiếp lời của Hà A Tú , nàng lôi kéo ba ca ca đi ra cạnh giếng múc nước rửa tay .
Thật ra mà nói , nàng cũng không nghĩ là mỗi ngày chạy ra bên ngoài kiếm đồ ăn , nhưng chính là quá đói . Nàng là một trạch nữ , nếu không phải ăn uống liên tục , thì cho nàng ngốc trong nhà như những nữ nhân ở xã hội này cũng được .
Nơi này tuy là cái gì cũng không có , nhưng nàng có thể tạo ra a , không có giải trí thì có thể sáng tác giải trí , cho nên nàng không bài xích việc suốt ngày ở trong nhà , nhưng mà ..... đói là vấn đề rất lớn !
Lịch sử đã chứng minh , đến thời điểm đói khát , mọi thứ như nhân tính hay gì đó đều bị bỏ lại phía sau .
Thẩm Tư Tư ở nơi này , gặp ngay thời điểm đói khát , từ một trạch nữ có thể biến thành một cô gái chăm chỉ dốc lòng kiếm miếng ăn .
Lúc Chung Căn Sinh bước vào cửa , còn khiêng một cái cuốc và một cái sọt tre , bên trong có mấy củ khoai sọ , cùng một ít rau dại để đầy cái sọt tre . Đây là thức ăn bình thường nhất của người dân quê .
Hà A Tú nhanh tay tiếp nhận cái sọt tre đem vào phía sau phòng bếp cất vào kho để dành , lại đem rau dại ra bên cạnh giếng ngâm nước , phân phó : " Đại Bảo , Nhị Bảo , Tam Bảo , Thổ Nữu ăn cơm chiều xong vớt mấy cây rau này ra , bằng không ngâm nước một đêm sẽ thối rửa hết , bây giờ làm , sáng mai sẽ xào ăn , mấy đứa không đứa nào được làm biếng đâu ."