Chương 1: Đừng kêu ta A Chỉ, ngươi không xứng!
Lăng Mộc chưa từng nghĩ tới đời này còn có thể nhìn thấy được Kiều Chỉ nữa, nữ nhân nàng tâm tâm niệm niệm kia, nữ nhân nàng yêu tha thiết. Nàng âm thầm ở trong lòng xin thề: Sau này nhất định phải dùng hết khả năng bồi thường cho A Chỉ. Dù cho, cô đã hận nàng tận xương
Buổi tối ngày hôm ấy trời mưa rất lớn, Lăng Mộc mới vừa làm xong công việc đang muốn đón xe về nhà. Không ngờ bị một nữ nhân uống say khướt va phải lảo đảo, suýt chút nữa ngã vào bên trong nước, vừa mới chuẩn bị giáo huấn nữ nhân này, ngẩng đầu lại nhìn vào một cặp con ngươi nàng không thể quen thuộc hơn được, chỉ một giây trong lòng liền sinh ra rất nhiều cay đắng, vội đem mặt quay qua. Nàng không dám nhìn cô, bởi vì nàng từng tổn thương cô rất sâu. Nữ nhân say khướt mang theo một chút quyến rũ, thấy được người trước mắt lại thanh tỉnh rất nhiều, một cái đem Lăng Mộc đẩy lên trên tường: "Mộc Mộc, tôi rất nhớ em" Mang theo chút khóc nức nở. Lăng Mộc có chút đau lòng, tay không tự giác giơ lên muốn xoa xoa gương mặt của nữ nhân trước mắt này, mới vừa chạm đến sợi tóc, cái cổ liền bị bóp lấy: "Lăng Mộc, ta hận ngươi, hận ngươi lúc trước bỏ ta mà đi, ngươi làm sao nhẫn tâm, lòng làm sao có thể ác như vậy" Kiều Chỉ đã khóc không ra hình thù gì
"A Chỉ"
"Đừng kêu ta A Chỉ, ngươi không xứng!" Lăng Mộc chưa từng thấy A Chỉ như vậy, A Chỉ trước kia ôn nhu, vui vẻ, ánh mắt sạch sẽ. Mà cô bây giờ, lạnh lùng, quyết tuyệt, sạch sẽ trong cặp mắt kia tràn đầy ưu thương, trên người tựa như mọc đầy gai, không để cho nàng dám tới gần. Qua hồi lâu, mặt Lăng Mộc bị bóp đã đỏ đến mang tai, lại không dám phản kháng
"Sau này, ngươi tốt nhất tránh đi thật xa, đừng để ta thấy được ngươi, bằng không, ta thì sẽ không dễ dàng như vậy buông tha cho ngươi" Kiều Chỉ buông lỏng tay, trong đôi mắt mang theo sự quyết tâm. Quay người rời đi.....
Lăng Mộc thở hồng hộc, nhìn bóng lưng A Chỉ đi xa, cuối cùng không nhịn được khóc lên, ở trước mặt A Chỉ, nàng căn bản không có tư cách khóc
Nếu như hôm nay không có gặp được A Chỉ, Lăng Mộc là sẽ không biết A Chỉ hận nàng như vậy, đồng thời Lăng Mộc cũng nhìn ra những năm này A Chỉ cũng không có sống rất tốt. Nàng thầm hạ quyết tâm, nửa đời sau nhất định phải đem hết toàn lực để bồi thường A Chỉ
Hết chương 1
Edit: truyện tuy ngược nhưng số chữ rất ít nhe mn, tại vì truyện này không có bên tấn giang, là tui moi từ tieba ra ak nên số ít xịt luôn, mà trong đây quá trời truyện ngược mà hay không kaka