Chỉ trong chớp mắt hơn nửa năm đã trôi qua, Tô Xảo Xảo đã hoàn thành một trong những sự kiện quan trọng nhất trong cuộc đời—— thi đại học, thi không tính là rất tốt, nhưng cũng không có kém, đậu một trường đại học ở nơi đang ở. Tốt nghiệp xong, mọi người đều chuẩn bị cho mình những kế hoạch đi du lịch, không phải đi cùng bạn bè thì cũng đi cùng bạn trai. Bạn thân nhất của Tô Xảo Xảo là Lâm Mạt cũng chuẩn bị cùng bạn trai đi Hạ Môn chơi, Lâm Mạt còn định rủ Tô Xảo Xảo đi cùng, nhưng Tô Xảo Xảo không muốn làm bóng đèn lớn, liền từ chối. Lâm Mạt ở Hạ Môn chơi cũng không quên thường xuyên nói chuyện với Tô Xảo Xảo, yêu cầu Tô Xảo Xảo cũng nên nhanh chóng tìm một người bạn trai, Tô Xảo Xảo bị phiền không thể làm gì, liền nói cho Lâm Mạt biết mình có bạn trai. Quả dưa kinh thiên động địa này nện vào đầu Lâm Mạt một cái “Bang”, cô nàng đương nhiên sẽ không bỏ qua, suốt đêm nhắn tin buôn chuyện với Tô Xảo Xảo về người bạn trai này.“Mau nói cho tớ nghe một chút đi, cậu tìm bạn trai khi nào, ngay cả tớ cũng gạt.”
“Học kỳ hai cao nhị, tớ không phải ở WeChat tạo cái tài khoản mới sao, khi đó gặp gỡ.”
“Trò chơi CP a, người đó có không đáng tin không?”
“Cũng không đơn thuần là trò chơi CP đi, không khác gì những cặp đôi bình thường, chẳng qua là hẹn hò trên mạng.”
“Hẹn hò trên mạng rất nguy hiểm, cậu có xem qua ảnh chụp của anh ta không, có đẹp trai không?”
“Đã xem qua rồi, rất là đẹp trai, tớ tìm cho cậu xem.” Tô Xảo Xảo gửi cho Lâm Mạt một bức ảnh của Thẩm Hướng Nam.
“Chết tiệt, đẹp trai như vậy sao! Các cậu đã từng gọi video chưa, sao tớ cảm thấy không chân thật a.”
“Không có.”
“Vậy các cậu gọi điện thoại sao?”
“Không.”
“Như thế nào cái gì cũng không có, các cậu quen nhau chắc là cũng lâu rồi đúng không.”
“Đã hơn nửa năm.”
“Đã hơn nửa năm còn chưa gọi video, vậy anh ta khi nào sẽ gặp cậu?”
“Anh ấy hiện tại đang ở Mỹ, trở về trước năm mới, hẳn là lúc đó đi.”
“Ở Mỹ? Tớ nghe như thế nào cũng cảm thấy anh ta nhất định là một kẻ lừa đảo, anh ta không đến tìm cậu trước khi đi Mỹ sao?”
“Có thể chuyện phát sinh đột ngột đi……”
“Tóm lại tớ vẫn khuyên cậu nên cẩn thận một chút, không cần người khác nói cái gì cũng tin, nhất định phải xem người đó đã làm gì cho cậu, cùng người ta nói chuyện chơi game thì không có việc gì, nhưng một khi cậu trả giá bằng cảm tình, nhất định phải biết rõ ràng bối cảnh đối phương, đừng để cuối cùng chỉ có một mình bản thân cậu rơi vào.”
“Yên tâm đi, tớ biết rõ.” Tô Xảo Xảo ngoài miệng nói như vậy, nhưng sau khi nghe Lâm Mạt nói lời này, trong lòng cũng có chút không rõ.
“Biết là tốt rồi! Trước không nói lung tung, ngày mai chúng tớ muốn đi xem mặt trời mọc, phải dậy sớm.”
“Vậy cậu mau ngủ đi, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Cùng Lâm Mạt nói chuyện xong, Tô Xảo Xảo liền mất ngủ.
Nháy mắt, Tô Xảo Xảo đã đón lễ Giáng Sinh đầu tiên ở đại học. Hôm nay, Tô Xảo Xảo rất vui vẻ, bởi vì Thẩm Hướng Nam một tháng trước đã nói với cô rằng, trường học của anh được nghỉ nửa tháng để đón Giáng Sinh, anh có thể đến gặp cô. Đây cũng sẽ là lần đầu tiên Tô Xảo Xảo và Thẩm Hướng Nam gặp mặt hẹn hò, cô thực sự rất dụng tâm mà ăn mặc trang điểm, ngày thường không mặc váy cô cũng mặc váy, vừa học trang điểm cô vừa bắt đầu bôi lên mặt son phấn. Tô Xảo Xảo thay đổi bộ dáng tùy tiện ngày thường, trở thành thục nữ làm bạn cùng phòng chấn động.
“Má ơi, các cậu mau xem đây là ai, đây có phải là Tô Xảo Xảo mà tớ biết không?” Bạn cùng phòng hô lên.
“Làm gì a, đều là con gái tớ không thể ăn mặc trang điểm đẹp sao?”
“Có thể có thể, chính là cậu thay đổi có chút lớn, chúng tớ không kịp thích ứng.”
“A, trông tớ rất không đẹp sao?” Tô Xảo Xảo từ trên ghế đứng lên, vén làn váy ngó trái ngó phải.
“Rất đẹp, màu tím rất hợp với cậu. Nhưng tớ tò mò, có chuyện gì quan trọng mà khiến cậu nguyện ý ăn mặc trang điểm tỉ mỉ cho mình như vậy?”
“Hẹn hò.” Tô Xảo Xảo bán tín bán nghi nói nhưng bạn cùng phòng đều làm một bộ dáng hiểu rõ, nhất định là bạn trai ở nước Mỹ mà Tô Xảo Xảo thường xuyên nói đến.
Trước khi ra ngoài Tô Xảo Xảo gửi cho Thẩm Hướng Nam một tin nhắn, nhưng đối phương không có trả lời. Mặc dù rất lạ, nhưng Tô Xảo Xảo cảm thấy chắc là Thẩm Hướng Nam muốn cho cô một bất ngờ. Bọn họ hẹn gặp nhau ở một nhà hàng đã đặt trước vào lúc 5 giờ chiều, Tô Xảo Xảo đến sớm hơn 1 tiếng. Tô Xảo Xảo không ngừng nhìn gương, trang điểm, khẩn trương, lo lắng đến mức uống nhiều nước. Sau khi vào lần WC lần thứ năm, cuối cùng cũng đến 5 giờ, lúc này cô mới giả vờ bình tĩnh gửi tin nhắn cho Thẩm Hướng Nam “Em tới rồi”, nhưng vẫn như cũ không có trả lời.
Bên ngoài trời đã tối đen, Tô Xảo Xảo đã đợi gần 3 tiếng đồng hồ, Thẩm Hướng Nam vẫn chưa trả lời tin nhắn của cô. Lúc cô chuẩn bị rời đi, mới nhận được tin nhắn từ Thẩm Hướng Nam.
“Xảo Xảo, anh không đi được, thực xin lỗi.”
“Vì sao?”
“Anh sắp tốt nghiệp, gần đây vẫn luôn bận rộn làm luận văn tốt nghiệp, cho nên không có thời gian đi cùng em.”
“Nhưng chính anh một tháng trước đã hứa với em rồi, nếu anh không làm được thì không cần tùy tiện hứa hẹn với em, nếu đã hứa thì nên làm được.”
“Thực xin lỗi, anh lúc ấy cũng không nghĩ tới sẽ bận như vậy.”
“Vậy em phải làm sao đây? Em đã ở đây đợi anh 3 tiếng, nếu anh không thể đến được thì sao anh không nói với em sớm hơn?”
“Anh không dám, anh sợ em tức giận.”
“Bây giờ em cũng không tức giận sao?”
“Không phải……”
“Được rồi, anh bận việc của anh đi.” Nói xong, Tô Xảo Xảo kéo Thẩm Hướng Nam vào danh sách đen.
Tô Xảo Xảo vẫn luôn ẩn nhẫn, cô cảm thấy nỗi giận qua một cái màn hình là vô ích, còn không bằng hóa phẫn nộ vào thức ăn, một người gọi món dành cho hai người ăn, ăn đến lúc nhà hàng gần đóng cửa mới quay về trường học.
Tô Xảo Xảo trở về ký túc xá, các bạn cùng phòng còn chưa ngủ, thấy cô trở về, một đám bát quái nhìn chằm chằm cô.
“Thế nào thế nào, buổi hẹn hò có thành công không?”
“Người còn chưa gặp, cơm ăn rất ngon.” Tô Xảo Xảo nhàn nhạt nói tám chữ, liền đi rửa mặt.
Bạn cùng phòng thấy tâm trạng chán nản của cô, không tiếp tục truy vấn, nhưng đều có thể đoán được tám chín phần là bị leo cây. Tô Xảo Xảo vừa rửa mặt vừa điều chỉnh lại tâm trạng của mình, chờ cô rửa xong, trên mặt lại nở một nụ cười thật.
“Xảo Xảo, cậu không sao chứ?” Bạn cùng phòng muốn an ủi Tô Xảo Xảo, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của cô ngược lại càng thêm lo lắng.
“Không có việc gì, tớ ăn quá no thôi.”
“Cái kia, bạn trai cậu anh ta không tới sao?”
“Ừ, anh ấy, không phải sắp tốt nghiệp rồi sao, bây giờ đang bận làm luận văn, mấy ngày nay là thời điểm then chốt, tớ để anh ấy bận rộn trước, dù sao anh ấy cũng sẽ sớm quay lại, còn rất nhiều thời gian.”
“Thì ra là như vậy, chúng tớ còn tưởng rằng cậu gặp phải kẻ lừa đảo. Cậu cũng thật là hiền, nếu là tớ tớ nhất định sẽ nháo đòi chia tay, bất quá anh ta sẽ sớm quay lại, thì tốt rồi.”
“Ừa, cho nên không sao đâu, đừng lo lắng, mau đi ngủ đi, muộn lắm rồi.”
Nói xong, Tô Xảo Xảo liền leo lên giường, đeo tai nghe, mở nhạc, kéo chăn bông lên người chỉ để lộ ra đôi mắt. Cô cố tình chọn những bài vui tươi để nghe, nhưng, gối nằm vẫn ướt.
Thẩm Hướng Nam gửi tin nhắn cho Tô Xảo Xảo cả đêm đều bị từ chối, gọi điện thoại đến cũng cho thấy đầu dây bên kia đã tắt máy.
Anh hoảng sợ, anh biết mình đã sai, nhưng anh không muốn từ bỏ cơ hội về nước vào thời khắc mấu chốt này. Đối mặt với sự nghiệp và tình yêu, anh đã lựa chọn sự nghiệp, đây có lẽ chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa thanh niên trưởng thành và cô gái trẻ tràn đầy tuổi thanh xuân.