Chương 8

Lăng Thần nheo mắt, biểu cảm không vui. Ngay lúc Giang Xán Xán cho rằng Thần ca nhà bọ họ sắp không nhịn được nữa mà đánh người thì thấy Lăng Thần động đũa, gắp miếng thịt bò lớn nhất trong hộp bỏ vào hộp đồ ăn của Diệp Tiêu, hung dữ nói: "Im miệng! Mẹ nó, em muốn chọc giận lão tử đúng không! Ăn mau!"

Giang Xán Xán:??

Sau khi ăn cơm trưa xong, bốn người cùng ngồi trên xe, đi đến điểm tọa độ thứ hai.

Lăng Thần xụ mặt xuống, trông giống như ai nợ hắn một tỷ mà đòi kiếp sau trả vậy. Giang Mộc lái xe, Giang Xán Xán ôm khẩu K57 của mình ngồi một góc, lau một lần rồi lại chà một lần, làm xong trong xe vẫn không ai lên tiếng, Giang Xán Xán không nhịn được nữa nhìn Lăng Thần rồi lại nhìn Diệp Tiêu, "Chuyện kia —". Đọc thêm 𝒏hiề𝒖 tг𝒖𝐲ệ𝒏 ở ﹍ ТгùmТг 𝒖𝐲ệ𝒏.V𝒏 ﹍

"Xán Xán."

Giang Xán Xán nghiêng đầu, không hề thấy phiền mà sửa lại, "Tiểu Mộc phải gọi anh trai," sau đó hỏi, "Gọi anh làm gì?"

Giang Mộc: "Lên ghế phụ ngồi."

Cuối cùng cũng được em trai cần đến một lần, Giang Xán Xán không thèm để ý đến việc hai người kia còn đang giận dỗi, nhanh như thỏ chui vào buồng lái, thoát khỏi thùng xe ngột ngạt.

Trong thùng xe.

Diệp Tiêu giương mắt nhìn Lăng Thần đang nhắm mắt dưỡng thần vài lần, dùng tay chọt chọt vỏ đao màu đen, hắn giận rồi. Cậu nhích từng chút từng chút qua, do dự một chút rồi duỗi tay kéo kéo áo khoác của Lăng Thần.

Lăng Thần mở mắt lườm cậu một cái rồi lại nhắm mắt lại.

Diệp Tiêu hơi tủi thân, cậu nghĩ tới nghĩ lui, lấy từ trong túi ra một viên kẹo, "Em cho anh viên kẹo cuối cùng này, anh đừng giận nữa được không?"

Lăng Thần mở mắt ra, nhìn viên kẹo sữa Diệp Tiêu đang nâng trong lòng bàn tay, hắn cầm lên lột vỏ, nhét vào miệng, lại nhắm mắt lại, vẫn là bộ dạng "Lão tử đang không vui."

Diệp Tiêu nhìn lòng bàn tay trống trơn, ngơ ngác một lúc rồi lại đưa Trảm Thuỷ cho hắn, "Cũng cho anh giữ Trảm Thuỷ, đừng giận nữa được không?"

Lăng Thần cũng không hề khách khí, cầm thanh đao ôm vào trong ngực, lại nhắm mắt lại lần nữa.

Diệp Tiêu ngơ ngác — Kẹo cũng không còn, đao cũng không, nhưng Lăng Thần vẫn không thèm để ý đến cậu, làm sao bây giờ?

Lúc này, từ trong buồng lái truyền đến giọng của Giang Mộc, "Thần ca, đơn xin phép đã được thông qua, ở khu D gặp bất cứ kẻ địch nào đều có thể gϊếŧ tại chỗ, không cần báo cáo."

Lăng Thần gật đầu, "Đã biết." Sau đó hắn nghiêng đầu nhìn Diệp Tiêu, "Không dỗ tôi tiếp à? Hửm?"