Chương 45: Trên người Mộc nhi tại sao có vết thương roi?

Chương 45: Trên người Mộc nhi tại sao có vết thương roi?

Như là có tâm linh cảm ứng, chính đang Lăng Tiến đi du lịch thế giới đột nhiên trong lòng đau xót, liền vô cùng lo lắng trở về

Cửa phòng bệnh đột nhiên bị đẩy ra, Kiều Chỉ ngủ đến đang trầm bị sợ run run một cái. Mắt buồn ngủ mông lung nhìn người tiến vào

"Chú Lăng?" Trong nháy mắt tỉnh táo. Thấy được Kiều Chỉ, Lăng Tiến ngẩn ra

"Mộc nhi thế nào rồi" Trên mặt không nhìn ra biểu tình gì, nhưng trong mắt tràn đầy đau lòng

"Bác sĩ nói, nếu như trong một tuần vẫn chưa tỉnh lại, có thể cũng sẽ không tỉnh lại nữa" Kiều Chỉ hai mắt vô thần, mặt xám như tro tàn. Thân thể Lăng Tiến không khỏi ngã ra sau một chút

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi chú Lăng, đều tại con đều tại con, Mộc Mộc em ấy là vì cứu con mới biến thành như vậy" Kiều Chỉ thất thanh khóc lên

"Nghiệt duyên, nghiệt duyên a, aiz" Lăng Tiến thở phào nhẹ nhõm. Lúc này bác sĩ đi vào kiểm tra thân thể cho Lăng Mộc

"Tất cả bình thường, tôi đây kê thuốc, trị vết thương roi trên người cô ấy, nhớ kĩ mỗi ngày đúng giờ bôi thuốc cho cô ấy, vết thương không thể đυ.ng vào nước"

"Vâng, cám ơn bác sĩ" đợi bác sĩ đi rồi, không khí trong nháy mắt đọng lại

"Trên người Mộc nhi tại sao có vết thương roi?"

"Con đánh"

"Cái gì?" Lăng Tiến áp chế lại lửa giận trong lòng, kiên trì chờ đợi Kiều Chỉ giải thích

"Con hận em ấy năm đó không nói tiếng nào vứt bỏ con!" Kiều Chỉ lời ít mà ý nhiều

"Lẽ nào nó cái gì cũng không nói cho ngươi biết?"

"Không có"

"Năm đó Mộc nhi là vì cứu ta mới bất đắc dĩ rời khỏi ngươi" Lăng Tiến than thở

"Chú người nói rõ ràng!" Kiều Chỉ phảng phất nghe được bí mật kinh thiên gì

"Khi đó ta bệnh nặng, cần một số tiền lớn đến chữa bệnh, tích trữ trong nhà kém xa tiền thuốc thang, Mộc nhi cũng vì thế sức cùng lực kiệt, ngay ở chúng ta mất đi hết cả niềm tin, ba ngươi tìm được Mộc nhi, hắn cho chúng ta rất nhiều tiền, điều kiện duy nhất chính là để Mộc nhi ở trong thế giới của ngươi hoàn toàn biến mất, lúc trước Mộc nhi làm sao cũng không đáp ứng, nhưng nhìn thân thể của ta càng ngày càng tệ, vì cứu ta, Mộc nhi chỉ đành...."

Hết chương 45