Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lặng Lẽ Rút Vòng Quay May Mắn Đợi Ngày Quẩy

Chương 29: Hắc Ám Phượng Hoàng Hóa

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vạn Khí Binh hóa thành Trảm Hổ Đao cùng Linh Hồ Kiếm bộ dạng, ngay phía sau biến thành khí vụ mông lung hòa làm một thể với trong tay Lưu Tử Tinh Trảm Hổ Đao, Linh Hồ Kiếm.

Đao ngân kiếm vang như hổ gầm linh hồ kêu vang! Đao kiếm phía trên xuất hiện một loại thần bí phù văn, vốn dĩ trước đó chưa từng xuất hiện.

Lưu Tử Tinh cười nói: “Để xem ta ngươi ai là ngươi thắng!”

Dứt lời liền lao lên, đao kiếm trong tay cùng một lượt chém về phía trước.

Triệu Vũ ánh mắt nghiêm túc, trong tay trường kiếm chấn động dùng ra Hồng Viêm Kiếm.

Hồng Viêm Kiếm cùng đao kiếm đối oanh, hỏa tinh bắn tung tóe nhưng chỉ ngay sau đó liền bị phá tan tành!

“Răng rắc!” Tiếng nứt mẻ, kiếm trong tay Triệu Vũ dần vỡ thành những mảnh vụn.

Lưu Tử Tinh ánh mắt sáng lên, nhân cơ hội này dùng chân đá mạnh vào ngực Triệu Vũ.

“Phốc!” Triệu Vũ bị đá bay, trên không trung phun ra máu tươi đỏ ngầu làm cho dàn nữ cuồng idol kêu thất thanh thảm thiết: “A!!!”

“Ác thú đánh bị thương ta Vũ ca ca a! Ta muốn chết!”

“Ô ô ô! Trừng trị cái kia ác thú đi!”

...

Lưu Tử Tinh phun tào: “Đánh cũng không yên, thật mệt mỏi a...”

Triệu Vũ còn ở trên không trung lúc này cắn răng nhịn đau, tay cháy lên hỏa diễm bắn mạnh về sau lưng.

Mượn lực đẩy này, Triệu Vũ như tên lửa phóng về phía Lưu Tử Tinh.

Lưu Tử Tinh: “Má nó! Nhân hình rocket!”

Triệu Vũ song quyền cháy lên hỏa diễm, ánh mắt hung lệ đánh ra quyền pháp: “Hỏa Sư Quyền!”

Quyền ấn như hóa cuồng sư, lông tóc như hỏa diễm đánh về Lưu Tử Tinh, nóng như liệt nhật khí tức làm người đổ mồ hôi, cho dù là phía xa khán đài cũng cảm nhận được cường đại khí tức tràn đầy áp lực này!

Lưu Tử Tinh nhìn bay tới quyền ấn thì tức giận nói: “Con mẹ nó! Ngươi xem ta cái này Thể Giả là làm băng rơm sao!”

Hai tay quỷ trảo âm trầm, Cực Tốc Quỷ Trảo lại xuất hiện trên võ đài.

Hỏa Sư lao tới vốn dĩ cực kỳ cường hoành lại hóa thành mây khói tự tiêu tan.

Triệu Vũ đồng tử trong mắt co rụt lại: “Thật nhanh!”

Lưu Tử Tinh không nói gì, tay cầm Trảm Hổ Đao nhanh như chớp đánh tới!

Triệu Vũ sau lưng Võ Hồn đổi màu, dần biến thành một cái đỏ thẫm hỏa diễm.— QUẢNG CÁO —

Tâm thần vừa chuyển, hỏa diễm hóa thành trường kiếm lao lên tấn công.

Cả hai đánh không ai nhường ai, bị thương thì móc trong ra đan dược nuốt vào.

Bất quá nói về đánh lâu dài, Lưu Tử Tinh biểu hiện bản thân là trùm!

Cứ thế mà đánh mãi, mặt trời trên cao xuống núi lúc nào không hay.

Thời khắc này Lưu Tử Tinh cùng Triệu Vũ đều thở hổn hển, cho dù ăn rất nhiều đan dược nhưng theo thời gian dài không luyện hóa thì vẫn có chút tắc nghẽn, ít đi hiệu quả so với ban đầu!

Triệu Vũ cả người run rẩy, ánh mắt cháy lên ngọn lửa nhìn về Lưu Tử Tinh: “Muốn hay không chơi tới bến? Lấy ra bản thân đáy hòm thủ đoạn?”



Lưu Tử Tinh định nói gì nhưng nhìn thấy ánh mắt của Triệu Vũ thì lại phun tào: “Lão Triệu a...Ta nghĩ rằng ta thực ra không thể quyết định nha!”

Triệu Vũ cười: “Thông minh!”

Sau lưng hắn Hỏa Diễm Võ Hồn bừng cháy dữ dội, so với trước màu sắc cực kỳ khác biệt thế nhưng là màu trắng!

Triệu Vũ hít sâu một hơi, thét to: “Bạch Viêm Thánh Thể!”

Bạch sắc hỏa diễm bùng cháy, không nói một lời phóng thằng vào thể nội Triệu Vũ.

Nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy khí tức của hắn không ngừng kéo lên, chưa gì đã lên tới Tụ Khí Ngũ Trọng Thiên!

Bạch sắc hỏa diễm bao vây khắp người Triệu Vũ, như liệt nhật nóng rực khí tức làm người kinh hãi từ đó phát ra, Triệu Vũ lúc này càng giống như một tôn Hỏa Thần! Mặc dù Tu Vi chỉ có Tụ Khí...

Lưu Tử Tinh líu lưỡi: “Cái này nhìn hơi bị ngưu a!”

Bất quá bản thân cũng không thể xấu mặt được, nếu không chơi cái lời thoại biến hình?

Nghĩ tới bản thân bộ dáng như siêu nhân chơi cái xấu hổ lời thoại, Lưu Tử Tinh khó hiểu có loại muốn đào đất chôn bản thân cho bớt xấu hổ...

Cả đời này cũng không chơi mấy thứ này! Đây chỉ là dành cho trẻ em lời thoại!

Lắc lắc đầu, Lưu Tử Tinh dưới chân bốc lên Hắc Ám Hỏa Diễm, cả người khí tức biến thành cao quý khó tả.

“Các ngươi có hay không thấy ác thú đang đẹp lên?”

“Ngươi cũng vậy?”

“Mắt ta có hay không vấn đề a?”

...

— QUẢNG CÁO —

“Hắc Ám Phượng Hoàng Hóa!” Lưu Tử Tinh nói nhỏ.

Trên người lớp trang điểm cháy lên, màu nhuộm trên tóc cũng đang từ từ bốc khói trở lại màu tóc đỏ hồng lúc đầu!

Tô Mộng Như trong căn phòng đồng tử co rụt lại: “Là tên kia!”

Hồng Hi Nguyệt bên cạnh không nhận ra Tô Mộng Như dị biến, đơn giản bây giờ nàng đều chảy nước dãi thèm thuồng nhìn Lưu Tử Tinh, không hề quan tâm tới những việc khác!

Hai tay Lưu Tử Tinh dần dần bién dị, như mọc lên vảy, móng vuốt dài nhọn lại cao quý như phượng trảo!

“Phốc!” Phương Hoàng Chi Dực phá xác mà ra, che đi một mảnh bầu trời chỉ còn lại một màu hắc ám!

Lưu Tử Tinh lúc này bộ dáng không quá giống với con người, ngược lại càng giống Điểu Nhân...

Ân, một cái rất đẹp Điểu Nhân...

Phượng Hoàng Chi Dực to lớn che hết hắn cả gương mặt, nên cũng không quá lo lắng về việc bị ngươi khác xem thấy.

Trên khán đài đám người trầm trồ kinh ngạc: “Mặc dù không thấy rõ mặt nhưng có vẻ rất đẹp.”

“Mắt ta đều muốn sáng mù, đây là cái gì thao tác a!!”

“Ta bỗng dưng thấy ác thú đang che giấu diện mạo!”

“Không có khả năng a!”

“Đúng vậy! Không có khả năng!”



“Tên đó xấu như vậy! Sao mà che mặt được!”

Đám người rất nhanh phản bác, không ai cho là Lưu Tử Tinh thật sự đẹp.

Dẫu sao một cái bề ngoài xấu l*иg xấu lộn thì trong tiềm thức đám người không cho là hắn có thể đẹp được!

Lưu Tử Tinh ánh mắt lạnh nhạt nhìn Triệu Vũ, bình tĩnh nói: “Bắt đầu?”

Hắn cả người phát ra cao quý cùng lạnh nhạt khí tức, hoàn toàn khác xa với Lưu Tử Tinh lúc bình thường! Như thể trước và sau là hai cá nhân khác biệt vậy!

Triệu Vũ cũng không kém, hắn khóe miệng cong lên cuồng loạn nụ cười: “Haha! Tới a!”

Lưu Tử Tinh lúc này lại cười: “Như ngươi mong muốn...”

Phượng Hoàng Chi Dực đập mạnh một cái, khán đài phía trên người trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn dị biến trên võ đài.

“Rầm!!” Triệu Vũ bị Lưu Tử Tinh nhấn mạnh dưới đất.— QUẢNG CÁO —

Lưu Tử Tinh Phượng Trảo dễ dàng cầm lấy cổ Triệu Vũ, ấn mạnh dưới đất như ấn một con gà con!

Đáng sợ nhất là tốc độ! Toàn bộ quá trình diễn ra đều không tới một giây! Chỉ trong một cái chớp mắt đã kết thúc một trận đấu diễn ra gần một ngày!

Triệu Vũ thổ huyết, tràn đầy kinh ngạc nhìn Lưu Tử Tinh, trạng thái của hắn từ từ biến mất, nhìn Lưu Tử Tinh hắn rốt cuộc cười nói: “Ngươi thực sự làm ta ngoài ý muốn, không hổ là muội muội ta nhìn trúng...”

Lưu Tử Tinh lúc này cũng cười nói: “Ngươi đừng có nói giỡn, ta không có cái phúc đó.”

“Haha! Đễ rồi xem...”

Dứt lời Triệu Vũ liền ngất đi, Lưu Tử Tinh lặng im bỏ ra hắn, từ trong Túi Trữ Vật móc ra một viên đan dược nhét vào hắn miệng.

Thấy đan dược bị hắn nuốt xuống, Lưu Tử Tinh cũng không lựa chọn ở lại, Phượng Hoàng Chi Dực đập mạnh bay ra khỏi quãng trường.

Phệ Thiên trên khán đài chửi rầm lên: “Con mẹ nó! Lưu Tử Tinh ngươi sao lại bỏ rơi Bổn Cẩu! Đợi ta a! Gâu gâu!”

Tiền Hận Thiên phục hồi lúc sau thì tuyên bố trận đấu: “Trận chung kết đã có kết quả! Quán quân năm nay thuộc về Lưu Tử Tinh! 3 ngày sau hi vọng những Đệ Tử ta gọi tên sau sẽ đến Nội Vụ Điện gặp mặt nhận thưởng!”

“Hạng nhất! Lưu Tử Tinh!”

“Hạng hai! Triệu Vũ!”

“Hạng ba! Tống Tuyền Vi!”

“Hạng bốn! Lâm Phong!”

“Hạng năm! Lam Dũng!”

...

Lưu Tử Tinh đáp xuống động phủ, không nói một lời nhào vào trong.

Đi chưa được mấy bước, hắn trạng thái tự động giải trừ, Lưu Tử Tinh khóe môi chảy xuống máu tươi, thân thể thậm chí còn có vài vết nứt mẻ!

Hai tay run rẩy, Lưu Tử Tinh bất đắc dĩ nói: “Trạng thái này vẫn là chưa khống chế được, chỉ dùng có vài giây thôi mà đã như vậy! Phốc!”

Lưu Tử Tinh thổ huyết, trạng thái vừa rồi nhìn thì đơn giản nhưng nhục thân hắn không đủ mạnh để thừa nhận lực lượng đó! Nếu dùng lâu thì đơn giản với chết!

Trong người Bất Diệt Chi Thể Võ Hồn bật toàn công sức, điên cuồng chữa trị vết thương trên người.

Lưu Tử Tinh vô lực ngồi lên ghế, đổ cho bản thân một chén trà, bắt đầu kiểm tra Hệ Thống giao cho phần thưởng...
« Chương TrướcChương Tiếp »