Đó là một căn nhà hoang, cao ba tầng, sơn tường bên ngoài đã bong ra thành từng mảng, chỉ còn lại một bức tường loang lổ. Bên ngoài là một cánh cổng bằng thép đã bị rỉ sét hoàng toàn, gió thổi sẽ hơi lung lay phát ra âm thanh "kẽo kẹt" rất khó nghe.
Giang Mộc cũng nhìn chằm chằm toà nhà đó: "Đây là phong cách kiến trúc của thập kỉ trước."
Lăng Thần gật đồng, hắn hiểu ý Giang Mộc — Noah là hệ thống mới được phát triển, tính đến giờ nó cũng mới được tạo ra khoảng bốn năm. Mà khu D cũng mới được phát hiện vào khoảng hai năm trước.
Khoan hãy bàn tới là ngôi nhà này đã được xây bao lâu, nhưng vì sao nó lại được xây dựng ở nơi đồng không mông quạnh này, khu D là khu vực cần nghiên cứu nên không cho người sống — Vậy ai đã xây tòa nhà này? Xây bằng cách nào?
Ở phía sau vang lên tiếng bước chân, mặc dù rất nhỏ nhưng Lăng Thần vẫn nghe được, hắn quay đầu lại hỏi: "Dậy rồi?"
Diệp Tiêu ngáp một cái rồi nhảy xuống khỏi thùng xe, cậu vẫn đang mặc bộ đồ chiến đấu màu đen của Lăng Thần, trông có vẻ hơi rộng. Cậu cũng đã nhìn thấy toà nhà u ám ở phía xa: "Điểm toạ độ thứ ba là ở đây à?"
Giang Mộc trả lời: "Ừ, ở trong toà nhà kia."
Diệp Tiêu gật đầu, bỗng nhiên nói: "Em biết vì sao lại có tòa nhà kia."
Lăng Thần nhìn cậu: "Em biết?"
"Đúng vậy." Diệp Tiêu kéo lại khoá áo khoác, từ từ nhớ lại: "Thế giới trong hệ thống Noah là một thế giới được sao chép từ thế giới thật, trong thế giới thật cũng có loại kiến trúc này. Mà khu D thường sẽ sao chép ngẫu nhiên một vài thứ trong thế giới thật, nên nó đã xuất hiện."
Giang Mộc cuối cùng cũng hiểu ra: "Vậy nên trong khu rừng lần trước chúng ta cắm trại vừa có cây lá kim vừa có cây lá rộng. Trong hồ mà Xán Xán bắt cá cũng vừa có cá nước mặn lẫn cá nước ngọt. Mấy cái này cũng là do sự sao chép ngẫu nhiên của hệ thống, không hề dựa theo logic đúng không?"
"Đúng vậy, ở đây sao chép không dựa theo bất kỳ quy luật nào." Diệp Tiêu gật đầu, "Toà nhà này chắc cũng giống vậy, nó chỉ là một kiến trúc được sao chép ngẫu nhiên từ thế giới thật, không có nguyên do gì cả."
Lăng Thần không hỏi cậu vì sao lại biết những cái này, hắn chỉ lại gần gọi Giang Xán Xán dậy, bảo gã lái xe đến trước cổng kiến trúc.
Giang Xán Xán đã tỉnh ngủ, gã cầm theo một khẩu K57, trong miệng thì ngậm một ống dịch dinh dưỡng, bước lên trước một bước, kéo đứt mấy cây thường xuân đang bám trên bức tường đã bong tróc, ở bên dưới lộ ra một bảng tên kim loại.