Chương 1
Chuyện xảy ra như thế nào nhỉ? Để tôi nghĩ đã.
Có lẽ là một tuần trước tết, dì Lâm hàng xóm đến nhờ tôi, nói bà ấy và chồng phải về quê ăn tết, nhưng con trai tuần sau thi vào trường cao đẳng, không thể bị lỡ, đành để nó một mình ở lại nơi này. Phiền tôi chăm sóc cậu ta một chút.
Đồng thời còn bưng một nồi canh gà thơm ngon nóng hổi trên tay, khiến mỗi giây lại bài tiết ra 30 ml nước bọt.
Không kịp suy nghĩ, tôi lập tức đồng ý, tiễn dì Lâm yên tâm về, hướng bát canh gà lên trời làm một hơi đến cùng, xoa xoa bụng, ợ một cái, rồi rửa đi ngủ.
Ngủ liền tới sáng, sau đó nhàn rỗi ra trông cửa hàng.
Ai ngờ gần tới tết, khách đông, mà các em gái lại được nghỉ, cả ngày, tôi bận tới nỗi trời đất mịt mùng, ngày tháng không ánh sáng, nhốn nháo hoảng loạn, cát bay bụi chạy. Tới tận 5h chiều, mới có thời gian ngồi xuống nghỉ ngơi.
Nhân cơ hội, giới thiệu chút nhé, tôi là Chúc Thảo Nhĩ, Chúc trong Chúc phúc, Thảo Nhĩ trong Mỉm cười, tên rất vui mừng đấy nhỉ. Sau khi tốt nghiệp đại học cùng với bạn thân mở cửa hàng thời trang, vất vả hai năm nay, phật tổ phù hộ, không bị lỗ vỗn, còn có thể miễn cưỡng sống tạm qua ngày. Vì nhân viên thuê chính là em gái, nên cũng có thể được coi là bà chủ.
“Sao lại một mình? Em gái đâu?” một cô gái bước vào, quần bò phối boot da, khiến cho đôi chân đẹp càng thon dài. Thân hình cao gầy duyên dáng, chỗ cần đầy đặn có đầy đặn. Ngũ quan sáng sủa xinh đẹp, dung mạo đẹp đẽ, thêm mái tóc xoăn dài, càng dễ thương rung động lòng người.
Người đẹp này, chính là đối tác đồng cam cộng khổ hai năm – bạn thân – Dương Chí Chí.
“Bạn trai mừng sinh nhật, sao lại không buông tha người ta chứ?” Tôi vội vàng đặt chân lên đùi cô ấy, biểu thị giúp tôi massage, không phải thổi, kỹ thuật massage Chí Chí tuyệt đối hạng nhất.
Chí Chí hai tay ấn bóp, đột nhiên nhíu mày, “Cậu nói, đến em gái cũng có bạn trai rồi, hai chúng ta chẳng phải nên cố gắng chút ư.
Tôi giơ ba ngón tay lên, thề son sắt: “Mình thề với trời, đã từng cố gắng rồi.”
Chí Chí liếc tôi một cái: “Vậy mấy lần đi xem mặt đó?”
Mấy lần xem mặt đó? Lại có thể nói một cách nhẹ nhàng như vậy.
Thời gian trước, trừ mình tôi trong gia tộc ra, người phụ nữ độc thân cuối cùng …… chị gái của chồng của em họ của bố tôi đã kết hôn *(chị gái chồng của em họ bố tôi). Mẹ tôi tham gia hôn lễ xong, trong lòng muộn phiền, liền dắt cún cưng Vượng Tài* (phát tài may mắn) đi dạo cho khuây khỏa, ai ngờ Vượng Tài và một con chó nhỏ Bắc Kinh* (lông xù, mặt sư tử, loại chó xưa của TQ) đã bốc hỏa lên tận thiên lôi, chính tại công viên, hai người, không, hai con chó lại làm chuyện vợ chồng trong phút ngắn ngủi trước con mắt của mọi người.
Đến Vượng Tài cũng có chủ rồi!
Lúc này, mẹ tôi hoàn toàn nổi giận, lập tức sắp xếp hàng loạt cuộc xem mặt, đồng thời nếu tôi dám không đi, liền đoạn tuyệt quan hệ mẹ con.
Há không nghe theo.
Đối tượng xem mặt thứ nhất ngồi xuống liền đánh giá tôi một lượt từ trên xuống dưới, sau đó mí mắt chớp chớp, quái gở nói: “Con gái không nên ăn quá nhiều, béo rất xấu. Tôi à, thích nhất phụ nữ người dây xinh đẹp, giống như người mẫu nước ngoài thì tốt.”
Tôi liền biến thành trân châu độ cứng 4.0. Thật đáng thương, tuy mình không gầy, nhưng từ nhỏ cân nặng đều trong phạm vi bình thường, chưa bao giờ vượt qua tiêu chuẩn.
Quan trọng hơn là, vị nhân huynh yêu cầu mỹ nữ người dây đối diện này cao không tới 1m7, cân nặng tuyệt đối vượt quá diện tích 200, gấp 2 lần tôi, cuối cùng khi thanh toán còn bồi thường ông chủ 50 tệ phí sửa ghế mây!
Không sợ không sợ, người ta Thomas Alva Edison cũng phải thử vài nghìn lần mới tìm ra sợ vôn-fram, huống hồ lại là đàn ông tốt.