Tô Xảo Xảo chưa bao giờ nghĩ tới cô sẽ gặp Thẩm Hướng Nam trong tình huống như vậy, nhất thời cô không biết mình nên bày ra biểu cảm gì khi đối mặt với anh ấy, vì vậy cô đành giữ vẻ mặt lạnh lùng. Thẩm Hướng Nam hiển nhiên cũng nhận ra Tô Xảo Xảo, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng kia, anh cảm thấy Tô Xảo Xảo nhất định là hận anh, không muốn nhận ra anh. Hai người cứ như vậy giả bộ làm người xa lạ.Cả nhóm đến nhà hàng ăn tối, Dễ Truyền Dương và Lâm Mạt chỉ lo gắp đồ ăn cho đối phương, còn may là có Cố Giai Trạch lịch sự chiếu cố Tô Xảo Xảo, gắp cho cô một con tôm. Tô Xảo Xảo đang do dự không biết có nên ăn hay không, Thẩm Hướng Nam đã ngăn cô lại.
“Em bị dị ứng với tôm, đưa cho anh.” Nói xong liền đem tôm trong chén của Tô Xảo Xảo gắp trở về.
“Làm sao mà cậu biết được, chẳng lẽ hai người quen biết nhau à?” Hai người đang vui đùa nghe thấy lời này của Cố Giai Trạch cũng ngừng lại, tò mò mà nhìn Thẩm Hướng Nam và Tô Xảo Xảo.
Thẩm Hướng Nam trầm mặc một lúc không lên tiếng, nhưng Tô Xảo Xảo lại hào phóng thừa nhận.
“Thẩm Hướng Nam, cuối cùng chúng ta cũng đã gặp nhau.”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người có mặt ở đây đều hiểu là chuyện gì xảy ra, thế giới vậy mà nhỏ như thế, bạn thân của bạn trai hiện tại Lâm Mạt là bạn trai cũ của bạn thân Lâm Mạt. Sau đó, không khí trên bàn ăn trở nên rất khó xử, sau khi ăn xong Dễ Truyền Dương đề nghị đi ca hát, Tô Xảo Xảo và Thẩm Hướng Nam đều từ chối, Cố Giai Trạch cũng muốn trở thành cái bóng đèn, nên cũng quay về khách sạn, cuối cùng dư lại hai người Dễ Truyền Dương và Lâm Mạt đi tản bộ ở bờ sông.
“Em vẫn luôn cảm thấy bạn trai cũ của Xảo Xảo là tra nam, chỉ biết nói, không biết làm, không nghĩ tới thế nhưng là bạn của anh, cái này làm cho em thực khó xử.”
“Em khó xử cái gì, là bạn của anh chứ không phải anh, anh sẽ không như vậy, anh không phải đã đến đây để gặp em sao. Hơn nữa, lúc ấy cậu ấy thực sự cũng có nỗi khổ tâm.”
“Anh ta có thể có nỗi khổ tâm gì, chẳng lẽ là anh ta sắp chết sao?” Lâm Mạt nghe bạn trai nói vậy cảm thấy rất tức giận.
“Suỵt, loại này lời này không nên nói bậy. Cậu ấy lúc ấy…… mắc bệnh ung thư dạ dày.”
“Cái gì, thiệt hay giả, anh không cần vì nói giúp anh ta mà bịa ra cái chuyện xưa này lừa gạt em.”
“Anh sao có thể lấy chuyện này ra nói giỡn, là sự thật.” Dễ Truyền Dương thở dài nói, lúc ấy bạn bè đều khuyên Thẩm Hướng Nam nói cho Tô Xảo Xảo biết mình vì cái gì không đi được, nhưng cậu ấy không nói, nói cái gì mà sợ cô sẽ xúc động tới tìm hắn, vạn nhất nếu chuyện đó thật sự xảy ra thì nó sẽ không ảnh hưởng quá lớn đến Tô Xảo Xảo.
“Vậy bây giờ, anh ta đã khỏi bệnh chưa?”
“Cũng may là đã phát hiện sớm, chữa khỏi rồi.”
“Vậy vì sao anh ta vẫn không đi tìm Xảo Xảo, Xảo Xảo thương tâm như vậy anh ta cũng mặc kệ sao?”
“Anh cũng không biết cậu ấy đang nghĩ cái gì, cả ngày cứ ôm khư khư quyển sách màu đỏ kia, nhưng lại không dám đi tìm Tô Xảo Xảo.”
“Thì ra là như vậy, anh cảm thấy bọn họ còn có khả năng không?”
“Nói thế nào, cậu ấy vẫn thích bạn em, cái này anh biết, còn Tô Xảo Xảo……”
“Xảo Xảo chưa thích người khác.”
Ở khách sạn, Tô Xảo Xảo đang nghịch điện thoại, thì đột nhiên nhận được một lời kết bạn, là ảnh đại diện quen thuộc, Thẩm Hướng Nam. Sau khi chia tay, Tô Xảo Xảo xóa hết phương thức liên lạc của đối phương, nhưng Thẩm Hướng Nam thì không. Tô Xảo Xảo cảm thấy nếu cô đã buông bỏ, thì không cần phải trốn tránh ai, liền đồng ý kết bạn với anh.
“Xảo Xảo.” Thẩm Hướng Nam vẫn là như trước đây gọi cô.
“Có chuyện gì vậy?” Tô Xảo Xảo không còn là một cô bé nữa.
“Cảm ơn em còn nguyện ý quen biết anh, anh cho rằng em sẽ làm bộ không quen biết anh.”
“Này có là gì, em đối với anh đã hết, hơn nữa lần này tới đây chủ yếu là bồi hai người Lâm Mạt bọn họ gặp mặt, không làm bọn họ mất hứng.”
“Em nói đây là duyên phận sao, bạn bè của chúng ta ở bên nhau, chúng ta đây……” Thẩm Hướng Nam không dám nói tiếp.
“Là duyên phận, chỉ là đã lỗi thời, chuyện của chúng ta đã qua rồi.”
“Anh đã biết.”
Tác giả có lời muốn nói: Cùng nhau đánh vương giả sao?