Chương 29: Hai Vị Khách Không Mời Mà Tới

Sau đó, Lâm Hữu lại sử dụng đột biến đối với nó.

Kết quả biến thành Dũng Sĩ Thụ Tinh cấp 4, không cách nào thăng cấp và kế thừa đặt điểm duy nhất của binh chủng, hơn nữa kỹ năng kinh nghiệm càng trực tiếp biến mất.

Lại thử mấy lần nữa nhưng vẫn như vậy, không có bất kỳ thay đổi gì.

Xem ra là năng lực cuar cổ thụ quá Bug, ngay cả hệ thống cũng làm ra hạn chế.

Rơi vào đường cùng, Lâm Hữu đành phải nghỉ việc Cuồng Chiến Sĩ Thụ Tinh, một lần nữa chiêu mộ một Cổ Thụ Tri Thức, để nó ở trong lãnh địa xem như dùng để hỗ trợ thực vật.

Có thể kiếm thêm không ít kinh nghiệm, sự hỗ trợ cho hắn vẫn là vô cùng lớn.

………….

Nghiên cứu hết thuộc tính của Cổ Thụ Tri Thức, Lâm Hữu bắt đầu dùng ma năng trên đường kiếm được, tiếp tục chiêu mộ binh chủng mới.

Hôm nay là ngày thứ năm bọn hắn buông xuống đến thế giới này.

Khoảng cách thời kỳ an toàn bảy ngày chỉ còn lại chưa đến ba ngày mà thôi.

Cho nên hắn nhất định phải nắm chặt thời gian, mau chóng chiêu mộ đầy bốn mươi vị trí binh chủng mới được.

Đồng thời, hắn còn phải có thêm công sự phòng ngự bốn phía lãnh địa, nếu không lấy những trụ đá này làm rào chắn xung quanh, chỉ sợ sẽ chống đỡ không được bao lâu. Đến lúc đó ma thú xông tới là việc nhỏ, nếu như để Đại Thụ Sinh Mệnh bị phá hư, vậy hắn thì thật khó giữ được cái mạng nhỏ này, hắn cũng không muốn thật sớm chết ở chỗ này.

Hạ quyết tâm.

Lâm Hữu dẫn quân đoàn thực vật đi ra ngoài lãnh địa, bắt đầu lập bẫy, gia cố hàng rào, Hoa Linh cũng làm việc rất chăm chỉ, thì vừa bay đi vừa bay về, trị liệu cho các thực vật mệt mỏi.

Sáu cây Hoa Vương Ăn Thịt Người thì phụ trách đóng giữ rào chắn, cũng đều vượt qua rào chắn, dùng miệng ngậm lấy hàng rào, giúp đỡ cố định.

Khí thế bên ngoài lãnh địa ngất trời, tất cả đều thực vật và bóng người đi tới đi lui rất bận rộn, xem ra có chút náo nhiệt.

Vẫn bận đến tối, cuối cùng mới làm xong chuẩn bị tất cả phòng ngự công sự l, rào chắn cũng được gia cố cao thêm không ít.



- Xong rồi, tất cả mọi người khổ cực rồi, đi về nghỉ ngơi đi.

Mắt nhìn sắc trời bắt đầu tối, Lâm Hữu vung tay lên, dẫn các thực vật trùng trùng điệp điệp trở lại trong lãnh địa, sau đó đóng cổng lại.

Trong lúc đó, hắn còn dùng thi thể ma thú mang về trước đó đưa cho Hoa Vương Ăn Thịt Người, để chúng nó bổ sung một chút chất dinh dưỡng.

Về phần các binh chủng còn lại, cơ bản đều như thực vật bình thường, chỉ cần chất dinh dưỡng mặt đất và ánh mặt trời chiếu vào là được, cũng đỡ phải lo.

Lâm Hữu ăn đơn giản chút gì, rồi đi về ngôi nhà gỗ nhỏ dành riêng cho hắn nghỉ ngơi.

...

Đảo mắt một đêm đã trôi qua.

Để Lâm Hữu không ngờ tới chính là.

Sáng sớm, bênn ngoài lãnh địa của hắn nghênh đón hai vị khách không mời mà đến, bên người hai lãnh chúa này mang theo không ít binh chủng.

- Đại ca, nơi này có một lãnh địa!

Trong hai người, một thanh niên nhỏ gầy kinh ngạc hô hoán lên, một chút đã phát hiện ra lãnh địa của Lâm Hữu.

Bọn họ đi ra từ trong núi rừng bên cạnh, xem ra có chút chật vật, hình như vừa trải qua một trận chiến đấu.

- Không ngờ nơi vắng vẻ như thế cũng có lãnh địa, đi, đi qua nhìn một chút.

Nam nhân trung niên được thanh niên gọi là đại ca, lộ ra bộ dạng cay độc, bên người mang theo mười binh chủng Người Thú, cùng thanh niên kia dẫn theo một đàn dã thú hỗn tạp tiến lên.

Nhìn thấy lãnh địa của Lâm Hữu, hai người lập tức ra lệnh thủ hạ cẩn thận nhích tới gần, muốn tìm hiểu tin tức.

Sau một giây, vô số dây leo đột nhiên xuất hiện, như rồng như rắn, bò sát mặt đất nhanh chóng xúm lại tới hướng bọn họ.



- Hệ Thực Vật!?

Trong lòng nam nhân kia giật mình, nhiều dây leo lại sắc bén như vậy, ít nhất phải binh chủng cấp 3 mới có thể làm được, nhưng theo hắn biết trong các lãnh chúa hệ Thực Vật, còn chưa nghe nói qua có kẻ nào thành công thăng lên tới cấp 3.

Không dám suy nghĩ nhiều, lập tức hô to hướng vào trong.

- Bằng hữu, chúng ta chỉ là đi ngang qua, cũng không có ác ý.

Âm thanh vang dội, không ngừng quanh quẩn bốn phía.

Quả nhiên cũng không lâu lắm, dây leo trên đất ngừng lại, cách bọn họ chưa tới mười mét.

- Nếu là đi ngang qua, vậy thì nhanh lên rời khỏi đi.

Cửa nhà gỗ mở ra, Lâm Hữu chậm rãi đi ra từ bên trong.

Cho đến lúc này, hai người bên ngoài mới chú ý tới tình huống trong lãnh địa Lâm Hữu, nhịn không được âm thầm kinh hãi lên.

Chỉ thấy trong lãnh địa rộng lớn, du đãng hơn mấy chục gốc thực vật kinh khủng, trên thân mỗi một gốc thực vật, đều tản ra khí tức vô cùng mạnh, Hoa Ăn Thịt Người phụ trách canh gác tường vây, cũng đều to đến mức khoa trương, thậm chí có thể một miệng nuốt hết bọn hắn.

Gốc cây lớn nhất khiến bọn hắn khϊếp sợ, chính là Đại Thụ Sinh Mệnh tọa lạc trong trung tâm lãnh địa.

So với lãnh địa hệ Thực Vật còn lại mà bọn hắn biết cao hơn không biết gấp bao nhiêu lần, cũng lớn hơn không biết gấp bao nhiêu lần.

Ngạo nghễ đứng vững ở đó, giống như một gốc Đại Thụ lâu đời!

Cái này...

Thật là lãnh địa cấp 3?

Lãnh địa hệ Thực Vật cấp 3 biếи ŧɦái như vậy sao?

Hai người không dám tưởng tượng, ánh mắt bọn hắn rơi xuống theo nhà gỗ đến trên thân Lâm Hữu vừa đi ra, trong lòng tràn đầy chấn kinh.