Đột nhiên trước mặt Lưu Tử Tinh hiện lên 3 lựa chọn:
[Lựa chọn 1: Gia nhập Ma Đan Các, thu hoạch được Tam Vị Luyện Đan Thuật]
[Lựa chọn 2: Gia nhập Ma Phù Các, thu hoạch được Thiên Cảm Luyện Phù Thuật]
[Lựa chọn 3: Gia nhập Ma Khí Lâu, thu hoạch được Phá Xác Luyện Khí Thuật]
Nhìn 3 lựa chọn, hắn ngược lại có chút nhức đầu, xem bộ dáng phần thường cũng không có khác nhau là mấy a!
Luyện Phù là không có khả năng, trong người hắn không có một cái Danh Hiệu nào về Luyện Phù, thiên phú không rõ nếu mà làm bậy thì hối hận không kịp!
Luyện Khí? Vạn Khí Bính cho hắn cực mạnh Luyện Khí thiên phú nhưng nếu tính ra thì Luyện Khí có chút cực...Out!
Chỉ còn duy nhất Luyện Đan! Pikachu...Phi! Ta chọn lựa chọn 1!
Đây không phải vì yêu thích hay gì mà đã quá tính toán kĩ lưỡng, hắn có một cái phẩm chất rất cao Đan Lô, không thể để lãng phí a!
“Ting! Sau khi gia nhập Ma Đan Các phần thưởng sẽ được phát!”
Lưu Tử Tinh gật gật đầu, ôm mặc quần hoa Phệ Thiên liền chạy về phía Ma Đan Các vị trí...
Không được bao lâu, hắn đã tới nơi.
Nhìn một hàng dài kéo vào trong, Lưu Tử Tinh tâm lý có chút tuyệt vọng...
Đây là phải đợi bao lâu a!
Phệ Thiên bên cạnh thở dài, vỗ vỗ vai Lưu Tử Tinh: “Làm cái người có văn hóa đi bạn ơi.”
Lưu Tử Tinh: “...”
Ta giống không có văn hóa người sao? Ngươi nghĩ ta giống sao?!
Trong lòng ý tưởng xen ngang trực tiếp dập tắt, không thể để cho chó nó cười được.
Nhưng đột nhiên lúc này một cái người quen xuất hiện.
Lưu Tử Tinh thấy gượng mặt này có chút quen, không phải là cái kia Tô Mộng Như đây sao!
Nhớ tới tràng cảnh xấu hổ, Lưu Tử Tinh cả người căng chặt, tâm lý chột dạ...
‘Nếu để nàng ta biết được chắc chắn sẽ băm thây ta...’
Đương nhiên, hắn là không biết thân phận của bản thân đã bị người ta xem cái thấu, bằng không hắn làm sao dám trốn nơi này, mà là trực tiếp liền chạy!
Tô Mộng Như hơi liếc Lưu Tử Tinh, khóe miệng cong lên ác thú vị nụ cười.
Lưu Tử Tinh: Điệu cười hơi quen nha! Không phải là lúc ta chuẩn bị hố người điệu cười sao?— QUẢNG CÁO —
Nuốt nước bọt, đã có chạy trốn xúc động.
Tô Mộng Như đi tới, ngón tay thon dài đẩy lên Lưu Tử Tinh cằm, nàng cười tràn đầy mê hoặc nói: “Tiểu đệ đệ~ Ta xem ngươi như thể tráng kiện, muốn hay không cùng tỷ tỷ vui đùa?”
‘Tráng kiện em gái ngươi! Tưởng đá gà sao mà tráng kiện!’ Trong lòng phun tào.
Bất quá cảm nhận thấy chung quanh ghen ghét oán hận ánh mắt, Lưu Tử Tinh biết chính mình bị gài!
Quả nhiên đều là sinh vật suy nghĩ bằng phần dưới, nông cạn a!
Lưu Tử Tinh ánh mắt truyền tin tức: Ngươi nghĩ như vậy là thắng được ta? Ngươi nghĩ ngươi chỉ có vài chiêu liền buộc ta thua cuộc? Ta! Lưu Tử Tinh! Là cái người mặt dày vô sỉ, tưởng dễ như vậy thua sao?
Lưu Tử Tinh biểu thị: Đéo!
Hắn cả người lưng còng xuống, sắc mặt như sơn màu trực tiếp biến trắng bệt vô quang, ho khan: “Khụ khụ! Sư...Sư..T..Tỷ nói...Đùa....Ta...Cái...Này...Khụ khụ!”
Ho khan một tiếng, Lưu Tử Tinh ngã xuống đất, mắt trợn trắng miệng sùi bọt mép, diễn kỳ làm người khác tin phục!
Tô Mộng Như: “...”
Từ trước tới giờ, ta lần đầu tiên gặp một người vô sỉ như vậy!
Những ánh mắt kia rời đi, trong lòng thầm nhủ: ‘Chỉ là cái gần đất xa trời người! Không nên ghen ghét! Không nên ghen ghét!’
Lưu Tử Tinh khinh thường nhìn Tô Mộng Như, như thể nói: Muốn đấu với ta! Ngươi còn non lắm!
Tô Mộng Như giận quá thành cười, không nói một lời tay cầm lấy cổ Lưu Tử Tinh như cầm cổ chó kéo vào trong Ma Đan Các!
Phệ Thiên: “...”
Lưu Tử Tinh: “...”
Ngươi ngay cả người gần chết cũng không tha? Hung ác như vậy sau này gả kiểu gì?
Trong lòng cầu sinh dục bạo phát, Lưu Tử Tinh bám lấy cái chân người bên cạnh, tràn đầy điên khùng cười nói: “Con mẹ nó! Có chết thì cả lũ chết!”
Vô danh tiểu tốt: “...”
Ta rất tuyệt vọng được không?
Tô Mộng Như lực còn hơn trai mười tám, kéo một cái còn đang đứng nam tử cũng đi theo kéo lê kéo lết...
Nhưng lại nhanh trí, giống như Lưu Tử Tinh kéo chân người bên cạnh, trong miệng thuật lại Lưu Tử Tinh lời kịch: “Con mẹ nó! Có chết thì cả lũ chết!”
...
— QUẢNG CÁO —
Một lúc sau, một con rết đan xen do nhiều người nối lại với nhau hình thành...
Trưởng Lão Ma Đan Các nhìn Tô Mộng Như kéo một ‘con rết người’ tới, sắc mặt câm lặng, cảm xúc lạnh nhạt tới ngu người: “...”
Các ngươi biết gì là đau khổ không? Đó chính là sống chung với một lũ không bình thường...
Trưởng Lão Ma Đan Các thở dài nhìn Tô Mộng Như: “Ai! Nha đầu ngươi không thấy phiền sao?”
Tô Mộng Như chớp chớp mắt: “Không phiền! Giúp ta xem tiểu tử này có hay không thiên phú Luyện Đan!”
Trưởng Lão Ma Đan Các nhìn kéo dài một quảng ‘rết người’, sắc mặt như thường nói: “Ý ngươi là tiểu tử nào?”
Tô Mộng Như giơ tay lên, Lưu Tử Tinh như chó con một dạng bị giơ cao.
Lưu Tử Tinh: “...”
Càng ngày càng thấy đi sai, là ta điên hay thế giới này không bình thường?
Trưởng Lão Ma Đan Các gật gật đầu: “Tên?”
“A..Lưu Tử Tinh.” Do dự một chút thì khai báo tên thật.
“Ân? Là cái kia hạng nhất sao?”
“Ai da! Trưởng Lão ngươi thật là tinh mắt, có thể hay không giúp ta một chút?” Lưu Tử Tinh khóc không ra nước mắt nịnh hót nói.
“Được rồi, nha đầu ngươi thả hắn xuống đi...”
Tô Mộng Như bĩu môi thả Lưu Tử Tinh xuống.
Lưu Tử Tinh sờ sờ cổ, đều bầm tím a!
Trong lòng đánh gia Tô Mộng Như vào dạng nữ nhân không nên tới gần, là cấp bậc Sư Tử Hà Đông! Chỉ xếp sau Triệu Tuyết Godzilla cấp bậc...
“Ngươi tĩnh tâm ngưng thần rồi đặt tay lên đằng kia cột đá, nếu có thiên phú Tinh Thần Lực thì sẽ ngay ở đó thức tỉnh! Sẽ bước vào vòng thứ hai!”
Lưu Tử Tinh nghe đều mơ hồ, Tinh Thần Lực là niệm lực sao?
Quả nhiên thiếu kiến thức là một tội lỗi a! Sau này phải chăm chỉ đọc sách hơn mơi được!
Lắc lắc đầu, vẫn là trở lại việc chính để còn chuồn lẹ! Lưu Tử Tinh đi tới trước cột đá, đơn giản nhắm mắt tĩnh tâm lại.
Theo thời gian trôi qua, Lưu Tử Tinh chỉ đơn giản cảm thấy chung quanh tồn tại như phai nhạt, bản thân tiến vào một loại khác thường trạng thái...
Mở mắt ra, bản thân như đứng trong vũ trụ vĩnh hằng, cảnh tượng hùng vĩ làm Lưu Tử Tinh choáng ngợp, bất quá toàn bộ đột nhiên tối đen như mực, ngôi sao trên trời như rơi xuống phàm trần, toàn bộ biến mất.
“Đây là đâu?” Lưu Tử Tinh khó hiểu nói.— QUẢNG CÁO —
[Tinh Thần Chi Hải: Vạn người chỉ có một người sở hữu được! Khởi nguồn của Tinh Thần Lực là ở đây! Tinh Thần Lực mơ mơ hồ hồ, nói có nhưng nhìn không rõ, nói không nhưng lại cảm thấy nó tồn tại! Đây chỉ là ý niệm trong ngươi!]
[Nhiệm Vụ: Khởi Đầu Tinh Thần GIả!]
[Tinh Thần Giả từ xưa đã hiếm thấy, cũng là bước đầu để tiến tới những nghề nghiệp Luyện Đan, Luyện Khí...Tinh Thần Niệm Lực khống chế đồ vật so với Chân Khí càng dễ dàng, uy lực đánh thẳng Linh Hồn! Gϊếŧ người không dấu vết! ]
[Yêu Cầu: Đắp ra bản thân Tinh Thần Thú! Thắp sáng đệ nhất Đại Tinh Thần! ]
[Thu Hoạch: Tinh Thần Khí: Mệnh Hồn Châm! Tinh Thần Kỹ: Vô Hình Thấu Âm Chưởng! Danh Hiệu Thiên Tài Tinh Thần Giả! ]
Lưu Tử Tinh: “Nghe bộ dáng có chút ngầu a...”
Theo cái này hướng đi, Hệ Thống đây là ép hắn theo Tam Tu sáo lộ!
Thể Tu! Linh Tu! Nếu tính ra Tinh Thần Giả chính là Hồn Tu đi!
Thể Tu chủ nhục thân! Linh Tu chủ năng lượng! Hồn Tu chủ linh hồn! Bộ tam tổ hợp phải nói là quá hoàn hảo a!
“Rồi cái gì là Tinh Thần Thú a? Không cho cái hướng dẫn sao?”
[Liên tưởng tới một loại sinh vật thì sẽ xuất hiện giống như vậy sinh vật! Bất quá lưu ý rằng tùy mức độ sẽ có khó và dễ! Sinh vật giai cấp càng cáo càng khó đắp nặn]
Lưu TửTinh: “Bằng không, chơi một con Rồng?”
Trong người đã có Phượng, chơi thêm con Rồng cho thành Long Phượng, nói không chừng vận khí tăng cao thì sao?
Do không biết Tinh Thần Thú thứ này là gì, Lưu Tử Tinh quyết định làm đại!
Trước tiên suy nghĩ tới cái thân rồng.
Trước mặt Lưu Tử Tinh cũng xuất hiện thân rồng, bộ dáng đích thực là thần kỳ!
Nhưng đột nhiên, một cỗ áp lực ập đến, thân rồng trực tiếp hóa thành cát bụi.
Lưu Tử Tinh: “...”
Lúc này hắn càng thêm tập trung, nhất định phải làm tới một con rồng chơi!
Trong đầu chỉ nghĩ tới bộ dáng của con rồng thon dài phương đông, Lưu Tử Tinh không dám có chút sơ ý.
Dẫu sao ai lại muốn một con rồng hoàn chỉnh bá khí gương mặt lại là cái chó mực chứ! Bộ dáng đó...Emma!
Phệ Thiên: “Hắc xì! Ai gọi ta a?”