“A Nam, dậy đi, chúng ta tới nơi rồi.”Thẩm Hướng Nam nghe thấy có người gọi mình, mơ hồ mở mắt ra. Điểm đến của chuyến đi này là Vân Nam, lúc trước thời điểm ba người bạn thân còn rối rắm không biết đi đâu chơi, Thẩm Hướng Nam đã buột miệng nói ra nơi này, anh nhớ rõ Tô Xảo Xảo rất thích nơi này. Ngoài việc dạo chơi, chuyến đi này còn có mục đích khác, giúp Dịch Truyền Dương hẹn hò. Dịch Truyền Dương và bạn gái đã hẹn nhau đến Vân Nam chơi, lúc đó sẽ chính thức gặp mặt nhau.
“Đi thôi, chúng ta đến khách sạn trước, buổi tối thì đi ra ngoài ăn cơm.”
Ba người đến khách sạn đã đặt trước, nhận phòng, Thẩm Hướng Nam một phòng, Dịch Truyền Dương và Cố Giai Trạch một phòng. Thu dọn hành lý xong, thấy thời gian vẫn còn sớm, Thẩm Hướng Nam nằm ở trên giường nhớ lại giấc mơ vừa rồi, cho dù là mơ, Thẩm Hướng Nam vẫn cảm thấy ngọt ngào. Anh mở cuốn sách có bìa màu đỏ kia ra, trong đó có bức thư tình Tô Xảo Xảo viết cho anh. Trên đó ghi lại những gì Tô Xảo Xảo muốn nói với Thẩm Hướng Nam, lời thú nhận, phàn nàn, sự nhớ nhung, và những kế hoạch cho tương lai. Vào thời điểm đó, kế hoạch tương lai của Tô Xảo Xảo có Thẩm Hướng Nam, nhưng Thẩm Hướng Nam lại không thể cho Tô Xảo Xảo một tương lai mà cô muốn vào lúc ấy.
Thời điểm Tô Xảo Xảo và Thẩm Hướng Nam xác định mối quan hệ của họ là vào cuối tuần sau. Khi Tô Xảo Xảo trở lại trường học, vẫn luôn nghĩ đến câu nói kia “Anh cũng luyến tiếc”, lúc nào cũng nhớ đến Thẩm Hướng Nam, thậm chí còn nằm mơ thấy anh. Tô Xảo Xảo chắc chắn là cô đã thích anh, cô bắt đầu mong chờ ngày được trở về nhà, chờ đợi ngày liên lạc với Thẩm Hướng Nam.
Mà Thẩm Hướng Nam cũng có thiện cảm với Tô Xảo Xảo, nhưng anh vẫn cảm thấy lo lắng. Việc hẹn hò trên mạng và yêu xa, khiến Thẩm Hướng Nam không xác định được mối quan hệ này có thể bền chặt hay không, hơn nữa anh còn phải làm việc, không có nhiều thời gian để yêu xa, cho nên lần đó anh không nói rõ.
Cuối cùng hai người vẫn xác định mối quan hệ bởi vì Tô Xảo Xảo chủ động. Thẩm Hướng Nam vốn định một thời gian sau sẽ tỏ tình với Tô Xảo Xảo, vì món quà tỏ tình của anh vẫn đang trên đường đến, nhưng anh không ngờ rằng Tô Xảo Xảo đã đi trước anh một bước.
Ngày đó, khi tan học trở về nhà, Tô Xảo Xảo đi thẳng đến phòng mình, mở WeChat trên điện thoại ra, nói với Thẩm Hướng Nam là cô đã mơ thấy anh.
“Thật sao?” Thẩm Hướng Nam vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, điều này có nghĩa là Tô Xảo Xảo cũng thích anh.
“Thật đấy.”
“Vậy em đã mơ thấy gì về anh?”
“Em mơ thấy em đang chơi game với anh, thì có người mắng em, anh giúp em nói chuyện. Người đó lại nói rằng cũng không phải vợ anh anh xen vào việc người khác làm gì, anh tức giận nói em là vợ anh, anh muốn xen vào đó.”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó chính là…… Anh có muốn cùng em ở bên nhau không?” Tô Xảo Xảo thẳng thắn nói.
“Được!”
“Thật hay giả, em không có nói đùa.” Tô Xảo Xảo thấy Thẩm Hướng Nam đồng ý nhanh như vậy có chút không thể tin được.
“Thật, thực ra anh đã chuẩn bị tỏ tình với em, cũng đã mua một món quà để tỏ tình, nhưng nó vẫn còn đang trên đường gửi đến, anh nghĩ muốn đợi đến lúc món quà tới rồi mới nói với em.”“Như vậy a, thế lần này không tính, chờ lần sau anh tỏ tình với em.”
“Không được không được, anh đã đồng ý với em, hiện tại em là bạn gái của anh, chẳng lẽ em muốn đổi ý sao?”
“Không có đổi ý, anh là bạn trai của em.”
Tô Xảo Xảo cứ như vậy cùng Thẩm Hướng Nam xác định quan hệ yêu đương, hình thức ở chung của hai người sau đó cũng không có thay đổi gì nhiều, nên đi làm thì đi làm, nên đi học thì đi học, ngày nghỉ thì cùng nhau chơi game nói chuyện phiếm, ngẫu nhiên cũng sẽ cùng nhau nấu cháo điện thoại. Qua hơn nửa năm, Tô Xảo Xảo nghênh đón lần thi thứ hai, cùng lúc đó, cô biết được Thẩm Hướng Nam sắp đi Mỹ du học một năm.
“Đi Mỹ? Phải đi thật sao?”
“Ừm, anh dự định tự mình gây dựng sự nghiệp, ba anh hy vọng anh có thể đi Mỹ du học lấy bằng chứng nhận, điều này sẽ giúp ích cho việc gây dựng sự nghiệp về sau của anh.”
“Gây dựng sự nghiệp rất mạo hiểm, anh có chắc mình có thể thành công không?”
“Anh sẽ chăm chỉ làm việc, anh muốn mua căn nhà lớn, cưới em về nhà.”
“Được, em chờ anh trở về.”
Buổi tối ngày đó Thẩm Hướng Nam lên đường đi Mỹ, Tô Xảo Xảo bởi vì viêm dạ dày cấp tính vào nhập viện. Sau khi cúp máy, Tô Xảo Xảo xin nghỉ học ở trường về nhà nghỉ ngơi. Nằm ở trên giường, nghe thấy tiếng máy bay bên ngoài, Tô Xảo Xảo tự hỏi đây có phải là chuyến bay của Thẩm Hướng Nam hay không, không biết anh đang ở nào. Tô Xảo Xảo lấy điện thoại ra gửi cho Thẩm Hướng Nam một tin nhắn, sau đó liền ngủ thϊếp đi.
“Em nhớ anh.” Thẩm Hướng Nam vừa xuống máy bay nhìn thấy tin nhắn của Tô Xảo Xảo gửi đến, tâm trạng bất an ở nước ngoài cũng giảm đi nhiều.
“Em mang theo điện thoại! Anh cũng nhớ em.” Thẩm Hướng Nam không biết Tô Xảo Xảo lúc này còn ở đấy không, bây giờ trong nước đã năm sáu giờ sáng, nhưng anh vẫn trả lời tin nhắn của cô trước tiên.
Tô Xảo Xảo ngủ không ngon giấc, tờ mờ sáng đã tỉnh dậy, nhìn điện thoại.
“Em không có mang điện thoại, em đang ở nhà, em bị bệnh.”
“Bị bệnh? Bệnh gì? Có nghiêm trọng không?” Thẩm Hướng Nam vừa lo lắng lại nôn nóng.
“Viêm dạ dày cấp tính, đêm qua nôn và bị tiêu chảy, nên em xin nghỉ về nhà.”
“Đã tiêm chưa? Uống thuốc chưa? Hiện tại thế nào?”
“Đã truyền nước muối, cũng uống thuốc rồi, hiện tại không có việc gì.”
“Vậy thì tốt rồi, em lại ăn đồ ăn vặt phải không? Anh đã nhiều lần nói em không được ăn đồ ăn lung tung, anh lại không thể ở bên cạnh em, không có cách nào chăm sóc em.”
“Đúng vậy, anh không ở bên cạnh em……” Giọng điệu Tô Xảo Xảo hơi hờn giận.
“Xảo Xảo, chỉ cần chờ anh một năm, sau khi trở về anh liền đi tìm em.”
“Đây chính là tự anh nói, chỉ cần chờ anh một năm, anh dám thất hứa em liền đem đầu anh vặn xuống dưới!” Tô Xảo Xảo gửi một tin nhắn đe dọa.
“Là anh nói! Anh mới phát hiện ra bạn gái anh lại bạo lực như vậy a, còn muốn vặn đầu anh, anh sẽ không cho em cơ hội này.”
“Hừ, bây giờ mới phát hiện thì đã không kịp hối hận.”
“Mới không hối hận đâu. Em hôm nay vẫn muốn đi học sao?”
“Muốn đi.”
“Vậy em mau đi chuẩn bị đi, đã gần 7 giờ rồi, anh cũng đi về nơi ở dọn dẹp lại một chút.”
“Được.”
“Nhớ ăn sáng, chiếu cố tốt dạ dày của mình!”
“Biết rồi.”
Sau khi Thẩm Hướng Nam tới Mỹ, bởi vì lệch múi giờ, thời gian dành cho Tô Xảo Xảo ít hơn, anh thường xuyên cảm thấy có lỗi với Tô Xảo Xảo, nhưng Tô Xảo Xảo vẫn luôn an ủi anh như này:
“Không sao đâu, anh đang nỗ lực vì cuộc sống sau này, em sẽ không tủi thân hay giận hờn gì đâu. Hơn nữa em cũng đang học cao tam, chỉ còn nửa năm nữa liền phải đi thi đại học, em muốn cùng anh, cả hai ta cùng nhau nỗ lực, chúng ta ở đỉnh cao gặp nhau.”
Tô Xảo Xảo hiểu chuyện làm Thẩm Hướng Nam âm thầm hạ quyết tâm: Mình nhất định không được phụ lòng cô gái này.
Nhưng cuối cùng anh vẫn phụ lòng cô..