Chương 25: Chờ Một Chút

Lưỡi bắt đầu đảo quanh trên quầng vυ", từng cơn từng cơn ngứa ngáy di chuyển bốn phía. Ngón tay Lý Tĩnh Gia luồn vào mái tóc đen của nam nhân, còn không ngừng dùng lực mà ấn, khiếm Dung Thanh càng dùng thêm sức.

Dường như thiên tính nam nhân như vậy, không quá hai ba lần, Dung Thanh liền tìm được mấu chốt trong đó. Đầu lưỡi ấm nóng đi loạn xung quanh, không ngừng liếp láp đầṳ ѵú.

Đầṳ ѵú mềm mại xinh xắn, dường như khiến người ta muốn ngừng mà không được Dung Thanh không không chế được mà hút mυ"ŧ, đùa giỡn. Động tác và cường độ âm thanh phát ra cũng lớn hơn.

Lý Tĩnh Gia vẫn còn sót lại một chút lý trí cuối cùng, nàng chậm rãi mở mắt. Chiếc áo biểu trưng cho quyền lực và địa vị bị nàng đắp lên người, đè dưới thân. Vị pháp sư lục căn thanh tịnh đang núp trong trước ngực nàng, phát ra những âm thanh gặm nhấm nhóp nhép.

Nàng đang phỉ báng…..

Vị thần thanh cao vô bỉ, không gần tình người lại đang nằm bò trên người nàng, cho nàng thú vui thế tục mà nàng muốn.

Lý Tĩnh Gia, ngươi đây…



Sắp thành công rồi!

Chờ một chút… Chờ một chút… Rất nhanh thôi sẽ có thể thoát khỏi nhà giam, giành được tự do mình muốn…

Sự kí©h thí©ɧ song song trên phương diện sinh lí và tâm lý làm cho xúc cảm nữ nhân càng thêm sâu. Dịch thể dâʍ đãиɠ từng dòng từng dòng róc rách chảy ra, lộ ra sự động tình cùng du͙© vọиɠ.

Nàng cởi bỏ y phục của Dung Thanh, một mảng cơ bụng lớn lộ ra dưới tầm mắt.

Ngón tay Lý Tĩnh Gia bắt đầu đi loạn trên ngực bụng nam nhân, trêu chọc đầṳ ѵú. Cơ thể Dung Thanh hơi run nhẹ, động tác ngậm đầṳ ѵú mềm cũng chậm rãi lại.

Biết y đã động tình, ngón tay nữ nhân bắt đầu chậm rãi di chuyển. Sau một hồi lần mò khám phá, nhẹ nhàng bóp lấy phần to lớn kia, côn ŧᏂịŧ sưng phồng kia.

“Thì ra đại sư cũng có du͙© vọиɠ?”



Nàng cười nhẹ một tiếng, toàn thân đều đang lắc lư.

Thứ đồ vật đó của nam nhân thô to như cánh tay của trẻ sơ sinh, nóng bỏng và căng cứng. Lý Tĩnh Gia chỉ dùng một bàn tay, hiển nhiên một tay cầm không hết. Vào lúc nàng chuẩn bị dùng hai chân móc lấy chân của Dung Thanh, người trên thân đột nhiên đứng dậy, ngay cả áo cà sa cũng không cần, hoảng loạn đi ra cửa.

“Kẽo kẹt…”

Cửa phòng lại được mở ra, nam nhân quần áo sốc sếch, phần lớn l*иg ngực đều lộ ra ngoài. Sự mù mịt trong đầu cuối cùng cũng được gạt bỏ.

“Công chúa nghỉ ngơi cho tốt đi”.

Âm thanh Dung Thanh nhiễm không ít sắc dục, nhưng y lại ép buộc bản thân kiềm chế, có chút suy nghĩ muốn trốn chạy.

………