Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 241: Chương 243: Hắc ám ăn mòn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lăng Thiên Mộng Huyễn

Tác giả: Mặc Mộng Trần

Chương 243: Hắc ám ăn mòn

Bởi vì linh hồn chi lực của Mephisto ở nơi này rất yếu, cho nên tin tức Lâm Dật Hiên hiểu rõ cũng không nhiều, bất quá hắn có thể khẳng định, tình cảnh hiện tại của hắn hết sức nguy hiểm.

Thôn phệ Hắc ám, hoặc là nói dung hợp cùng hắc ám, dung hợp lực lượng linh hồn của Mephisto, đó cũng không phải một hiện tượng tốt, nói là dung hợp, kỳ thật bản chất chính là ăn mòn, bị hắc ám ăn mòn hoàn toàn, như vậy chỉ có hai kết cục, một là hoàn toàn mất đi ý thức của mình, trở thành một quái vật chỉ biết gϊếŧ chóc, hai là bị hắc ám ăn mòn, hoàn toàn mất đi bản tính, mặc dù vẫn có ý thức, lại không còn là chính mình rồi.

Mephisto đã sớm tính toán tốt, cho dù không thể dụ dỗ chức nghiệp giả sa đọa, cũng sẽ không để chức nghiệp giả an toàn ly khai nơi đây, mà Lâm Dật Hiên chính là một thằng xui xẻo, đã trở thành vật thí nghiệm thứ nhất của Mephisto.

- Ngủ say a... Buông lỏng thân thể... Đem tất cả đều giao cho ta...

Một thanh âm tràn ngập hấp dẫn trực tiếp từ đáy lòng Lâm Dật Hiên truyền đến, tựa hồ không ngừng hướng dẫn Lâm Dật Hiên lâm vào ngủ say.

- Ngươi cũng quá coi thường ta...

Lâm Dật Hiên hừ lạnh một tiếng, hắn như thế nào lại bị cái hắc ám này làm mất đi phương hướng bản tính, lúc này lực lượng trong cơ thể hắn đột nhiên bạo phát đi ra, bắt đầu cùng lực lượng hắc ám xâm nhập trong cơ thể kia giúp nhau tranh đấu, tuy lực lượng hắc ám mạnh, nhưng mà trong cơ thể của hắn lại là sân nhà của mình, năng lượng bản thân hắn so với khí tức hắc ám kia càng chiếm ưu thế.

Chẳng qua là trong chốc lát, năng lượng hắc ám kia liền toàn bộ tràn vào thân thể của hắn, nhưng mà Lâm Dật Hiên vẫn bảo trì thần trí, bất quá một tia thanh âm không ngừng từ đáy lòng truyền đến, tựa hồ muốn nói: gϊếŧ chóc a, phá hư a, hủy diệt tất cả nhân loại a.

Lúc này Lâm Dật Hiên không ngừng thanh tỉnh cùng khống chế bản tâm, trong giây lát, lực lượng toàn thân Lâm Dật Hiên trực tiếp bạo phát ra, không riêng gì lực lượng bản thân Lâm Dật Hiên, còn mang theo hắc ám chi khí cường đại, trong nháy mắt toàn bộ không gian hắc ám trực tiếp bể tan tành, Lâm Dật Hiên trực tiếp xuất hiện ở một trong thạch sảnh thật lớn.

Ánh mắt của Lâm Dật Hiên như băng mà nhìn chung quanh một chút, nơi đây hẳn là Tà Ác động quật, xem ra hắn rốt cục trở về, bất quá trạng thái của hắn bây giờ có chút dị thường, toàn thân tản ra hắc diễm cường đại, hắc diễm kia phảng phất có thể đông cứng linh hồn, hắc diễm này phảng phất như hắc diễm của Cương thi nổi giận, bất quá so với nó càng cường đại hơn.

Lúc này Lâm Dật Hiên đang trôi lơ lửng ở giữa không trung, cúi đầu vừa nhìn, liền thấy được tiểu đội mạo hiểm lúc trước đang tự gϊếŧ lẫn nhau, Lu Ya, nam pháp sư cùng Rogge Cung Tiễn Thủ đang khó khăn ngăn cản công kích bảy người khác, mà trong đó tình cảnh của Rogge Cung Tiễn Thủ cùng Lu Ya hết sức nguy hiểm, liếc mắt nhìn qua, tánh mạng hai người vô cùng yếu ớt.

- Lu Ya, buông tha cho chống cự a, bây giờ các ngươi cũng chỉ là giãy dụa vô vị, hy vọng duy nhất của các ngươi đã bị hắc ám cắn nuốt.

Lúc này nữ thích khách kia vẻ mặt trào phúng nói.

Thời điểm bọn hắn truy đến nơi đây, liền chứng kiến Lâm Dật Hiên bị vô tận hắc ám thôn phệ, điều này là một tin tức tuyệt hảo, đã không có Lâm Dật Hiên, như vậy còn dư lại ba người, cũng không đủ đáng sợ, chỉ cần diệt trừ ba người này, như vậy tất cả liền mọi sự xong xui.

Mà bên trong ba người này thì Lu Ya bởi vì trúng độc, cho nên chiến lực không cao, mà thực lực Rogge Cung Tiễn Thủ hầu như có thể xem nhẹ, còn lại chỉ có một Ma Pháp Sư, chống lại bảy người bọn hắn cũng không quá đáng là tìm chết.

- Chết cũng sẽ không hướng các ngươi khuất phục, các ngươi những thứ tiểu nhân hèn hạ, tham lam đã khiến cho các ngươi tiếp cận biên giới địa ngục.

Lu Ya lạnh giọng quát, ngữ khí rất nghiêm nghị.

- Vậy các ngươi liền đi chết đi.

Dao hai lưỡi trong tay nữ thích khách kia đột nhiên tụ khí, trực tiếp công tới Lu Ya, nhìn tư thế, không đánh chết Lu Ya, tuyệt không bỏ qua.

- Xùy~~...

Đúng lúc này thanh âm như điện lưu phá vỡ không khí trực tiếp truyền đến, sau đó liền chứng kiến một đạo ánh sáng tím lập tức đánh trúng vào người nữ thích khách kia, trực tiếp từ trên người nữ thích khách xỏ xuyên qua, nữ thích khách bị đánh trúng, kêu thảm một tiếng, trực tiếp bay ngược ra sau.

- Ai?

Druid kia quát to một tiếng, quay đầu nhìn về phương hướng ánh sáng tím phát ra kia, bất quá trong nháy mắt thân thể của hắn cứng lại, bởi vì hắn chứng kiến trên người Lâm Dật Hiên thiêu đốt lên hắc sắc hỏa diễm hừng hực, lặng yên đứng ở không trung, từng cổ khí tức tà ác đánh tới trước mặt, phảng phất như Ma Thần địa ngục.

- Ta mất đi ý thức trong chốc lát, hình như đã xảy ra rất nhiều chuyện thú vị.

Khóe miệng Lâm Dật Hiên lộ ra một tia cười tà dị, ánh mắt lạnh như băng không ngừng quét mắt nhìn tất cả mọi người phía dưới, mười người đều có mặt, xem ra thời điểm hắn tỉnh lại rất kịp thời, nếu như hắn chậm trong chốc lát mà nói, như vậy ba người kia chỉ sợ sẽ bị gϊếŧ a. truyện từ

- Chạy...

Lúc này không biết ai kêu một tiếng, bảy người kia hầu như là trong nháy mắt, đồng thời quay người mà chạy, không có một tia do dự, mà trong đó nhanh nhất chính là nữ thích khách kia, tuy vừa rồi nữ thích khách bị thụ một kích, nhưng mà không có bị thương chỗ hiểm, bất quá đồng thời nàng cũng khắc sâu thể nghiệm được Lâm Dật Hiên cường đại, nhất định phải mau chóng chạy khỏi nơi này, nếu không bọn hắn đều bị gϊếŧ chết.

Nhìn bảy người kia thoát đi, Lâm Dật Hiên cũng không có vội vã đuổi theo bọn hắn, bởi vì hắn chính là muốn để cho bọn họ chạy ra khỏi Tà Ác động quật, vừa rồi Lâm Dật Hiên ra tay công kích nữ thích khách, liền có thể trực tiếp miểu sát, nhưng mà hắn không có làm như vậy, gϊếŧ mấy người này ngược lại là không có gì, thế nhưng mà mấy người này nếu chết rồi, như vậy nhiệm vụ của hắn liền thất bại, làm tổn thất nhiệm vụ ban thưởng, thậm chí còn mất điểm năng lượng, quá không đáng giá, cho nên Lâm Dật Hiên cưỡng chế sát ý trào lên trong nội tâm, để cho bọn họ đi ra.

Bất quá lúc này Lâm Dật Hiên cũng có một cảm giác xấu, bởi vì gϊếŧ chóc chi ý trong nội tâm hắn quá nặng, tự hồ chỉ cần nhìn thấy người, thì có một cổ xúc động muốn đi lên hủy diệt, xem ra linh hồn của Mephisto đối với hắn ăn mòn càng ngày càng nặng rồi, phải mau chóng nghĩ biện pháp áp chế lực lượng linh hồn của Mephisto mới được.
« Chương TrướcChương Tiếp »