Chương 7: Là tiền lương gấp ba lúc trước của nàng đó

Chương 7: Là tiền lương gấp ba lúc trước của nàng đó

Lật qua lật lại hợp đồng...Ha, thế này sao lại là hợp đồng a, quả thực là khế ước bán thân. Có loại cảm giác mình bị bán cho chị ấy làm nha hoàn. Chỉ là thấy được tiền lương đãi ngộ, Lăng Mộc không khỏi có chút nhảy nhót nhỏ, là tiền lương gấp ba lúc trước của nàng đó. Nha hoàn thì nha hoàn đi, đột nhiên cảm thấy chính mình rất không cốt khí. Vẫn là ký xuống tên của chính mình

"Đi nấu cho ta ly cà phê!"

"Dạ!" Nha hoàn giờ khắc này đã login

"Quá đắng!" Kiều Chỉ hơi nhướng mày

"Em đây thì đi đổi, người chờ chút"

"Quá ngọt!"

"A? thật hay giả? em cảm thấy vẫn tốt a" Kiều Chỉ trừng nàng một cái

"Em đi đổi lại" Lăng Mộc có khí vô lực nói.

"Bỏ đi, rót nước nóng cho ta"

"Vâng" Lăng Mộc trợn tròn mắt, cảm thấy Kiều Chỉ nhất định là đang đùa bỡn nàng

"Đem văn phòng quét dọn một chút" Lăng Mộc mới vừa đem nước để tới trên bàn của Kiều Chỉ lại nhận được mệnh lệnh

"Không phải có dì....quét...dọn...vâng Kiều tổng, em đây thì đi quét dọn" Lăng Mộc phát hiện chỉ cần đối mặt với Kiều Chỉ nàng liền không còn sức lực

Phí hết tinh thần cuối cùng quét dọn sạch sẽ. Mệt đến nàng đặt mông xìu ở trên ghế. "A~ hí~" Nàng quên có thương tích trên mông. Kiều Chỉ ngẩng đầu nhìn nàng. Mặt nàng đỏ lên, thực sự là mất hết mặt. Cẩn thận ngồi vào trên ghế bắt đầu thu dọn văn kiện. Sắp tới buổi trưa, Lăng Mộc đau dạ dày lại tái phát, nàng muốn đi ra ngoài mua chút thuốc giảm đau

"Đi làm gì?" Đột nhiên bị Kiều Chỉ gọi lại

"Đi Toilet" Kiều Chỉ thấy nàng ôm bụng làm như có chút không thoải mái. Đến gần phát hiện Lăng Mộc đầu đầy mồ hôi lạnh sắc mặt tái nhợt

"Đi bệnh viện với ta!"

"Không cần đi, một chút thì tốt thôi"

"Ít nói nhảm" Kiều Chỉ đem nàng bồng ngang lên, kêu tài xế

"Bác sĩ, em ấy thế nào rồi?" Kiều Chỉ vừa lo lắng lại sốt ruột

"Không có gì đáng ngại, lâu dài lúc trước ẩm thực không quy luật dẫn đến đau dạ dày, người trẻ tuổi các ngươi chính là vậy, còn không phải tìm tội chịu cho chính mình? Trở về để cô ấy từ từ điều dưỡng. Nhớ để cô ấy ăn cơm sáng"

"Cảm ơn bác sĩ" Kiều Chỉ đầy mặt bất đắc dĩ. Đi tới phòng bệnh, nhìn Lăng Mộc nằm ở trên giường đeo nước biển, Kiều Chỉ thật sự là vừa tức vừa đau lòng

Hết chương 7