Chương 22: Ta giúp ngươi bôi thuốc

Chương 22: Ta giúp ngươi bôi thuốc

"Diệp tổng, em thật sự không có chuyện gì" Lăng Mộc lén lút liếc nhìn Kiều Chỉ có chút sốt sắng

"Tôi nhớ được hôm qua em tỉ mỉ lựa chọn rất nhiều nguyên liệu nấu ăn nói là muốn cho một người rất quan trọng làm một bữa trưa phong phú, chẳng lẽ là cô ấy đem em đánh thành như vậy?" Lúc này tay của Kiều Chỉ bưng lấy ly nước đột nhiên run lên, nơi dưới ngực có một vị trí mơ hồ đau đớn

"Diệp tổng, xin chị đừng hỏi, em thật sự không sao, chẳng qua là một trận hiểu lầm" Nhìn dáng vẻ ẩn nhẫn của Lăng Mộc, Diệp Thanh Dật thật muốn đem nàng ôm vào trong ngực

"Bỏ đi, nếu em đã không muốn nói, tôi không tiện hỏi"

"Ân" Hai người trước mặt châm chước, Diệp Thanh Dật luôn có loại cảm giác nói không ra lời, quan hệ của họ cũng không phải nhìn từ bề ngoài đơn giản như vậy. Giờ khắc này Kiều Chỉ trong lòng đau như kim đâm, cô vạn không nghĩ tới là chính mình hiểu lầm Lăng Mộc

"Diệp tổng hôm nay đến thăm, không phải là đặc biệt đến tìm tiểu trợ lý của tôi chứ" Ngữ khí Kiều Chỉ có chút không thiện

"Ha ha, đương nhiên không phải, hôm nay tôi là bởi vì kế hoạch có biến, liền sớm lại đây thương nghị cùng ngươi"

"Được" Thế là hai người lại bắt đầu hình thức công tác điên người, Lăng Mộc liền ở bên cạnh bưng trà rót nước

"Trước khi vết thương tốt, đều ngủ chung với ta đi"

"Vâng, Kiều tổng" Tuy nói ngủ chung với Kiều Chỉ nàng thật vui vẻ, nhưng nàng một đêm cũng không dám động, sợ mình vượt qua phép tắc, ngủ thế này thực mệt

"Qua đây"

"Được" Lăng Mộc trong lòng có chút sợ. Kiều Chỉ giơ tay cởi đi nút áo của nàng, nhưng mà lúc này nàng không có né tránh cũng không có lắm miệng. Lần này Kiều Chỉ dị thường ôn nhu, tỉ mỉ đem nút áo của nàng từng nút cởi đi, nhẹ nhàng giúp nàng cởϊ áσ sơ mi, lại vì nàng cởϊ qυầи, mỗi một cái động tác đều là cẩn thận như vậy, cuối cùng đem nàng cởi đến trần như nhộng

"Nằm sấp trên giường"

"A?" Lăng Mộc hoàng hốt lo sợ, cho rằng Kiều Chỉ lại muốn đánh nàng

"Ta giúp ngươi bôi thuốc" Kiều Chỉ nhìn ra nàng sợ sệt

"A" Lăng Mộc chậm rãi nằm sấp trên giường, nhìn mấy vết thương phía sau kia của Lăng Mộc mà giật mình, lòng của Kiều Chỉ đau đớn dường như bị chọc vào cái lỗ thủng to

Hết chương 22

Edit: Hình như bộ này tác giả chưa hoàn hèhè