- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lãng Khách Vô Danh
- Chương 74: Phiền toái Ngọc Gia
Lãng Khách Vô Danh
Chương 74: Phiền toái Ngọc Gia
Lam Kết Y nhìn thấy đám khỉ to lớn đang gầm thét ở phía trước nhưng không hề sợ hãi, trong tay xuất hiện 1 thanh trọng kiếm, thế kiếm thủ. Ở thế giới này, cận chiến bằng lực lượng cơ thể thì Võ Chiến Đạo là 1 trường phái am hiểu nhất, đối với địch thủ có số lượng đông hơn thì lui về thủ thế, lấy bất biến ứng vạn biến, đó là điều căn bản. Lam Vũ trong quá trình lái xe cũng nghe nàng kể về Võ Chiến Đạo, nên cũng nghe qua điều này, vì tầm tấn công ngắn hơn so với tu linh giả nên bọn họ chủ động tấn công trong trường hợp này thường sẽ nhận lấy bất lợi. Tuy rằng trường hợp này đối thủ chỉ là 1 đám yêu thú trí thông minh chưa phát triển không biết tận dụng sơ hở, nhưng điều căn bản này đã ăn sâu vào máu của những người tu luyện lực lượng, đó dường như quy luật thép, trừ phi mạnh hơn quá nhiều mà thôi.
Con khỉ đầu đàn như một chủ tướng, nó chỉ vỗ ngực gầm thét quan sát, để các con trưởng thành khác lao tới, không phải nó chờ sơ hở gì mà nó là con đầu đàn, việc gì nó phải ra tay, nó xem 2 sinh vật phía trước gầy yếu, không đáng ra tay, cô gái kia còn cảm giác được, nhưng còn thanh niên nhìn không khác gì đám chuối nó hay ăn, không quan tâm, nếu con kiến con mèo gì chạy tới lãnh địa nó đều phải ra mặt thì còn gì là con đầu đàn.
Một con khỉ trưởng thành hú lên, bứng một gốc cây lớn, nhún 1 cái nhảy lên cao bổ về phía Lam Kết Y. Nàng chọn lối đánh cứng chọi cứng, một kiếm chém thẳng vào thân cây. *Rắc* *rắc* cái cây gãy làm đôi, thanh trọng kiếm như chùy gõ vào đầu con khỉ. Mắt thấy sắp bị đánh vỡ đầu thì con khỉ ngay lập tức cúi đầu xuống để cho thanh kiếm va chạm với chiếc sừng cứng. *Koong* va chạm mạnh xảy ra, nhưng con khỉ vẫn bị hất văng đi xa làm đổ ngã nhiều cây cổ thụ, máu chảy khá nhiều do xây xát, tuy nhiên vẫn chưa chết. Con khỉ vừa rồi chỉ có cảnh giới chừng Nguyên Linh cảnh trung kỳ, thua Lam Kết Y không oan, nếu là nhân loại thì pha vừa rồi đã bị 1 kiếm của Lam Kết Y đập bẹp rồi, vì chúng nó là yêu thú, yêu thú tuy không có trí thông minh như nhân loại nhưng lại được ông trời cho bù lại về sức mạnh hoặc kỹ năng đặc biệt. Loài Khỉ Một Sừng có một chiếc sừng như một chiếc máy khoan ở trên đỉnh đầu, cứng chắc khó phá, là một tài liệu tốt để chế tạo binh khí. Đặc biệt khi bị khi bị thương thì chúng hóa điên sẽ càng ghê gớm hơn.
Một con lại một con lao lên, rồi tới 3 con một lúc. Lam Kết Y chỉ có một mình nhưng vẫn bài bản chống đỡ, vài hit lại đánh văng một con, nhưng chỉ càng làm cho bọn chúng thêm hung hăng mà thôi, con đầu đàn cũng có dấu hiệu xuất thủ. Lam Vũ ngồi trên xe hô to:
- Cố lên! Đừng phí sức dây dưa, cố gắng đánh vào vị trí chí mạng, giải quyết nhanh gọn, còn có ta ở sau. - Thói quen khi xưa mỗi lần xem bóng chuyền hay đá bóng lớp thì cỗ vũ vài câu.
Thấy đàn của mình đánh có vẻ chật vật, con khỉ đầu đàn hống lên một tiếng thật to. Thân hình đồ sộ của nó nhảy lên cao, 2 nắm tay như chày sắt gõ xuống Lam Kết Y! Biết đây là đối thủ cùng cấp nên nàng không dám chủ quan, lùi về phía sau để giảm sát thương đồng thời đưa thanh trọng kiếm ra đỡ. Bị chấn lui 10 mét, khí huyết trong người loạn lên, lực của cú giã vừa rồi rất mạnh, con Khỉ Một Sừng đầu đàn này có lẽ đã tiếp cận Địa Linh cảnh rồi. Tuy không mạnh bằng Địa Linh cảnh cường giả thật sự nhưng mạnh hơn Nguyên Linh cảnh đỉnh phong. Lam Kết Y lần này phải tung hết toàn lực mới có hy vọng đánh bại nó, bởi vì nàng vừa tu Võ Chiến Đạo lại là tu linh giả nên đương nhiên mạnh hơn Nguyên Linh đỉnh phong bình thường. Thanh trọng kiếm bỗng dưng bốc lửa, toàn thân như có những tia lửa lập lòe.
Một kiếm đấu song quyền, lại thêm địa hình rừng nguyên thủy nên chẳng mấy chốc nơi đây đã trở thành một bãi đổ nát đầy lửa. Nàng đã thấm mệt, trên người không có vết thương nhưng bị lực lượng mạnh mẽ chấn tổn thương nội tạng. Lam Vũ vẫn chưa có ý định giúp, vì anh biết đám tu luyện giả này nhất là Võ Chiến Đạo có khả năng hồi phục rất mạnh so với người thường, như vậy vẫn chưa có vấn đề gì. Anh nhận lời giúp người ta trong 10 năm tấn cấp Thiên Linh, nếu cứ thấy khó thì ra tay, vậy đến bao giờ nàng mới lên Thiên Linh cảnh đây. Anh không tu luyện giống bọn họ nên không thể nói ra cảm ngộ của mình để giúp nàng, chỉ có thể để nàng tự cảm nhận thế giới này thông qua chiến đầu để tiến hóa bản thân mà thôi. Con khỉ cũng không khá khẩm gì, người có nhiều vết bỏng, bầm tím do bị kiếm chém, vì đây là trọng kiếm nên không hề sắc bén, không thể cắt da yêu thú là điều bình thường, xét về năng lực thì nó giống một cái chùy hơn. Bỗng con khỉ rống to một tiếng nhảy lùi về phía sau, thân hình đồ sộ của nó đạp gãy rất nhiều cây cối. Chiếc sừng của nó sáng dần lên như đang tụ tập một sức mạnh nào đó.
=== Ở cách đó chừng 20km có một đám người trông như lính đánh thuê, dân đi rừng chuyên nghiệp, cùng với một chiếc chiến xa bay cỡ trung thật xa hoa. Trên chiếc thuyền có 2 trung niên đứng 2 bên trái phải, còn có 1 nam tử trông cỡ 30 tuổi đứng trên mũi chiến xa. Chừng một lát có 2 tên lính đánh thuê từ xa chạy về, người nam tử kia thấy vậy liền hỏi:
- Bên kia là ai chiến đấu? Nhân số thế nào? Thế lực nào?
- Dạ thưa Hắc đội trưởng! Phía trước có 1 người 1 yêu thú giao chiến, đều là cảnh giới Nguyên Linh đỉnh phong, cô nương kia chắc có lẽ là người của Lam Thiên Vực. Yêu thú là Khỉ Một Sừng, xung quanh còn có nhiều xác Khỉ Một Sừng cấp Nguyên Linh khác.
- Hừm, chúng ta đi về phía Lam Thiên Vực nơi chim không thèm ỉa này là vì nghe nói Lam Thiên Vực Lam gia đại tiểu thư xinh đẹp hiếm thấy, lại thiên phú ngạo nhân, gia chủ muốn cầu hôn nàng cho tiểu công tử, vốn là chính sự quan trọng hơn nhưng mà vì gia tộc kiếm thêm ít tài liệu yêu thú cũng tốt, nghe nói sừng của Khỉ Một Sừng có khả năng tráng dương. Chờ một lát bọn hắn lưỡng bại câu thương rồi hẳn xuất hiện, tránh phiền phức. - Nam tử này là Địa Linh cảnh Hậu kỳ cường giả 2 tên hộ vệ 2 bên là Địa Linh cảnh sơ kỳ.
Đột nhiên bên trong chiến xa vang lên âm thanh ngang ngược nhưng trẻ trung:
- Sao các ngươi đột nhiên dừng lại thế? Còn không mau xuất phát, ta muốn nhìn thử thê tử tương lai của ta có bộ dáng xinh đẹp thế nào? - Dựa vào cách nói chuyện chắc chắn hắn là tiểu công tử trong lời của tên đội trưởng, chỉ có công tử thế gia ở Thánh Hoàng Vực mới có khả năng tuyển hộ vệ cấp Địa Linh hậu kỳ mà thôi..
- Có chút chuyện, xin công tử yên tâm! Vừa hay không biết mang quà gì đến gặp Lam tiểu thư! Hắc ta thấy bên kia có người và yêu thú tranh đấu. Cũng là loại yêu thú khá hiếm ở Thánh Hoàng Vực, lấy làm quà không tệ. - Gã đương nhiên rành tính ngựa non háu đá cộng thêm, ăn chơi trác táng của vị tiểu công tử này, nếu không việc gì gia chủ phải cho hắn đi qua 1 cái hạ vực để cưới xin chứ. Nên lấy lý do thật là hợp lý, có điên mới cãi nhau với mấy tên ngốc.
- Thế hả? Vậy tốt, mau tới cướp cho ta. - Hắn vốn mất kiên nhẫn vì đứng đợi nãy giờ, nghe được lý do liền thoải mái không để ý nữa, tiếp tục vô trong chiến xa đùa giỡn thị nữ.
Thấy thiếu gia nhà mình tính tình không chịu nổi như thế nam tử họ Hắc cau mày, ghét thật. Nếu như không phải là con út của lão gia chủ Ngọc gia thì hắn một kiếm chém chết thứ phế vật này rồi, bản thân mình chăm chỉ luyện võ thuật cực khổ ra sao mới có thành tựu ngày hôm nay, còn thằng trẻ trâu hết ăn lại nằm xong chơi gái thì địa vị cao vời vợi, áp mình một đầu, thế đời bất công....
====
Lam Kết Y thấy sừng lớn trên đầu đối phương phát sáng, biết là nó sắp thi triển thiên phú thần thông gì đó. Nàng cũng mang trong mình 1 nửa dòng màu của yêu tộc, yêu tộc đương nhiên cao cấp hơn yêu thú nhiều, đều cùng là chữ yêu nhưng yêu tộc hoàn toàn có trí tuệ như con người, bọn họ chính là những con yêu thú có trí tuệ như con người, biết tu luyện, biết biến hóa. Nàng cũng có thiên phú thần thông của bản thân, nhưng là yêu tộc không hoàn mỹ, chỉ là bán yêu nên muốn sử dụng thiên phú thì thân thể nàng đều bị tổn thương khó chữa. Nàng vô ý liếc nhìn Lam Vũ, thấy anh đang nhìn chỗ khác thì hậm hực, chợt Lam Vũ lên tiếng:
- Ta biết nàng còn chưa tung hết toàn lực, giải quyết sớm đi, đừng sợ, ta ở đây thì có thể gặp chuyện gì bất ngờ chứ. - Lam Vũ cũng đoán ra một chút tâm tư của Lam Kết Y, theo kinh nghiệm giang hồ thì nàng sợ một khi nàng ra tay toàn lực, rơi vào suy yếu thì sợ gặp bất trắc. Sợ có người đυ.c nước béo cò.
- Được! Tin tưởng ngươi lần này. - Nàng để thanh kiếm xoay vòng vòng quanh tay mình, khí thế phát ra càng mạnh, nhiệt độ theo tốc độ xoay của thanh kiếm tăng lên chóng mặt, cánh tay phải của nàng bây giờ trông như đang đeo một chiếc phong hỏa luân vậy.
Con khỉ đầu đàn dường như đã tích đủ năng lượng cho pha tấn công tiếp theo, chiếc sừng nó như một chiếc đèn pha ánh bạc, nó biến mất tại chỗ, mặt đất dưới chân nó nát như mạng nhện. Phía trước mặt hai người không còn là một con khỉ nữa mà tựa như một con tê giác đang nổi điên, Lam Kết Y cũng động, thanh kiếm đang xoay tròn bỗng dừng lại. Hai tay nàng mọc ra hàng móng vuốt sắc bén, tay phải nắm lấy chuôi kiếm đang hừng hực, cả người khụy xuống lấy đà, tay trái chống dưới đất, đôi con ngươi hóa thành hình dạng giống mắt báo. Nàng nhảy bật lên cao, thanh kiếm bỗng linh hóa, linh thể lớn gấp 10 lần... Hướng tới con khỉ đầu đàn cắm xuống.
Thánh Hỏa Phán Quyết Kiếm...... - Đây là một kiếm quyết dạng nhất kích tất sát uy lực cực kỳ bá đạo, nàng học được gần đây trong đống công pháp, đan dược Lam Vũ lấy được trong thần điện bóng tối. Địa Linh kỹ, để có thể thi triển thuật này thì nàng phải biến thân mới làm được. (ông nào không tưởng tượng được cứ hình dung tựa tựa chiêu cuối Công Lý Demacia của Garen, nhìn giống giống ý). Kiếm quyết chú trọng thời điểm chuẩn bị ra chiêu phải ở tư thế chuẩn sao cho lực phát động khuếch đại mạnh nhất, đồng thời yêu cầu linh lực cũng phải vận hành nhịp nhàng với động tác để tạo nên thế kiếm vừa chí mạng lại vừa mạnh mẽ.
*Uỳnh* va chạm mạnh khiến 2 bên bị hất văng ngược ra, con khỉ đầu đàn đau đớn rống, đòn thế vừa rồi khiến nó mất khá nhiều sức, lại thêm dính kiếm đâm thẳng vào mắt vào trong tận não giờ trọng thương hấp hối. Lam Kết Y cũng không khá hơn bao nhiêu, trên bụng có lỗ máu cỡ bàn tay xuyên qua cả lưng, đó là dấu của chiếc sừng dù đã trải qua giảm thiểu sát thương tầng tầng lớp lớp bảo vệ. Nàng thở dốc, đau đớn nhưng cố nhịn, lần đầu tiên trong đời nàng chịu tổn thương lớn thế này. Nhưng nàng, kể cả con khỉ đầu đàn đều chưa chết, nếu không ai tiếp tục tấn công thì cả hai sẽ hồi phục rất nhiều, khoảng vài ngày là sẽ qua cơn nguy hiểm dù không uống thuốc gì, còn vài tháng thương thế sẽ lành hẳn, bởi vì họ đều là sinh linh đã tu luyện, đã tiến hóa. Lam Vũ thấy cuộc chiến đã đến hồi kết, nhảy xuống xe đỡ lấy Kết Y:
- Còn ổn chứ? - Máu chảy khá nhiều, nhìn lỗ thủng trước bụng cô nàng khiến Lam Vũ không đành lòng, nhưng nàng muốn mạnh mẽ hơn thì phải thế thôi, bản thân mình tu luyện hoàn toàn không giống gì nên không thể chỉ điểm một hai.
- Ahh! Hơi..đ..đau một chút nhưng..không sao! Nghỉ ngơi..m..một chút sẽ ổn! - Đau đớn là điều khó tránh khỏi nhưng nàng vẫn cố mỉm cười, nàng tuy trọng thương nhưng không chết, chỉ cần nghỉ ngơi vài tuần là ổn, quan trọng là nàng đã thắng được một đối thủ mạnh mẽ mà đổi lại trước kia nàng không thắng được, giờ nàng vẫn còn sức đứng dậy làm một đòn dứt điểm. Trước giờ chỉ có Lam Vũ mới dám cho nàng luyện tập trong sinh tử chiến, chứ trước giờ cha nàng cưng như cưng trứng, thỉnh thoảng cũng cho quyết đấu nhưng thủ hạ đều ngầm hiểu ý không thể tổn thương tiểu thư, làm sao nàng tiến bộ nhiều được. Nàng tin tưởng không bao lâu nữa có thể đột phá Địa Linh cảnh ngay. Nàng gắng đứng dậy, cố gắng kết thúc chiến công đầu tiên quan trọng của mình.
- Ừ, nếu mệt mỏi thì có thể lên xe nghỉ ngơi! Mọi chuyện sau đó để ta! - Lam Vũ cũng nhận ra có đám người đang tiến lại đây.
- Đợi một chút, ta muốn tự tay mình thu lấy chiến lợi phẩm. Khục khục. - Kiên cường bước tới con khỉ to lớn đang hấp hối thở khò khè.
Lam Vũ cho rằng mọi chuyện còn trong tầm kiểm soát, cũng muốn coi nàng ứng xử thế nào nếu có chuyện bất ngờ xảy ra, nói thật kiến thức cũng với các loại lịch duyệt đối nhân xử thế ở thế giới này anh còn kém. Vẫn là rất tự tin vào khả năng của bản thân.
Lam Kết Y thu trọng kiếm lại, lấy trong nhẫn không gian một thanh kiếm sắt bén tính tới kết thúc sinh mệnh của con khỉ đầu đàn, thu chút chiến lợi phẩm, tu hành trường sinh vốn là cuộc ganh đua giữa bản thân với trời đất, vì bản thân không ngừng tiến hóa thành sinh mệnh cao cấp nhất mà hi sinh cả thiên hạ cũng không tiếc. Đúng lúc này từ xa có tiếng vang lại:
- Cô nương, dừng tay!!!!
Một chiến xa và đoàn người từ trong phía rừng rậm chạy tới, dẫn đầu là một nam tử tầm 30 40 tuổi, quần áo đồng phục của bọn họ đều có chữ "Ngọc". Lam Kết Y thấy tự dưng xuất hiện đám người lai lịch bất minh thì cảnh giác:
- Các ngươi là ai? - Cố nén cảm giác bất lực khi bị thương, một lần nữa Lam Kết Y tăng khí thế bản thân lên.
- Haha, tiểu cô nương khoan hãy hùng hổ. Chúng ta không phải người xấu! Có điều, lúc trước chúng ta truy gϊếŧ bầy khỉ này đã mấy ngày, cực kỳ mệt mỏi, hôm nay đuổi tới đây thì đã thấy cô nương dọn sạch rồi, điều này khiến chúng ta có chút ủy khuất! Hay là cô nương đại nghĩa trả lại chúng cho chúng ta đi. - Nam tử trung niên cầm đầu cười nhẹ ôn hòa nói.
Nghe giọng điều thì Lam Vũ và Lam Kết Y biết ngay đây là đám người tới cướp của rồi, Lam Vũ tiến lại gần nàng thì thầm:"Người trước mặt là người mạnh nhất trong đoàn bọn chúng, Địa Linh hậu kỳ, cứ làm như ta là không khí, nếu là cô thì trong trường hợp này cô sẽ làm gì.". Nhưng anh lại làm bộ như sợ sệt tiến đến núp sau lưng Lam Kết Y làm cho bọn người kia cười ầm lên, cho rằng anh chỉ là một tên công tử bột núp váy nữ nhân nên không coi trọng, chỉ nhìn Lam Kết Y. Đây là mục đích anh muốn, vừa xem kịch vừa muốn xem thử người ở nơi này gặp tình huống tiến thoái lưỡng nan sẽ chọn thế nào.
- Của các ngươi? Đừng tưởng có một cao thủ Địa Linh cảnh hậu kỳ là to tát lắm? Ta đây đánh mệt gần chết mới hạ được đám này, không nói nhiều, cút! - Nói xong mệt quá thở phì phò, đau đớn thể xác thể hiện rõ trên khuôn mặt nàng, nàng ngã người về phía Lam Vũ:" Ta..ta không còn s..sức nữa! B..bảo vệ ta". - Nàng nói với Lam Vũ với giọng điệu yếu đuối ôn nhu, khiến cho người khác dễ cảm động mà xả thân bảo vệ mỹ nhân, nhưng trong khóe mắt của nàng có chút đắc ý! Nàng ở với Lam Vũ cũng một thời gian, cho rằng rành tính của anh, ham chơi, thích những trò độc lạ, quỷ kế âm người. Tưởng anh bảo nàng cứng rắn đối chọi với bọn họ, để rồi phút cuối cùng bất ngờ làm anh hùng cứu mỹ nhân xông ra với tư thái kinh người nên không phối hợp, đưa hết trách nhiệm và sự chú ý lên người Lam Vũ coi như là đáp trả, cô đây không rảnh chơi trò trẻ con với ngươi...
Nhất thời tất cả mọi người đều kinh ngạc... Cả Lam Vũ lẫn đám người Ngọc gia đều há hốc mồm ra, Lam Vũ thì kinh ngạc vì nàng không phối hợp còn bất ngờ ném gánh nặng sang cho mình. Còn đám người kia kinh ngạc vì cô gái kia trọng thương không còn sức lại lựa chọn thiếu niên kia bảo vệ mình, nhưng mà nhìn đi nhìn lại cũng thấy thiếu niên kia không có tí linh lực chấn động, thoạt nhìn không khác gì phàm nhân, chẳng lẽ là kế nghi binh?
- Cô nương chẳng lẽ là người không biết đạo lý? Đã là người thị phi bất phân như vậy ta còn nói đạo lý làm gì nữa? Ta phải thay trời hành đạo, hahaha! Người đâu, gϊếŧ đám tà ma này. - Thói quen sinh hoạt ở Thánh Hoàng Vực quen rồi, muốn ra tay với ai trước tiên cứ chụp tội danh trước đã, có gì đối phương có hậu trường mạnh hơn thì còn có cớ chống đỡ một hai, từ nhỏ lớn lên như thế tạo cho hắn một thói quen.
- Hahaha, Hắc đội trưởng thật là không biết thương hoa tiếc ngọc, nhưng mà...tuân lệnh, haha! - Đám người người ở dưới đất là lính đánh thuê, tuy rằng cũng thèm thuồng sắc đẹp của Lam Kết Y nhưng mà đã nhận tiền của người ta, không nghe lời không được. Còn hộ vệ trên tàu chỉ phụ trách bảo đảm an toàn cho thiếu gia bọn họ, với lại quen tính cách của Hắc đội trưởng, sinh ra trong nhà nghèo, thiên phú tu luyện tốt nhưng không có tài nguyên, vì vậy rất cố gắng, ngày ngày chỉ biết tu luyện và tu luyện, từ lâu đã thề không thành Thiên Linh quyết không màng nhi nữ thường tình, đó là lúc thanh niên còn hăng hái, tới giờ đã hơn ngàn tuổi thì có chút hối hận, nhưng người tu luyện đã thề là phải giữ lời nếu không thì đường tu luyện sẽ gặp bất trắc.
- Khoan đã! Tên tiểu tử trói gà không chặt kia gϊếŧ thoải mái, nhưng nữ nhân để lại cho ta. - Bỗng trong chiến xa nghe tiếng hô quát ra ngoài của tên thiếu gia ăn chơi. Hắc đội trưởng lập tức mặt đen như tên, vốn đã ức chế thằng phế vật ăn chơi dựa hơi gia đình này rồi, nay hắn còn phá lệnh của mình nữa chứ...nhịn xuống...ta nhịn...ta nhịn...vì tài nguyên tu luyện...
Đám lính đánh thuê hiển nhiên biết ai mới là người trả tiền nên đương nhiên nghe theo lệnh của tiểu thiếu gia. Một tên Nguyên Linh hậu kỳ lính đánh thuê rút ra một thanh dao găm, đưa lên lưỡi liếʍ vài cái rồi cười:
- Lần này để ta, các huynh đệ không được dành đâu! Tiểu tử kia nhìn như ở nông thôn mới ra, làm ta thật nhớ bản thân mình thời mười mấy, cũng ngây ngô như thế này. Nhưng rất tiếc ta phải gϊếŧ rồi, hà hà.
Lam Vũ nhìn bọn này trò truyện mà lòng mất kiên nhẫn, mục đích không thành thì dẹp loạn luôn cho rồi, nhiều lần muốn động thủ trước thì bị lão nhị trong Hồn Giới hô dừng, lão nhị muốn ra để xem trò. Nhưng lần này lão đại không cho, thấy Lam Kết Y mệt mỏi trên tay mình, anh cũng không muốn để lão nhị ra làm loạn, sớm ngày tới Mộc Tiên Lục cho rồi. Đúng lúc có một thằng xấu số lao lên trước, Lam Vũ vội chuyển Lam Kết Y vào trong xe, bên trong ghế biến thành giường gối rồi tạo một kết giới xung quanh. Xong việc thì tên xấu số đánh thuê kia đã đánh tới nơi, Lam Vũ mỉm cười, bất ngờ một cùi trỏ cực mạnh vào mặt hắn, khiến đầu hắn vỡ ra như thịt nát. Phủi tay, Lam Vũ thầm mắng quên không chế lực, bản thân đã là tầng 4, khi dễ Nguyên Linh cảnh không phải là đơn giản sao.
Hắc đội trưởng đang ôm chút bất mãn với tiểu thiếu gia trên chiến xa ngay lập tức nghiêm mặt lại, hắn nhận ra mọi người đã xem thường thiếu niên không có gì nổi bật này(hiện tại Lam Vũ đang ở hình dạng chính của bản thân, không phải Hạ Cửu Vĩ). Hắn quát:
- Các hạ là người phương nào? Đường đường là cao thủ Địa Linh cảnh lại giả vờ để khi dễ tiểu bối thì tính là cường giả gì? - Đối với người ở Tam Thiên Giới thì không quan trọng tuổi tác, chỉ coi trọng tu vi thực lực, người nào cảnh giới cao hơn thì người đó là tiền bối, không nói nhiều.
- Hừm, ta cũng không có giả vờ, các ngươi mới khi dễ ta và bạn ta! Cái danh cường giả không phải là các ngươi nói ra mà là do ta thể hiện tới. Nào tất cả tới đây đi. Hôm nay ta phải thõa mãn bản thân một chút mới được. - Từ khi còn là người thường ở thế kỷ 21, Lam Vũ đã ghiền chơi game, ngoài ra anh còn hay coi các bộ phim võ thuật của Lý Tiểu Long, Thành Long, Tony Jaa, nhỏ hơn thì mê siêu nhân, hồi đấy còn ước mơ mình giỏi võ để trừ gian diệt bạo cơ, bây giờ có cơ hội thoải mái rồi. Đây là giờ phút thể hiện những nghiên cứu rất nhiều môn võ thuật của anh lúc trong quá trình đi học đại học nhàm chán. Trong mắt anh đánh đấm kỹ thuật thế này còn nhìn đã mắt hơn các chưởng pháp, chiêu thức, linh kỹ, kiếm kỹ ở thế giới này nhiều, ít nhất nhìn rất oai vệ. Ngay lập tức 2 tay đưa lên cao, thực hiện thế thủ của môn võ Muay Thái(giống thế đứng im của Lee Sin Quyền Thái)... Tất cả chỉ là bao cát... Anh sẽ không dùng tinh thần lực...
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lãng Khách Vô Danh
- Chương 74: Phiền toái Ngọc Gia