Quyển 1 - Chương 5: Ngoài ý muốn
“Ngươi….. Ngươi…..” Toàn thân Thượng Quan Quân Dao run lên, nói không nên lời. Tiện loại dám đánh trả! Dám đánh nàng!
Đáng chết!
“Ngươi muốn chết!” Thượng Quan Quân Dao khống chế không được phẫn nộ hét lớn lên, trong đầu vẫn lặp đi lặp lại câu ngươi dám đánh ta! Dám đánh nàng, mà còn trước mắt bao nhiêu hạ nhân! Điều này khiến mặt mũi của nàng để đâu?
Hàn Lăng cầm chặt tay nàng, khiến nàng không thể giãy ra. Thượng Quan Quân Dao cúi đầu, hung tợn nhìn Hàn Lăng, “Ngươi buông ra! Nếu không buông, ta sẽ bảo bọn chúng gϊếŧ ngươi!”
Đuôi lông mày Hàn Lăng khẽ động, cười lạnh nói: “Muốn gϊếŧ ta? Ngươi có bản lãnh này sao? Hay là ……” Trong đầu hiện lên thân ảnh thiếu niên tuấn mỹ kia, rồi hất mạnh tayThượng Quan Quân Dao ra, cong môi cười khẽ: “Ngươi muốn làm trái lời phân phó của Tứ hoàng tử sao? Gϊếŧ ta, chính là vi phạm lời nói của hắn, hiện nay Thượng Quan phủ chắc hẳn còn chưa có cái năng lực có thể đồi địch với Hoàng đâu!”
Vài câu nói nhẹ nhàng, thông qua tiếng gió truyền tới tai Thượng Quan Quân Dao, làm cho sắc mặt Thượng Quan Quân Dao đột nhiên trắng bệch: “Ngươi….. Ngươi……” Nàng lại có thể nghĩ đến dùng Tứ hoàng tử làm chỗ dựa.
Xác thực, một câu nói của Tứ hoàng tử đêm hôm đó, cũng đã bảo trụ tính mạng của nàng!Dù cho là cha muốn gϊếŧ nàng, cũng phải trưng cầu ý tứ của Tứ hoàng tử. Nàng bây giờ đích thực là không thể gϊếŧ nàng!
Đáng giận!
“Ta cái gì? Còn cần nói tiếp sao? Nếu thực sự muốn gϊếŧ ta, thì đi tìm Tứ hoàng tử. Nếu như còn muốn ở tại chỗ này tự rước lấy nhục, ta bất cứ lúc nào cũng có thể phụng bồi.” Hàn Lăng lạnh giọng nói, lưu lại trong trí nhớ của Thượng Quan Hàn Lăng, Thượng Quan Quân Dao là Nhị phu nhân sở sinh, bởi vì cầm kỹ cao siêu nên là tài nữ số một số hai ở Phượng quốc, có điều, ở trong Thượng Quan phủ, thái độ làm người lại kiêu căng ngang ngược.
“Đáng giận! Ỷ vào một câu nói của Tứ hoàng tử, ngươi liền càn rỡ như thế! Đêm qua ta hẳn nên trực tiếp chặt bỏ đầu của ngươi, nếu không ngươi cũng sẽ không hỗn xược như vậy! Lại còn học được uy hϊếp!” Thượng Quan Quân Dao nổi giận mắng. Nàng thật không ngờ tất cả đều thoát khỏi kế sách của nàng. Không ngờ Hàn Lăng tám tuổi, lại nghĩ thấu đáo mọi chuyện như vậy, hơn nữa còn lấy điều này đến áp chế nàng!
Nhỏ như vậy đã có thể có tâm cơ nhường này!
Thượng Quan Quân Dao lập tức bác bỏ đánh giá đối với Hàn Lăng! Trong tám năm nay, Hàn Lăng cá tính như thế nào sao mà nàng không biết, nhát gan nhu nhược, ngu dốt cực kỳ, làm sao trong một đêm lại biến hóa lớn như thế! Nếu nói đêm qua vì đối mặt với sự uy hϊếp của tử vong, sự khác thường của nàng cũng có thể lý gải được, thế nhưng bây giờ nàng nói một loạt, từng câu từng chữ rõ ràng, hơn nữa có uy hϊếp mạnh mẽ, tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy, chẳng lẽ có người sau lưng chỉ điểm cho nàng!
Hàn Lăng nhíu nhíu mày, Thượng Quan Quân Dao cắn mãi không buông, đồng thời còn không có ý rời khỏi, làm cho nàng dần dần có chút không kiên nhẫn! Nếu là dĩ vãng, nàng đã sớm móc súng, một phát bắn chết nàng!
“Đừng ở trước mặt ta nói nhảm.” Giọng nói non nớt của Hàn Lăng tích trữ uy hϊếp mãnh liệt.
Toàn thân Thượng Quan Quân Dao chấn động. Cười lạnh, cho dù sau lưng có người chỉ điểm thì như thế nào? Nàng vẫn là phế vật của Thượng Quan gia tộc! Cha căn bản sẽ không thừa nhận nàng là nữ nhi! Trong Thượng Quan gia tộc, nàng không có địa vị gì, cho dù Tứ hoàng tử bảo vệ tính mệnh nàng thì như thế nào? Một ngày nào đó, để nàng tìm được cơ hội, sẽ không chút do dự gϊếŧ nàng! “Tạm thời cho ngươi kiêu ngạo hai ngày! Lúc khác chỉ cần để ta có cơ hội, ngươi chờ chết đi!”
Thượng Quan Quân Dao biết, dựa vào võ mồm chi tranh, chỉ cần Hàn Lăng nhận thức chuẩn ba chữ Tứ hoàng tử, nàng căn bản không có khả năng chiếm được thượng phong. Cho nên, trong lòng hung tợn cười lạnh, dù sao thời gian còn dài, nàng không vội! Liền tạm thời tha tiện loại này một mạng.
“Thượng Quan Quân Dao, tối hôm qua ngươi không có gϊếŧ ta, từ hôm nay trở đi, ta sẽ là cơn ác mộng của ngươi.” Hàn Lăng cười sáng lạn ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Quân Dao cao hơn nàng một cái đầu, gằn từng tiếng cười lạnh nói.
Tâm Thượng Quan Quân Dao mãnh liệt run lên, trước kia khi Hàn Lăng bị sự trả thù và ức hϊếp của nàng, thì nguyền rủa, nàng nghe không dưới một trăm lần, nhưng hôm nay vài câu thanh thanh nhàn nhạt, lại làm cho nàng hoảng hốt!
Sau khi những hạ nhân trong gian phòng nghe được Hàn Lăng nói, không biết vì sao, một dòng khí lạnh từ lòng bàn chân truyền lên, hơn nữa cúi mắt, nhìn thấy nàng cười rực rỡ, cư nhiên lại liên tưởng đến huyết tinh!
Đúng vậy! Là huyết tinh! Là mùi máu tươi nồng đậm! Giờ khắc này, các nàng thế nhưng tin tưởng, ác mộng theo như lời một đứa nhỏ tám tuổi, chính là muốn mạng người! Hơn nữa, còn tin tưởng, nàng tuyệt đối nói được thì làm được!
Thượng Quan Quân Dao nói không nên lời loại rung động nơi đáy lòng lúc này!
Kinh, sợ, run, ba chữ trong nháy mắt chiếm đầy lòng nàng.
Kinh ngạc nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười của Hàn Lăng, nàng mạnh mẽ trấn định, làm sao cũng không tin khí thế hôm nay của bản thân sẽ bị Hàn Lăng nói mấy câu liền biến mất hầu như không còn, hơn nữa xáo trộn toàn bộ kế hoạch của nàng! “Xem ra hôm nay không cho ngươi chút giáo huấn, ngươi đã quên sự lợi hại của ta.”
Hàn Lăng khẽ nhướng chân mày. Lợi hại sao? Trào phúng nhìn bọn tỳ nữ đang run cầm cập phía sau Thượng Quan Quân Dao. Trong trí nhớ, mấy tỳ nữ này từng tuân theo sai khiến của Thượng Quan Quân Dao , đánh nàng, mắng nàng. Càng đáng giận chính là có một lần, bọn tỳ nữ này cáo mượn oai hùm, cùng nam nô ɭệ trong phủ sau khi thấy nàng đang ở bên hồ, các nàng gan lớn cư nhiên bảo mấy tên nam nhân kia ý đồ vấy bẩn nàng! Một hài tử tám tuổi, đối mặt với tình cảnh như thế, ngay khi quần áo sắp bị cởi ra hết, chỉ có thể nhảy vào trong hồ mới có thể thoát khỏi! Nếu không phải Chỉ Hâm sau đó xuất hiện cứu nàng, sợ rằng nàng đã sớm táng thân trong hồ nước.
Chủ nhân đáng giận, bọn nô tỳ càng đáng giận! Hàn Lăng biết trong miệng Thượng Quan Quân Dao cái gì gọi là ‘lợi hại’, bất quá chính là để vài nha hoàn phía sau nàng đến ‘xử lý’ nàng!
Trong lòng cười lạnh, nếu như các nàng muốn tìm chết, như vậy, kế tiếp phát sinh hết thảy, không phải nàng muốn trả thù, mà là các nàng tự tìm tử lộ!
“Các ngươi đi lên hảo hảo xử lý nàng cho ta! Chỉ cần lưu lại tính mạng của nàng, cái khác tùy các ngươi! Dùng đằng điều đánh, hồng thiết lạc, đều được! Có điều, nhất định phải bắt nàng quỳ xuống đất hướng ta cầu xin tha thứ!” Thượng Quan Quân Dao quay đầu lại ra lệnh cho bốn năm tỳ nữ phía sau. Sau khi dứt lời, cao ngạo nhìn về phía Hàn Lăng.
Vài tỳ nữ sau khi nghe được mệnh lệnh, hai mặt nhìn nhau, tuy rằng những lời nói vừa rồi của Hàn Lăng kia khiến các nàng sợ hãi, nhưng mà, các nàng dù sao cũng nhiều người, chẳng lẽ còn sợ một đứa nhỏ tám tuổi sao?
Từng bước đến gần.
Vẻ mặt Thượng Quan Quân Dao dữ tợn cười châm biếm.
Hàn Lăng híp hàn mâu, nhìn vài người đang đến gần, thầm nghĩ, dùng trâm gài tóc trên đầu, trực tiếp đâm thủng động mạch chủ nơi cổ các nàng, hay là dùng trâm gài tóc sắc bén điểm vào huyệt đau nhức của các nàng, để các nàng sống không bằng chết? Bên miệng nở nụ cười tàn nhẫn thị huyết, muốn trả thù một người, một phát lấy tánh mạng người đó, không đủ kí©h thí©ɧ. Không bằng…..
Ngoài phòng gió mạnh mẽ quát, tiếng rít vang khắp tai…..
Hàn Lăng cười tiêm nhiễm mùi vị thị huyết.
Mấy tỳ nữ từ lấy đằng điều bên hông ra, đây là thứ các nàng luôn chuẩn bị sẵn trên người, chỉ cần Thượng Quan Quân Dao phân phó một tiếng, muốn xử lý nô ɭệ nào hoặc là Lục tiểu thư, các nàng sẽ lấy ra sử dụng.
Người người lãnh khốc không có một tia tình cảm nhìn Hàn Lăng, trong mắt các nàng, căn bản là không nghĩ qua, hành vi của các nàng, một đứa nhỏ tám tuổi không thể tiếp nhận được!
“A….. Đánh nàng……” Đi tới trước mặt Hàn Lăng, các nàng giơ cao đằng điều, muốn vung vào cơ thể nho nhỏ của Hàn Lăng.
Chỉ mành treo chuông vô cùng, Hàn Lăng nắm chặt trâm gài tóc trong tay, đang muốn thần tốc phản kích là lúc, ngoài ý muốn, một thân ảnh thần tốc từ bên ngoài chạy vào, hơn nữa đem Hàn Lăng che ở dưới thân, những đằng điều vung xuống, toàn bộ mạnh mẽ đánh vào trên người người vừa đến.
“Ưm…… Tiểu thư.” Người nhào vào che trước người Hàn Lăng sau khi kêu rên vài tiếng, gian nan mở miệng nói.
Là Chỉ Hâm! Đôi mắt Hàn Lăng chợt lóe, nàng thế nhưng không để ý sinh tử che trước mặt nàng!
Trong lòng xẹt qua một tia ấm áp, “Ngươi thật khờ. Các nàng không thể gây thương tổn được ta.” Những đằng điều kia đánh vào trên người, nhất định đau nhức vô cùng. Chỉ Hâm nàng…….
“Nô tỳ không muốn thấy tiểu thư bị thương, chỉ cần tiểu thư không có việc gì….. Là tốt rồi!” Chỉ Hâm gian nan nói xong mấy câu, khó nhịn đau nhức, té xỉu trên người Hàn Lăng.
Con ngươi đen xẹt qua một loạt sát khí, Hàn Lăng đẩy Chỉ Hâm ra, cẩn thận đem Chỉ Hâm an trí ở một bên, nhìn lướt qua Chỉ Hâm vừa rồi nóng lòng cứu nàng mà làm cái bát bị vỡ, trong chén còn có ít cháo bốc lên hơi nóng, lúc này rơi vung vãi.
“Các ngươi đều phải chết.” Hàn Lăng ngẩng đầu, đôi mắt đen bình tĩnh vô ba nhìn về phía chúng tỳ nữ còn đang trong cơn kinh ngạc.