Chương 43: Cãi nhau trước công đường

Vu Văn Quảng nói lời chính nghĩa: “Chẳng lẽ đã hại chết hai nữ nhi của ông ấy vẫn chưa khiến ngươi hài lòng, giờ phút này còn muốn làm lão tú tài tức chết?”

“Ta đây ngược lại muốn hỏi vị đại nhân này, ngài không muốn để Ngô tú tài tới là có ý gì?" Mặt mày Chung Kỳ Vân đanh lại: "Nếu Ngô lão tú không thể tới, đưa ta đến nhà ông ấy ở huyện Cẩm Xuyên để ông ấy nhận dạng cũng không hẳn không thể.”

“Đưa ngươi đến nhà ông ấy để ông ấy tức chết sao?"

Vu Văn Quảng hừ lạnh nói: "Ngươi cho rằng công đường thẩm vấn của Đại Lý tự là nơi có thể chơi đùa sao? Muốn thế nào thì thế đó, nếu để cho ngươi đi đến Cẩm Xuyên làm Ngô tú tài tức chết, chỉ sợ người trong thiên hạ đều sẽ nhạo báng chúng ta, khiến chp Tạ đại nhân hổ thẹn, cũng hủy hoại anh danh kiếp này.”

“Đại nhân, năng lực của ngài thật lớn đó.” Chung Kỳ Vân nhìn Vu Văn Quảng, tán thưởng không thôi: “Mọi chuyện đều chưa rõ ràng, phiên phúc thẩm cũng chưa kết thúc, tội lỗi của ta cũng chưa hoàn toàn định ra. Vậy mà lúc này, ngài lại dự đoán được Tạ đại nhân sẽ vì ta kêu oan, để Ngô lão tú tài đến nhận biết sẽ làm ngài ấy hổ thẹn, sẽ bị người trong thiên hạ nhạo báng? Chậc chậc chậc, đại nhân thật sự là bất phàm, lại có thể biết trước chuyện tương lai, so với Tạ đại nhân còn hiểu lý lẽ hơn, so với Kim thượng còn thông thấu hơn. Thật sự là nhân tài trăm ngàn năm qua khó có được, đáng tiếc, minh châu phủ bụi, không được trọng dụng. Quả thực bất hạnh lớn của thiên hạ!”

Nếu như không phải đứng ở trong đám người này, sợ bị người chú ý, Lệnh Hồ Tình thật muốn cười ra tiếng.

Lúc này hắn ta lại không tin người này chính là đứa con trai độc nhất của Chu gia kia. Dưới tình huống như vậy, mặc dù cúi đầu quỳ xuống đất nhưng vẫn vô cùng trầm ổn, không thấy một chút bối rối, tâm tư nhanh nhẹn, tài ăn nói vô cùng lợi hại, bắt lấy lỗ hổng trong lời nói của người khác, lập tức công kích ngay vào đó.

Đứa con trai độc nhất của Chu gia kia nếu có thể có năng lực này, cũng không có khả năng phạm phải chuyện nghiêm trọng như vậy. Chỉ sợ đã sớm bị Chu gia đưa đến bên người Ngụy Hòa Triều, trở thành cánh tay phải đắc lực của Ngụy Hòa Triều, danh dương tứ hải rồi. Cũng không đến mức tới bây giờ hắn ta mới biết có người như vậy.

Đương nhiên.

Lệnh Hồ Tình cũng không tin hắn là một tên ăn mày, cũng không biết người này là Tạ Vấn Uyên tìm tới từ đâu, mà qua mặt được cả phủ Thục Châu lẫn Ngụy thừa tướng...

Lệnh Hồ Tình không tin, tất nhiên Tạ Vấn Uyên lại càng không tin.

Nhìn Chung Kỳ Vân quỳ gối ở phía trước đùa giỡn với Vu Văn Quảng, đáy mắt Tạ Vấn Uyên chậm rãi tràn ra một tia hứng thú mà chính y cũng không nhận ra.

Chung Kỳ Vân này thật sự khá bí ẩn, những ngày này cho dù như thế nào tra cũng tra không ra bối cảnh, tin tức Cố Thủ Nghĩa mang về vẫn như cũ chỉ có như vậy.