Sau đó hai người lại làm một lần trong phòng tắm, nếu không phải thân thể này của Hạ Nhiên vẫn là lần đầu tiên chỉ sợ còn muốn tiếp tục.
Thời điểm buổi sáng hôm sau tỉnh lại, ánh mặt trời đã lên cao.
Người Hạ Nhiên giống như bị xe tăng nghiền qua nhưng tâm tình lại sung sướиɠ xưa nay chưa từng có.
Thậm chí hồi tưởng sự tình tối hôm qua, cô còn có chút chưa đã thèm.
Nghiêng đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Hàn Đình, không phải cái vẻ mặt bá tổng kia cũng thuận mắt hơn nhiều.
Cô ngồi dậy, chọc chọc côn ŧᏂịŧ đang "chào cờ" dưới thân Cố Hàn Đình: “Cậu nhóc nhỏ, lần sau gặp lại.”
Sau đó đi xuống giường, mặc quần áo mà hội sở đưa tới, thả một cái thẻ ngân hàng trên đầu giường, trang điểm xong, nhàn nhã mà rời đi.
Đi đến sảnh lớn của hội sở, cô liếc mắt một cái đã thấy Giang Tiểu Nhiễm cùng với Hạ Thiếu Đường ngồi trên sô pha.
Kỳ thật tối hôm qua khi Cố Hàn Đình nghe điện thoại, cô cũng biết người gọi tới chính là Hạ Thiếu Đường, nhưng nội dung cụ thể cô lại không rõ lắm.
Nhưng thật sự không biết thì ra hai người bọn họ còn ngây ngốc ở cùng nhau.
Cô nhướng mày đi qua: “Hạ thiếu, Tiểu Nhiễm.”
“Phu nhân!” Giang Tiểu Nhiễm bật dậy chạy đến bên người cô, đầu tiên là thần sắc vui mừng khi nhìn thấy cô, rất mau vui mừng bị cảm xúc phức tạp thay thế, nhìn cô muốn nói lại thôi.
Phản ứng của Hạ Thiếu Đường lại trực tiếp hơn nhiều, dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô sau đó lại nhìn phía sau cô: “Đình ca đâu?”
Hạ Nhiên đáp ngắn gọn dễ hiểu: “Còn ngủ.”
Mà đây cũng chính diện khẳng định tối hôm qua cô cùng Cố Hàn Đình ở bên nhau.
Thần sắc Hạ Thiếu Đường tức khắc càng thêm phức tạp, Giang Tiểu Nhiễm cũng vậy, muốn nói cái gì nhưng lại không dám nói.
Cả người Hạ Nhiên mệt muốn chết, không có tâm tư pha trò với bọn họ, một tay ném chìa khóa cho Giang Tiểu Nhiễm: “Đi thôi, đưa tôi đi SPA.”
Giang Tiểu Nhiễm cũng chưa phản ứng lại, một hồi lâu mới trả lời “Vâng vâng” hai tiếng, thấy Hạ Nhiên đã đi ra ngoài, vội đi theo.
Đến khi lên xe cô nàng mới nhịn không được hỏi: “Phu nhân, chị không phải nói chị không thích tiên sinh sao, sao lại còn cùng tiên sinh…”
Chữ đằng sau cô không mặt mũi nói ra.
Tối hôm qua sau khi cô bị người của hội sở dẫn ra khỏi, vốn dĩ muốn về nhà, nhưng nghĩ lại không yên tâm để phu nhân ở hội sở một mình nên trở về tìm cô, kết quả tất cả các phòng không thấy cô, hỏi người phục vụ của hội sở cũng không biết cô đi đâu.
Sau đó đυ.ng phải Hạ thiếu đang tìm tiên sinh nên hỏi hắn có biết phu nhân ở đâu hay không.
Kết quả Hạ thiếu vừa lúc muốn gọi điện thoại cho tiên sinh, bởi vì cô cầu xin nên Hạ thiếu hỏi tiên sinh có biết phu nhân ở đâu hay không, sau đó cô nhìn thấy Hạ thiếu hỏi xong câu này thì một lần kích động, sắc mặt biến đổi.
Sau khi cất điện thoại nói với cô, phu nhân đang cùng tiên sinh làm chuyện đó, làm cô sợ hãi ngay lập tức.
Ngày hôm qua phu nhân nói với cô là không thích tiên sinh, lúc ấy cô còn tin, kết quả quay đầu đã cùng tiên sinh ngủ! Cô cũng không biết phu nhân với tiên sinh là tự nguyện hay là phu nhân lừa cô sau đó đi cưỡng ép ngủ tiên sinh!
Hơn nữa trước kia khi kết hôn cũng chưa từng ngủ, hiện tại ly hôn lại ngủ, đây là chuyện gì!
Cô gấp đến mức như kiến bò trên chảo nóng, cố tình sau đó phu nhân không có một tin tức, cả buổi tối làm cô lo lắng muốn chết!
Giang Tiểu Nhiễm gấp đến mức không ra hình người, Hạ Nhiên lại nghiêng người dựa đầu rất có hứng thú mà nhìn bộ dáng mặt đỏ tai hồng của cô.
Đừng nói, còn rất đáng yêu.
Cuối cùng thấy cô nàng thật sự dừng không được, cô nhổm dậy, ngón trỏ để ở trước môi cô nàng nói: “Tôi có chừng mực, tôi muốn làm cái gì, em đừng động, ngoan ngoãn làm theo việc tôi phân phó là được.
Còn có, tôi đã ly hôn, sau này không cần gọi tôi ‘ phu nhân ’, cũng không cần gọi Cố Hàn Đình là ‘ tiên sinh ’, còn hiện tại, lái xe, đi đến nơi tôi muốn, Ừ?”