- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Lãng Mạn
- Chương 19: Bước nhảy, bước nhảy, một người (2)
Lãng Mạn
Chương 19: Bước nhảy, bước nhảy, một người (2)
Đoàn Khanh Nhiên nắm tay Phong Thiếu Bạch đi về phía chiếc dương cầm ở bên kia, vừa đi còn vừa nói: “Thiếu Bạch làm anh trai của cậu ba, tự nhiên có trách nhiệm vì anh em chia sẻ phiền não. Nếu cậu ba không có năng khiếu chơi đàn, như vậy Thiếu Bạch giúp anh một phen, cũng là có thể.”
—— Giọng nói không lớn không nhỏ, lại có thể trùng hợp khiến cho một vòng người quanh mình đều nghe được.
Lời này làm tiểu tâm tư làm thấp đi Phong Thiếu Bạch của Phong Thiếu Quân tự sụp đổ, thậm chí còn dán lên cái thanh danh tốt yêu quý anh em cho Phong Thiếu Bạch.
—— Thế gian này, luôn là lời đồn đãi truyền đến nhanh nhất. Huống chi, đây chỉ là yến hội trăm người tập trung trong sân. Chỉ cần truyền tai nhau, không cần thiết trong chốc lát, tin tức Phong nhị thiếu thay em trai diễn tấu dương cầm liền lan truyền đến mọi người đều biết. Chờ khi Phong Thiếu Bạch ngồi ổn định ở bên cạnh dương cầm, tự nhiên cũng không có người nào kinh ngạc.
Phong Thiếu Bạch đối với dương cầm tự nhiên là có bóng ma. Anh ngẩng đầu nhìn Đoàn Khanh Nhiên, có chút không xác định, nhỏ giọng hỏi: “Thật sự phải đàn sao?”
Đoàn Khanh Nhiên đưa lưng về phía mọi người, trừng tên ngu ngốc này: “Đương nhiên rồi. Anh dám không đàn, liền về nhà tự mình đóng gói cút đi.” —— Cô đều vì anh tạo dựng tiếng tăm tốt, chẳng lẽ anh còn muốn lâm trận bỏ chạy sao?
Phong Thiếu Bạch có chút ủy khuất, cúi đầu nhìn lại ngón tay của mình: “Anh…… Kỳ thật rất nhiều năm không chạm vào dương cầm, cũng không biết có được không nữa……”
Đoàn Khanh Nhiên: “……” —— Tuy rằng không biết Phong Thiếu Bạch rốt cuộc đã trải qua cái gì, hiện giờ mới có thể đối với dương cầm trước kia yêu tha thiết như vậy sinh ra kháng cự, nhưng Đoàn Khanh Nhiên khẳng định, chuyện này, nhất định vẫn là thoát ly không được quan hệ với nhà họ Phong!
Cô suy nghĩ, đột nhiên lại mở miệng: “Anh còn có nhớ khi còn nhỏ, anh nói hy vọng có một ngày có thể giống như mẹ anh, trở thành một nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng, để cho người phụ nữ xinh đẹp nhất trên thế giới làm bạn nhảy khi anh chơi dương cầm hay không.”
Phong Thiếu Bạch kinh ngạc: “Anh từng nói như vậy sao? Để cho người phụ nữ xinh đẹp nhất trên thế giới làm bạn nhảy? Khi còn nhỏ làm sao mà anh lại nông cạn như vậy chứ?”
Đoàn Khanh Nhiên nhịn không được trừng anh một cái, nói cho anh sự thật: “Anh luôn luôn đều không khắc sâu.” Dừng một chút, lại nói, “Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là hôm nay tôi sẽ vì anh mà thực hiện nguyện vọng này. Tuy rằng bạn nhảy không phải người phụ nữ xinh đẹp nhất trên thế giới, nhưng tôi cảm thấy, xứng với anh vừa vặn tốt.”
Phong Thiếu Bạch nghe được sửng sốt một chút, khi hoàn toàn còn chưa có phản ứng lại đây, liền thấy Đoàn Khanh Nhiên đột nhiên duỗi tay xé váy dài lộ ra đôi chân, tiếp theo xẻ tà cao ở phía bên phải.
Đoàn Khanh Nhiên nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Phong Thiếu Bạch rồi nói: “Anh đánh đàn, tôi thành bạn nhảy của anh. Hoặc là, anh cũng có thể lý giải là, tôi khiêu vũ, anh đệm nhạc cho tôi. Muốn tiến hành hay không, chính anh nhìn mà làm.”
—— Thối lui vài bước, kéo giãn tứ chi, bày ra tư thế khiêu vũ, liền chờ Phong Thiếu Bạch đánh đàn.
Không chỉ Phong Thiếu Bạch ngây người, tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc choáng váng.
—— Không nghe nói qua còn có cái tiết mục này bạn nhảy mà ta?
Lực chú ý của mọi người đều hoàn toàn tập trung tới trên người của người phụ nữ dung mạo bình thường này, giống như đều quên mất bọn họ còn đang chờ chính là khúc nhạc dương cầm của cậu hai nhà họ Phong.
Loại người bề trên này nhìn người ở dưới bằng cái loại ánh mắt trần trụi coi khinh không chút nào che giấu này, Phong Thiếu Bạch khắc ghi ở trong xương cốt, nhớ rõ ràng rành mạch, một khắc đều không thể quên.
Hiện giờ, từ bốn phương tám bắn tới ánh mắt lên trên người Đoàn Khanh Nhiên, có tò mò, có hoài nghi, càng có khinh miệt mà Phong Thiếu Bạch quen thuộc.
Tuy rằng biểu tình của Đoàn Khanh Nhiên vẫn như cũ không thay đổi, phảng phất cái nhìn của người khác không sinh ra được bất kỳ ảnh hưởng gì đối với cô, nhưng Phong Thiếu Bạch là tuyệt đối chịu không nổi bà xã nhà mình gặp kiểu đối đãi này.
Phong Thiếu Bạch xưa nay biết Đoàn Khanh Nhiên tính tình quật cường, khi nào mà anh bắt đầu đánh đàn, Đoàn Khanh Nhiên chỉ sợ cũng sẽ giữ loại tư thái này chờ anh tới khi đó mới thôi.
Phong Thiếu Bạch nhìn Đoàn Khanh Nhiên, ngón tay rốt cuộc đặt trên phím đàn.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Lãng Mạn
- Chương 19: Bước nhảy, bước nhảy, một người (2)