Chương 11

Lăng Thần chắc là đang điều chỉnh súng, hắn rất tập trung vào nhiệm vụ, "Diệp Tiêu."

"Vâng?" Diệp Tiêu vụng về nhấn nút trò chuyện, làm ra vẻ như mình đang nghe.

Lăng Thần: "Bảo Tiểu Mộc đưa cho em ống nhòm, em nhìn cho kĩ cách lão tử đánh bại cái đầu voi này như thế nào."

Diệp Tiêu còn chưa kịp trả lời, cả kênh thoại đều bị tiếng cười của Giang Xán Xán chiếm mất, "Ha ha ha ha, má nó, cười chết Xán gia mất ha ha ha ha. Không ngờ Thần ca lại ra vẻ như vậy! Khụ khụ, được, Thần ca nhà chúng ta, ngài có thể biểu diễn rồi!"Ra vẻConvert: Muộn tao Ý chỉ người ngoài lạnh trong nóng, ở đây mình edit thành làm màu.

Diệp Tiêu cũng nở nụ cười, "Được."

Lăng Thần quỳ trên mặt đất nghe Diệp Tiêu trả lời xong, hắn lại tập trung vào việc chính. Khẩu súng bắn tỉa hạng nặng mà hắn đang dùng dài 1,3 mét, được ngụy trang kỹ càng, giống như một con thú ẩn mình trong bụi cỏ chờ cơ hội ra tay.

Tay phải hắn đặt ở cò súng, Lăng Thần mở kênh đội ra rồi kêu lần nữa, "Diệp Tiêu."

Đầu bên kia có âm thanh "Tư tư" vang lên, sau đó truyền đến giọng nói của Diệp Tiêu, "Em ở đây, không có chạy lung tung."

Giọng nói của Lăng Thần nhiễm ý cười, "Giúp tôi đếm thời gian, đếm ngược mười giây."

Ngay sau đó, tiếng đếm của Diệp Tiêu vang lên bên tai Lăng Thần, "10-9...3-2-1!"

"Đùng!"

Ngay khi Diệp Tiêu đếm đến "1", ở nơi phía xa đã vang lên một tiếng kêu thảm thiết của con voi. Diệp Tiêu nhìn chằm chằm phía đó, lại bắt đầu đếm ngược từ năm, ngay khi đếm đến một, âm thanh đó vang lên lần thứ hai, Diệp Tiêu tiếp tục đếm một lần nữa, lần thứ ba.

Giọng nói trầm ấm của Lăng Thần vang lên từ trong máy liên lạc: "Hoàn thành nhiệm vụ."

Bàn tay vẫn luôn nắm chặt lấy vỏ đao của Diệp Tiêu bỗng nhiên thả lỏng, lúc này cậu mới phát hiện lòng bàn tay đổ rất nhiều mồ hôi lạnh.

Lăng Thần xách súng và hộp đạn trở về, hắn cất đồ của mình đi, cảm thấy hơi nóng nên dứt khoát cởi cái áo khoác tác chiến của mình ra. Xoay người lại thì thấy Diệp Tiêu đang nhìn mình với đôi mắt lấp lánh, Lăng Thần nhướng mày, "Đẹp trai không?"

Diệp Tiêu gật đầu, "Đẹp trai!"

Lăng Thần cười ngồi xuống bên cạnh cậu, "Đưa tay trái đây."

Hắn nắm lấy tay trái của Diệp Tiêu, Từ sau eo lấy một cái dao đa chức năng ra, dùng mũi đao khác lên máy liên lạc của Diệp Tiêu vài chữ.

Diệp Tiêu vừa liếc mắt là nhận ra, "Trảm Thuỷ!"