Chương 10: Quá khứ...!?
Ông thầy mở cửa cái xoạch, ngó đầu ra và thì thầm vào tai nó
- Em dám gọi chồng mình là lão àk ?! To gan nhỉ. Hà hà tối nay tôi sẽ có hình phạt khác cho em...! chuẩn bị tinh thần nhé !!!- hắn cười đểu giả nhìn nó bằng ánh mắt dê già nhất có thể
BỐP...! nó nhắm tịt mắt và đạp vào...hạ bộ ông thầy
AAAAAAAAAAAAAAAA - ông thầy rúm ró, co quắp như con sâu đo - Trời ơi!!! Tôi mà kô có con đc là em phải chịu trách nhiệm đấy...thế này có khác gì gϊếŧ ng` kô cơ chứ?! EM THẬT QUÁ ĐÁNG!!!!!
- Khục... phụt...ha ha - nó ôm bụng cười như nắc nẻ - tại thầy thôi...Ai biết đâu - nó nói bằng giọng ba ngơ nhất có thể
- Được rồi...Độ quá đáng của tôi kô thể sánh đc với em...Tôi thua rồi...NHƯNG!!! - ông thầy bỗng gọi giật lại khiến nó thót cả tim - hình phạt tối nay thầy vẫn phải làm. hà hà
- Đồ...đồ dở hơi!!! - nó lại đỏ mặt. Từ tr'c đến h` nó chưa đỏ mặt tr'c một ng` con trai nào nhưng kô hiểu vì sao cứ đứng tr'c mặt ông thầy nó lại hay đỏ mặt đến thế...chẳng nhẽ...nó iêu ông thầy da^ʍ tặc kia thật ?! kô! Kô thể như thế...làm gì có chuyện nó lại đi iêu một ng` "có máu dê chiếm đến 99% trong ng`" kia chứ
- Đang ngĩ gì mà thẫn thờ thế TRÒ KIRI!!! Lại còn ngồi xuống nữa chứ...ĐỨNG LÊN CHO TÔI - ông thầy nguýt dài, cố tình hét to để cho mọi ng` biết đc nó đang mắc lỗi và bị phạt đứng hành lang. Ông thầy cao giọng, nhấn mạnh cái chữ " TRÒ KIRI" - muốn đứng thêm một tiếng nữa àk?! Ngiêm túc đi. Chép phạt 10 lần nội quy học sinh cho tôi!!!
- Ơ...Thầy...!!! - nó uể oải gọi ông thầy
- Kô lằng nhằng...Tan học tôi đợi em cafê đối diện trg`. Nhớ đến đấy!!!
* * *
* *
Nó bước vào, ngó xung quanh... kia rồi...một ng` đàn ông độ ngoài 23t, sống mũi cao, mặt chữ điền, đeo một cái kính trắng, đôi mắt lim dim xoáy sâu vào tách cafê đen đá...gương mặt trững trạc nhưng cũng toát lên vẻ một công tử nhà giàu...kô có gì là lạ...Tuy ngồi trong góc khuất nhưng bất cứ ai bước vào cũng phải để ý tới hắn...quả thật...hắn rất đẹp!
- Hêy!!! - ông thầy vẫy nó, mỉm cười - có thể nói...để nhìn đc nụ cười của hắn rất khó. Hắn chỉ cười khi nhìn thấy nó mà thôi
" Hầu như ở cái chỗ này, ai cũng biết đến cái tên Hirosi Kaiyo...phải, hắn là một công tử ăn chơi có tiếng ở cái đất này. Một con ng` đổ đốn, ăn chơi xa đọa, ng` thích sưu tập môtô, đi bay, đi bão...một con ng` chỉ biết đến vũ trường và...lắc. Trong vòng tay hắn lúc nào cũng phải có 3-4 em chân dài ưỡn ẹo xung quanh hắn...hắn hài lòng và thích thú với cuộc sống của hắn...cuộc sống mà hắn cho là thiên đàng. Hắn iêu một ng` con gái hắn quen trong bar - Linda Cô tacó mái tóc tém, đôi mắt sắc lạnh, khinh thường và đôi môi lúc nào cũng nhếc lên tỏ vẻ khinh thường và bất cần đời!
Và rồi cuộc chơi nào cũng phải có hồi kết...Ba hắn bị bệnh tim! Trong lúc hắn đau khổ nhất, cùng cực nhất đáng nhẽ bạn gái hắn sẽ phải an ủi hắn, bên cạnh hắn...Nhưng kô!!! Cô ta đã bỏ rơi hắn...Cô ta thay sim điện thoại, kô về nhà và cũng kô còn đến cái bar ấy nữa...
3 tháng sau, hắn mới hay tin cô ta đã đi lấy chồng...Vâng! chỉ vì cáo gia tài kếch xù của ông ta và một điều đáng mừng là ông ta sắp chết...! Sẽ để lại tất cả tài sản cho cô vợ trẻ trung xinh đẹp kia...Cô ta thật trơ trẽn...! Sau khi hay biết cái tin trời đánh ấy...Hắn lại lao vào con đg` cũ : đổ đốn, ăn chơi xa đọa, vũ trường, rượu, tiền...và gái. Hằng ngày, hắn sống bằng cách uống rượu, sống với rượu, làm bạn với rượu...cuộc sống của hắn chỉ xoay quanh rượu...rượu và rượu.
Nhưng vì ba hắn...hắn đã phải cai rượu...kô đến vũ trường và sống một cuộc sống mới. Hắn đã chọn cái nghề mà hắn cho là gương mẫu nhất : giáo viên. Hắn bước vào trường, đeo một cái kính da^ʍ, đút tay vào túi quần, mặc áo phông quần hộp...đầu vuốt keo dựng đứng...tóc của hắn đỏ rực lòe loẹt... Đây đâu phải hình ảnh của một giáo viên tương lai?
Ngày đầu tiên hắn đi làm...Chẳng có gì thú vị...hắn lên sân thượng, châm một điếu thuốc và rít một hơi. Khói thuốc theo chiều gió bay về phía một cô nữ sinh đang nằm ngủ vắt vẻo trên băng ghế dài - Là nó! Nó cất lên tiếng ho nhẹ và tiếng ho đấy khiến hắn giật mình. Hắn quay đầu lại và tiến về phía nó... hắn cúi xuống sát mặt nó...ngắm kĩ khuôn mặt nó - khuôn mặt của một cô bé 18t, 2 má hơi hồng, hàng mi dài khép lại...nước da trắng hồng, đôi môi đỏ mọng...và đặc biệt đang mỉm cười... trông nó lúc này như một con búp bê quý vậy... Hắn kô kìm đc bèn thốt lên một câu
- Đẹp...hơn cả cô ta...! - nói rồi hắn lại đút tay vào túi quần và thủng thẳng bước xuống...để lại con nhóc đó một mình với tiếng gió xào xạc "
Nó ngồi xuống và nhấp một ngụm nước cam
- Thầy gọi em ra đây có chuyện gì ?