Chương 47: Thật sự rất sợ em cũng không tỉnh lại nữa

Chương 47: Thật sự rất sợ em cũng không tỉnh lại nữa

"Thời điểm không còn sớm, ngươi đi về trước đi, ta ở đây chăm sóc em ấy"

"Được" Diệp Thanh Dật ngáp một cái. Mấy ngày nay cô ấy luôn đang bận chuyện công ty, xác thực mệt muốn chết rồi

Đuổi đi tất cả mọi người, Kiều Chỉ như thường kể cho Lăng Mộc nghe những việc trãi qua của mấy năm này. Dù cho thời gian qua đi vạn năm, ở một khắc đó nhìn thấy em, tất cả thì như hôm qua

Lăng Mộc là ở đêm hôm ấy tỉnh lại. Ngọ ngoạy mở hai mắt ra, đi kèm từng tia một đau đớn. Rõ ràng cảm giác tay bị cái gì bao bọc lấy, rất ấm áp. Hơi nghiêng đầu, dựa vào ánh trăng ngoài cửa sổ thấy được nữ nhân nằm nhoài bên cạnh mình, có lẽ là ánh trăng quá trắng xám, làm nổi bật gương mặt của nữ nhân có chút trắng bệch. Khóe miệng không cảm thấy giương lên, thận trọng rút ra bàn tay bị nữ nhân nắm chặt, khẽ vuốt trên khuôn mặt của cô, đem sợi tóc của cô vén đến sau tai, cứ như vậy lẳng lặng nhìn. Em còn sống, thật tốt, em còn có thể gặp lại được chị, thật tốt. Mấy ngày nay, những câu nói kia, cô nói với nàng, nàng tất cả đều nghe được, nàng rất muốn ôm lấy cô, nói cho chị ấy biết chính mình lại chẳng phải là mỗi ngày đều đang nhớ chị ấy, mỗi ngày sống ở trong thống khổ của tương tư. Nhìn thân thể đơn bạc nằm nhoài bên giường kia, không khỏi có chút đau lòng. Liền rút ra ống dẫn mang lên mặt trên tay, phí hết sức lực lớn mới ngồi xuống, nhẹ nhàng đem cái chăn khoát lên trên người Kiều Chỉ, cho dù chính mình rất nỗ lực khống chế không làm ra âm thanh, lại vẫn là đánh thức chị ấy rồi

Nhìn người trước mặt khẽ mỉm cười đối với mình, Kiều Chỉ có chút không dám tin xoa xoa con mắt, còn tưởng rằng mình đang nằm mơ "Mộc Mộc~" Đem Lăng Mộc ôm vào trong ngực. "Em cuối cùng tỉnh rồi" Kiều Chỉ ức chế không được nội tâm kích động, "Em biết không, tôi, tôi trong mấy ngày qua rất sợ, thật sự rất sợ em cũng không tỉnh lại nữa, ô ô ô"

"Em không sao rồi." Lăng Mộc vỗ vỗ phía sau lưng cô

"Em bây giờ, có chỗ nào không thoải mái hay không?"

"Không, chính là có chút không lên được sức lực" Kiều Chỉ đột nhiên đem Lăng Mộc đè ở trên giường

Hết chương 47