Oe.. oe tiếng khóc của em bé vang lên
-Sinh r! sinh r! là một bé trai. Nhưng rất tiếc người mẹ bị mất máu quá nhiều nên ko qua khỏi cùng vs khó sinh nên đã qua đời. Mong gia đình giữ vững tâm lý để tiếp tục nuôi đứa bé. Một vị bác sĩ vừa bước ra từ phòng sinh nói.
-Đây là đứa bé .Khoang tại s đứa bé lại ko khóc nhanh! bế đứa bé tới chỗ bác sĩ Trương nhanh! nhanh lên!
Chu Chính Bằng vừa mới đón nhận một cú sốc mất vk xong h lại nghe tin tin con mình ngất tại chỗ.
-Bác sĩ! người đau gọi bác si...ĩ tiếng la hết vang lên của ông Chu Vãng ông nội của Cẩn Du .
tại phòng cấp cứu ình... ình.... ình... tiếng máy kích tim vang lên làm cho mọi người ở ngoài kháng phòng lo lắng đến nhường nào. Ai nấy đều khấn cầu trời cao ban cho chút ân huệ.
e... e...... e...... e........... -nhanh lại một lần nữa! nhịp tim bệnh nhân đang có đang có dấu hiệu ngừng đập! vị bác sĩ đang cố gắng hết sức ình.... ình.... ình..... lại càng dồn dập hơn .Cố lên! anh hãy cố lên! con anh ai chăm sóc nó đây! có lẽ nghe đc lời nói nên ông mới níu keo thêm một chút.
nhịp tim bệnh nhân đã ổn định
-Chu Vãng chạy vào con s r nói ba nghe?. giọng nói nghẹn ngào hai hàng nước mắt chảy dài rơi lột bột xuống giường.
-Ba.. a... co... ...o.. n..sắ..... p..... khô.. ng xong r con ko muốn sống nữa cô ấy đi r con sống còn ý nghĩa j nữa thay con chăm sóc con trai của con. Thằng bé tội nghiệp con ko thể cho nó cuộc sống ấm êm,đầy đủ cha mẹ như những gia đình khác .Thay con xin lỗi nó. Nói ba nó cũng chỉ có thể theo mẹ nó.Ba ko đành lòng để mẹ con một mình nên đi theo bảo vệ mẹ con. Là ba vô dụng.......Đặt con của con tên Chu Cẩn Du mẹ nó lúc sống thích cái tên ấy .(anh à e muốn con của chúng ta sau này tính tình cẩn thận bt lo nghĩ chu toàn nhưng mà Chu Cẩn thì hơi ngắn e thích du ngoạn hay là mình đặt là Chu Cẩn Du đi -Có ai đặt tên con như e chưa ?tùy tiện quá r đó. Miễn em thích là đc dù j em thích là đc) nói r Chu Chính Bằng nở một nụ cười rồi cánh tay buông xuống. Tôi đến vs mình đây đừng đi nhanh quá tôi ko đuổi kịp chờ tôi. lúc ông nhắm mắt lại một giọt lệ nóng trào ra có lẽ đây là lời xin lỗi chân thành gửi đến con trai của mình .
-khô........ ng con trai. Ông cố giữ tay con trai mình ,cố gắng níu kéo thêm một chút j đó nhưng đã quá trễ.
-A... a....... a.......... tại s? bà nó à tôi mất đi bà h là con trai vs con dâu. Có phải tôi đã tạo nghiệt j ko .xong ông cũng vì đau thương quá độ mà qua đời.
Còn Chu Cẩn Du được đưa đến nhà chính để cậu hai chăm sóc. Cậu sinh ra trong một gia đình giàu có bậc nhất. Vì ba mẹ cậu đều là thương nhân giỏi. Sau cái chết của cha mẹ cậu người khác đều nói cậu là tai tinh khắc cha mẹ ông bà người thân .Gia đình cậu hai cậu muốn tống cổ Chu Cẩn Du vào cô nhi viện để thoải mái nhưng họ bt cậu ko thể sống quá 25 tuổi nên đã để cậu lại chờ cậu chết r độc chiếm gia sản. Từ nhỏ đến lớn cậu chỉ có một mình ko ai dám chơi vs cậu hai đứa con của cậu hai thì phỉ bán xem thường cậu từ lúc nhận thức đc Chu Cẩn Du đã ra ở riêng một mình một cõi làm bạn vs đống sách. Nhà cậu chẳng có j nhiều bằng sách. Có lẽ trời thương tình nên phú cho thông minh hơn người đọc qua là nhớ .Cậu từng nghĩ đi học sẽ gặp đc bạn nhưng nhờ phúc hai đứa cháu của cậu mà họ càng xa lánh hơn. Học xong đại học cậu định đi ngao du sơn thuỷ ẩn cư một nơi phong cảnh đẹp nào đó cho tới lúc chết. Nhưng cuộc đời này vô thường đến nỗi người ta phải hoảng sợ. Họ nói sản nghiệp của cha Chu Cẩn Du ko ai quan lý nên vậy phải quản lý. Mặc dù cậu ko muốn cang dự ,cũng đã dấu tài rất kĩ ,cũng bt mục đích của họ. Nếu ko phải cậu đến tuổi thừa kế sợ người ta dị nghị thì cậu hai s có thể cho cậu kế nghiệp chứ. Trong một lần Chu Đoá đập vỡ ảnh của bố mẹ cậu vì quá kích động nên Chu Cẩn Du đột tử sớm hơn dự định. Mọi người đoán xem bọn súc sinh đó vui mừng đến nhường nào. Cậu chết ở một cái tuổi rất đẹp bọn họ đăng báo tiếc thương cho thằng cháu nhưng trong lòng lại gào thét mừng rỡ đến nhường nào.
tạm biệt các bạn! chúng ta hẹn gặp ở tập sau nhé!